Một tuần nhanh chóng qua đi, Ngoại Tông Đại Tái bắt đầu rồi.
Ngoại Tông Đại Tái chia làm hai bộ phận, bộ phận thứ nhất là thi đấu xông quan, bộ phận thứ hai là thi đấu bài danh.
Tất cả đệ tử Ngoại Tông từ Luyện Khí cảnh bát trọng trở lên, đi tới Bách Thú Lâm, hai mươi người đầu tiên xông qua Bách Thú Lâm, mới có thể tiến hành thi đấu bài danh của đệ tử Ngoại Tông.
Trên đất trống trước Bách Thú Lâm, hơn một vạn đệ tử Ngoại Tông tập trung một chỗ.
Phía trước bọn hắn, Đại trưởng lão của Ngoại Tông, Tiêu Trường Phong đưa lưng về phía Bách Thú Lâm, cao giọng nói:
- Trong Bách Thú Lâm, ngoại trừ không được giết người, không có bất kỳ quy cũ nào, hai mươi người đầu tiên xông qua Bách Thú Lâm, mới có tư cách tham gia thi đấu bài danh, những người còn lại đều loại toàn bộ. Mặt khác, ta phải nhắc nhở các ngươi là Bách Thú Lâm rất lớn, tông môn có nuôi hàng trăm Nhất cấp Yêu thú, thậm chí có Yêu thú biến dị, vô cùng cường đại, cho nên trong các ngươi, có lẽ sẽ có người không ra được Bách Thú Lâm, chôn xương trong rừng, hãy chuẩn bị tâm lý thật tốt đi.
Hắn nói những lời này thật ra là hù dọa, vì để phòng ngừa ngoài ý muốn, ngoại trừ một vạn đệ tử Ngoại Tông này ra, còn có mười mấy tên Trưởng Lão Ngoại Tông cùng hơn một nghìn Chấp Sự Ngoại Tông cũng sẽ tiến vào trong đó.
Đương nhiên, mỗi một khóa đệ tử Ngoại Tông Đại Tái, xuất hiện tử vong là chuyện rất bình thường, dù sao sẽ luôn có chuyện ngoài ý muốn phát sinh, tông môn chỉ có thể tận lực giảm bớt việc này.
Trong đám người, có năm người đến từ Vân Vụ Thành, theo thứ tự là Lý Phù Trần, Quan Tuyết, Chúc Hồng Tú, Dương Khai cùng với Thân Đồ Tuyệt.
Lý Phù Trần cùng Quan Tuyết có tu vi Luyện Khí cảnh cửu trọng.
Chúc Hồng Tú, Dương Khai cùng với Thân Đồ Tuyệt đều là Luyện Khí cảnh bát trọng.
Trong đó, Chúc Hồng Tú là Luyện Khí cảnh bát trọng trung kỳ, Dương Khai là Luyện Khí cảnh bát trọng đỉnh phong, Thân Đồ Tuyệt là Luyện Khí cảnh bát trọng sơ kỳ.
Ánh mắt của Dương Khai và Thân Đồ Tuyệt lén nhìn Lý Phù Trần, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Ở Vân Vụ Thành, bọn họ là thiên chi kiêu tử, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, người đứng đầu những thế lực nhỏ thấy họ cũng phải khách khí.
Nhưng sau khi đi tới Thương Lan Tông, bọn họ cái gì cũng không phải.
Lúc mới tới, bởi vì không quen với bầu không khí của tông môn, nên bọn họ đã bị đánh vài lần.
Nhưng so với bọn họ, Lý Phù Trần chỉ là một căn cốt phổ thông đã "phong sinh thủy khởi" ở Ngoại Tông rất tốt, không những không bị người khác đánh, ngược lại còn đánh người.
Trong đó còn có thiên kiêu.
Cái này làm bọn họ chấn động cùng đố kị.
- Được rồi, mọi người hãy tiến vào Bách Thú Lâm.
Đại Trưởng lão Ngoại Tông, Tiêu Trường Phong vung tay, quát lên.
