Dưới ánh mặt trời, Lý Phù Trần như hoá thân thành một hoả nhân, khí tức trên người hắn nóng cháy, hung mãnh vô cùng.
Dần dần, một đoá hoa màu đỏ nóng bỏng xuất hiện trên đỉnh đầu của Lý Phù Trần.
Hỏa Hoa Tụ Đỉnh!
Dị tượng Xích Hỏa Quyết tầng thứ chín.
Mà tu vi của Lý Phù Trần lúc này, dưới sự kích thích của Xích Hỏa Quyết tầng thứ chín, một lần đột phá đến Luyện Khí cảnh bát trọng.
Lúc này, Lý Phù Trần cảm giác thân thể như núi lửa sắp bộc phát, lực lượng cường đại không chỗ phát ra.
Lý Phù Trần hét lớn một tiếng, cách không đánh một quyền vào vách tường.
Két!
Vách tường rắn chắc xuất hiện mấy cái khe.
Cách mấy thước, chỉ dựa vào quyền kình có thể làm vách tường xuất hiện mấy cái khe, Chân khí của Lý Phù Trần mãnh mẽ đến trình độ có thể tưởng tượng được.
- Đây là Xích Hỏa Quyết tầng thứ chín sao?
Nếu nói Xích Hỏa Quyết tầng thứ tám là một hoả lò bình thường, thì Xích Hỏa Quyết tầng thứ chín chính là một hoả lò đang đốt cháy nhiên liệu, lúc nào cũng toả nhiệt, chỉ thoáng vận chuyển Chân khí, Xích Hoả Chân khí liền dâng lên thiêu đốt, thôn phệ mọi thứ.
Từ trong thùng bắt ra một con Bảo ngư cấp một, Lý Phù Trần mở bàn tay ra, Xích Hoả Chân khí dâng lên.
Chỉ trong chốc lát, một con Bảo ngư cấp một đã chín.
- Tu luyện công pháp nóng cháy, sau này khi đi bên ngoài, không cần phiền não vì thiếu lửa.
Lý Phù Trần cười cười, tâm trạng khá tốt.
Tuy rằng sinh hoạt câu cá an nhàn, nhưng Lý Phù Trần mới mười lăm tuổi, cũng rất hưởng thụ cái an tĩnh khó được này.
- Hả? Một con cá lớn!
Ý thức của Lý Phù Trần bám vào lưỡi câu, xuyên qua hồ nước, hắn thấy hơn mười thước phía ngoài, có một con Bảo ngư màu đỏ dài hơn hai thước đang bơi tới bơi lui.
- Là Bảo ngư phổ thông Thiên Hồng Ngư, nhìn hình dạng, chắc khoảng mấy trăm cân.
Lý Phù Trần có chút không nói gì.
Bảo ngư phổ thông một cân giá mười điểm cống hiến điểm, mấy trăm cân chính là mấy ngàn điểm cống hiến, là một khoảng tài phú lớn.
Nhưng nhìn hình thể, có chút phiền phức.
- Mặc kệ, trước câu được rồi nói.
Lý Phù Trần di động lưỡi câu đến bên mép của Thiên Hồng Ngư.
Thiên Hồng Ngư chỉ là Bảo ngư phổ thông, đối với mồi câu cấp một, vô cùng thích, hai ba cái liền nuốt xuống.
Nhưng nuốt vào rồi nhổ ra liền khó khăn.
Cánh tay của Lý Phù Trần phát lực, dây câu thẳng ra, lưỡi câu mạnh mẽ xiết vào miệng của Thiên Hồng Ngư.
Rào rào rào!
Hồ nước phập phồng gợn sóng, từng đợt sóng phóng lên cao.
- Một con Bảo ngư thật lớn,... ít nhất... có mấy trăm cân!
- Không hổ là vương giả câu cá Lý Phù Trần.
Không biết từ lúc nào, Lý Phù Trần có biệt hiệu vương giả câu cá, trên Điếu Ngư Đài, mọi người nghị luận ầm ỉ.
Lý Phù Trần không ngạnh kháng với Thiên Hồng Ngư.
Con Thiên Hồng Ngư này nặng mấy trăm cân, khí lực chừng nghìn cân, sức bật Chân khí cùng lực lượng thân thể của Lý Phù Trần bất quá vạn cân.
Mà câu cá không thể thi triển Võ học, chỉ có thể dùng sức bật ngạnh kháng.
Lúc chặt lúc lỏng.
Lý Phù Trần từ từ tiêu hao khí lực của Thiên Hồng Ngư.
Khi cảm giác được khí lực của Thiên Hồng Ngư còn hơn phân nửa, Lý Phù Trần lên tinh thần, đem Thiên Hồng Ngư kéo ra mặt nước.
- Lý sư huynh, vận khí của ngươi thật tốt.
Một tên đệ tử Ngoại Tông bên cạnh chúc mừng.
- Đừng ước ao, lúc ta đi, sẽ đưa ngươi mấy con Bảo ngư.
Ấn tượng của Lý Phù Trần đối với tên đệ tử Ngoại Tông tướng mạo thường thường này không tệ.
Tên này gọi Trương Đại Phú, trước kia là đệ tử tạp dịch, sau này bằng cố gắng của mình, thăng làm đệ tử Ngoại Tông Tam đẳng.
Từ đệ tử tạp dịch thăng làm đệ tử Ngoại Tông, trong trăm người không có một.
Những người như thế đều vô cùng nỗ lực, ý chí siêu việt người bình thường.