Nghe vậy, hơn một vạn đệ tử Ngoại Tông giống như vô số cá nhỏ, nối đuôi nhau đi vào Bách Thú Lâm.
- Tiêu trưởng lão, đệ tử Ngoại Tông Đại Tái khóa này, có không ít hạt giống a.
Một Trưởng Lão Ngoại Tông bên cạnh thu hồi tầm nhìn, nghiêng đầu nói với Tiêu Trường Phong.
Tiêu Trường Phong gật đầu, nói:
- Theo kinh nghiệm nhiều năm của lão phu, đệ tử Ngoại Tông Đại Tái khóa này, đuổi thẳng khóa trước.
- Khóa tốt nhất kia, khóa có Kiếm Si?
Một gã Trưởng Lão Ngoại Tông hoảng sợ.
Một khóa có Kiếm Si kia, có thể nói là quần anh tập trung, không chỉ Kiếm Si, còn có Kiếm Hổ cùng Vô Tình Kiếm, ba người này hiện đã là đệ tử Chân Truyền, tu vi đạt tới Địa Sát cảnh.
Trong tông môn vẫn còn bàn luận, một khóa có Kiếm Si kia, có thể nói là Thương Lan Tông trăm năm mạnh nhất một khóa.
Tiêu trưởng lão nói:
- Đứng đầu mười đại thiên kiêu khóa này, Vũ Văn Thiên, đủ so với Kiếm Hổ, Thượng Quan Hồng so với Vô Tình Kiếm còn kém một chút, hơn nữa khóa này có mười đại thiên kiêu, khóa lần trước chỉ có tám thiên kiêu, cho nên so sánh qua có thể bằng nhau.
- Điều này cũng đúng.
Các Trưởng Lão Ngoại Tông gật đầu.
Giữa Bách Thú Lâm, rừng cây u ám, yêu khí tràn ngập.
Hơn một vạn đệ tử Ngoại Tông tiến vào trong đó, giống như con trâu xuống biển vậy, một chút động tĩnh cũng không truyền ra.
Mà trên ngọn cây, tán cây, hoặc trong bụi cây rậm rạp, có thể thấy không ít thân ảnh của Chấp Sự Ngoại Tông.
Đẳng cấp trong Thương Lan Tông nghiêm ngặt, chức vị từ thấp đến cao theo thứ tự là đệ tử Chấp Sự Ngoại Tông, đệ tử Nội Tông Chấp Sự Nội Tông, Chấp Sự Ngoại Tông, Chấp Sự Nội Tông, Trưởng Lão Ngoại Tông, Trưởng Lão Nội Tông.
Đệ tử Chấp Sự Ngoại Tông tất nhiên là Luyện Khí cảnh, đệ tử Chấp Sự Nội Tông cùng Chấp Sự Ngoại Tông là Quy Nguyên cảnh, Chấp Sự Nội Tông cùng Trưởng Lão Ngoại Tông là Địa Sát cảnh, Trưởng Lão Nội Tông đều là Thiên Cương cảnh.
Hơn một nghìn Chấp Sự Ngoại Tông chính là một ngàn Võ giả Quy Nguyên cảnh, chỉ cần không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, những đệ tử Ngoại Tông này muốn chết cũng khó.
Ngoài ra, tiến vào trong đó còn có mười mấy Trưởng Lão Ngoại Tông.
Trưởng Lão Ngoại Tông có tu vi Địa Sát cảnh, một khi bọn họ ẩn dấu, Võ giả Quy Nguyên cảnh cũng rất khó phát hiện.
Vèo vèo...
Trong rừng rậm u ám, từng đạo thân ảnh xuyên qua, có nhanh có chậm.
Lý Phù Trần có chút may mắn khi mình tu luyện Toàn Phong Thối, môn thối pháp này trong chiến đấu tuy không có bao nhiêu tác dụng, nhưng dùng để chạy vô cùng tốt.
Bàn chân giẫm lên một cành cây to, Lý Phù Trần nghiêng đầu nhìn phía sau, nếu như hắn cảm giác không sai, phía sai hắn có một Chấp Sự Ngoại Tông đi theo.
Chấp Sự Ngoại Tông có tu vi Quy Nguyên cảnh, mà tu vi Quy Nguyên cảnh liền có thể tu luyện khinh công.
Cấp bậc của công pháp luyện thể thấp nhất là Hoàng cấp Đỉnh giai.
Cấp bậc của khinh công thấp nhất cũng là Huyền cấp Đê giai.
Tu luyện khinh công, người nhẹ như yến, chạy gấp trên đường thì một chút động tĩnh cũng không truyền ra, nếu không phải Linh hồn của Lý Phù Trần mạnh mẽ, ý thức nhạy cảm, thì không có khả năng cảm giác được sự tồn tại của Chấp Sự Ngoại Tông.
- Chẳng lẽ tiểu tử này phát hiện ta.
Trên một cây to phía sau, một tên Chấp Sự Ngoại Tông khoảng chừng bốn mươi tuổi lộ ra kinh ngạc.
Hắn tu luyện khinh công Huyền cấp Đê giai Vân Nhạn Quyết, khi vận chuyển Chân khí, không sinh ra bất kỳ tiếng động nào, đương nhiên, dưới điều kiện là tốc độ không quá nhanh, nếu tốc độ quá nhanh cũng sẽ sinh ra tiếng gió.
Dù sao hắn chưa tu luyện Vân Nhạn Quyết đến cảnh giới Đại Thành.
Chỉ có Vân Nhạn Quyết cảnh giới Đại Thành, mới có khả năng dưới tốc độ cực hạn, vô thanh vô tức.
Lý Phù Trần đem Toàn Phong Thối tu luyện đến cảnh giới Xuất Thần Nhập Hóa, tốc độ nhanh như gió, như một ngôi sao vượt qua từng tên đệ tử Ngoại Tông.
Vù!
Đột nhiên, một con Lam Văn Mãng to bằng bắp đùi đánh tới Lý Phù Trần.
Yêu thú Nhất cấp Cao giai Lam Văn Mãng.
Một trong những Yêu thú có tốc độ công kích nhanh nhất trong Yêu thú Cao giai.
Trong tay Chấp Sự Ngoại Tông sau lưng Lý Phù Trần nhiều hơn một ám khí, tùy thời chuẩn bị xuất thủ cứu giúp.
Kỳ thực Lý Phù Trần đã thấy Lam Văn Mãng từ lâu, nhưng hắn cũng không đổi đường đi.
Lý Phù Trần vung lên quyền trái, nắm đấm phát ra sau mà đến trước, hung hăng đánh vào đầu Lam Văn Mãng.
Ầm!
Máu tươi bắn tung tóe, Lam Văn Mãng nháy mắt trở thành rắn không đầu.
"Tốc độ xuất thủ thật nhanh, lực đạo thật mạnh."
Chấp Sự Ngoại Tông vô cùng kinh ngạc.
Tốc độ xuất thủ của Lý Phù Trần càng ngang bằng với Võ giả Quy Nguyên cảnh cấp thấp, lực đạo xuất ra cũng quá mạnh.
Phải biết rằng một quyền đánh bay Lam Văn Mãng thì dễ, nhưng một quyền đánh bể đầu Lam Văn Mãng, không phải một người bình thường có thể làm được.
Bất kể là nhân loại, hay Yêu thú, đầu luôn là nơi cứng rắn nhất.
"Người này vô cùng mạnh, theo hắn cũng không có tác dụng gì, hay là đi xem những đệ tử Ngoại Tông yếu khác đi!"
Chấp Sự Ngoại Tông có nghĩa vụ bảo vệ đệ tử Ngoại Tông an toàn, thế nhưng Lý Phù Trần quá mạnh mẽ, căn bản không cần hắn bảo hộ, dù sao trong Bách Thú Lâm, không có khả năng xuất hiện Yêu thú Nhị cấp.
"Đi rồi chưa?"
Lý Phù Trần nhíu mày, nói thật, bị người theo dõi, hắn vẫn không được tự nhiên.
Một quyền đánh bể đầu Lam Văn Mãng chủ yếu là thể hiện một chút.