Nếu gặp, Lý Phù Trần không ngại giúp đỡ đối phương một chút.
Mấy con Bảo ngư đối với hắn bây giờ mà nói, không coi vào đâu.
- Thật sao?
Mắt của Trương Đại Phú sáng lên, Lý Phù Trần câu lên Bảo ngư, không phải là loại Bảo ngư phổ thông một hai cân.
Đều là Bảo ngư phổ thông hơn mười cân, hoặc là Bảo ngư cấp một bảy tám cân.
Thậm chí có Bảo ngư cấp hai.
Không nói Bảo ngư cấp một, Bảo ngư cấp hai, tuỳ tiện một con Bảo ngư phổ thông nặng hơn mười cân, cũng là một ngàn điểm cống hiến.
Không biết có phải vận khí ở mỏ khoáng chuyển sang câu cá hay không, ngày hôm sau, Lý Phù Trần phát hiện một con Bảo ngư cấp một nặng trăm cân, đem nó câu lên.
Kể từ đó, thu nhập của Lý Phù Trần lần này, có khoảng hai ba vạn điểm cống hiến, vượt qua dự tính gấp đôi.
Gọi Trương Đại Phú cùng với một đệ tử Ngoại Tông không tệ, Lý Phù Trần vận chuyển Bảo ngư phản hồi Thương Lan Tông.
Trước khi tiến nhập Nhiệm Vụ Đại Điện, Lý Phù Trần phân Bảo ngư cho hai người, mỗi người khoảng một ngàn điểm cống hiến, cũng không uổng phí công sức vận chuyển khổ cực.
- Hai vạn bốn ngàn điểm cống hiến, hơn nữa còn dư lại một vạn năm ngàn năm trăm điểm cống hiến trước kia, có thể đổi một môn Võ học bí tịch Huyền cấp Trung giai.
Lý Phù Trần hít sâu một hơi, đi tới Võ Học Đại Điện, chuẩn bị lĩnh phần thưởng công pháp.
Võ Học trưởng lão của Võ Học Đại Điện có chút ấn tượng với Lý Phù Trần, cho rằng Lý Phù Trần lại tới đổi Võ học bí tịch.
- Trưởng lão, ta tới lĩnh phần thưởng công pháp.
Lý Phù Trần nói.
- Hả? Tu luyện tới tầng thứ mấy, tầng thứ bảy, hay tầng thứ tám?
Võ Học trưởng lão cười nói.
Lý Phù Trần nói:
- Xích Hỏa Quyết, tầng thứ chín.
- Cái gì, ngươi xác định ngươi tu luyện Xích Hỏa Quyết đến tầng thứ chín?
Võ Học trưởng lão đầu tiên sửng sốt, sau đó phản ứng kịp, biểu tình rất đặc sắc.
Tuy nói có công pháp đan dược trợ giúp, nhưng trong vòng một năm đem công pháp nhập môn tu luyện đến tầng thứ chín cao nhất, là một chuyện vô cùng khó khăn.
Trong ba vạn đệ tử Ngoại Tông, chỉ có một người làm được cái này, chính là đứng đầu mười đại thiên kiêu, Vũ Văn Thiên.
Võ Học trưởng lão kiềm chế tâm tình của mình, đưa tay nói:
- Ngươi hãy vận chuyển Xích Hỏa Quyết, ta muốn xác nhận một chút.
Nói thật, hắn vẫn không tin Lý Phù Trần tu luyện Xích Hỏa Quyết đến tầng thứ chín, muốn thấy tận mắt mới tin tưởng.
Lý Phù Trần nghe vậy, vận chuyển Xích Hỏa Quyết tầng thứ chín, một cổ khí tức nóng cháy lấy Lý Phù Trần làm trung tâm, khuếch tán ra xung quanh, giống như hoả lò.
- Quả thật là Xích Hỏa Quyết tầng thứ chín!
Võ Học trưởng lão trợn mắt thật lớn.
- Trưởng lão, phần thưởng là mười vạn điểm cống hiến sao?
Lý Phù Trần xác nhận nói.
Võ Học trưởng lão buồn cười nói:
- Đương nhiên, một điểm cũng không thiếu ngươi.
Lúc này, Võ Học trưởng lão ghi vào tư liệu của Lý Phù Trần, ở cột điểm cống hiến, cấp cho Lý Phù Trần tăng thêm mười vạn điểm cống hiến.
- Đúng rồi, ngươi đã tu luyện Xích Hỏa Quyết đến tầng thứ chín, ta sẽ cho ngươi một Vinh Diệu Lệnh Bài, bằng Vinh Diệu Lệnh Bài này, ngươi có thể đi Nội Tông đổi công pháp Huyền cấp.
Võ Học trưởng lão nhắc nhở Lý Phù Trần.
- Có thể đổi công pháp Huyền cấp?
Đây tuyệt đối là một niềm vui ngoài ý muốn, Lý Phù Trần luôn lạnh nhạt, lúc này cũng không khỏi vui mừng lộ ra mặt.
- Tất nhiên.
Võ Học trưởng lão rất xem trọng Lý Phù Trần, hắn thấy, căn cốt phổ thông tuy rằng hạn chế thành tựu của Lý Phù Trần.
Nhưng lấy ngộ tính của hắn, tương lai nhất định trở thành Võ giả Địa Sát cảnh mạnh nhất, nếu có cơ duyên nghịch thiên, nói không chừng có thể đột phá Thiên Cương cảnh.