Lý Phù Trần vừa tiến vào Luận Võ Tràng đã bị nhiều người đông nghẹt bốn phía làm rung động.
Khán đài ở Vân Vụ Thành chỉ có thể chứa được mấy ngàn người, còn một cuộc tỷ thí của Ngoại Tông Thương Lan Tông lại có thể dung nạp mấy vạn người, có câu nói số lượng đến vạn chính là biển người, tràng diện như thế này thật là đồ sộ.
- Các ngươi đi lên rút thăm.
Tiêu Trường Phong nói với hai mươi người tham gia thi đấu bài danh.
- Vâng!
Đám người Lý Phù Trần đi lên đấu đài, tay tiến vào trong hộp rút ra một cái thăm.
Lý Phù Trần là thăm số ba.
Đệ tử Ngoại Tông Đại Tái tuy rằng long trọng, nhưng cũng không có cái gì gọi là phức tạp, cũng không có người lên đài tuyên bố, một đám Trưởng Lão Nội Tông cùng những cao tầng khác của tông môn đều ngồi trên ghế chủ trì, gật đầu với Tiêu Trường Phong, ra hiệu thi đấu có thể bắt đầu.
Thi đấu bài danh bắt đầu, đầu tiên là hai bên lấy được thăm số một lên đấu đài.
Theo thứ tự là Quan Tuyết và Ô Thanh Mai.
Oanh!
Hai người vừa lên đấu đài, thì trên khán đài liền oanh động, nhất là có không ít nam đệ tử Nội Tông huýt sáo.
- Quan Tuyết sư muội, ta sẽ không nhường ngươi.
Ô Thanh Mai rút ra mộc kiếm, thản nhiên cười.
Mặt của Quan Tuyết không thay đổi nói:
- Không cần ngươi nhường.
- Cẩn thận rồi.
Ô Thanh Mai mang theo mộc kiếm, thân hình tung bay, kiếm ảnh tầng tầng lớp lớp rơi xuống Quan Tuyết, càng lúc càng nhanh.
Kiếm pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, Cuồng Phong Khoái Kiếm.
Quan Tuyết giương tay lên, rung một cái, kiếm ảnh như hoa mai ngăn cản Cuồng Phong Khoái Kiếm của Ô Thanh Mai.
Kiếm pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, Mai Hoa Kiếm Pháp.
Đang đang đang đang...
Thân pháp của hai người phiêu dật, giống như "hồ điệp xuyên hoa", vô cùng đẹp đẽ, thế nhưng hai người ra tay không lưu tình chút nào, mỗi một chiêu kiếm đều ẩn chứa sát khí, vô cùng sắc bén.
"Cảnh giới công pháp của và tu vi của Ô Thanh Mai cao hơn một chút, nhưng tố chất thân thể của Quan Tuyết mạnh hơn đối phương."
Dưới đài, Lý Phù Trần nhìn hai người chiến đấu.
Hắn nhìn ra lực lượng thân thể của Ô Thanh Mai yếu hơn Quan Tuyết một ít, ở phương diện này phải chịu thiệt.
Nhưng mà, Ô Thanh Mai tiến vào Thương Lan Tông sớm hơn Quan Tuyết, thời gian tu luyện dài hơn Quan Tuyết, cái này là khuyết điểm của Quan Tuyết.
Qua hơn trăm chiêu, Ô Thanh Mai dẫn đầu xuất ra sát chiêu.
- Cuồng Phong Bách Biến.
Ô Thanh Mai đã tu luyện Cuồng Phong Khoái Kiếm đến cảnh giới Đại Thành từ lâu, sát chiêu vừa ra, kiếm thế dày đặc như trăm mũi tên cùng bắn, người có tu vi kiếm đạo hơi yếu, đối mắt với chiêu này, cũng phải có sơ hở.
- Thiên Mai Trán Phóng.
Đáng tiếc, thiên phú kiếm đạo của Quan Tuyết dường như trên Ô Thanh Mai, thi triển kiếm pháp, nhiều kiếm ảnh giống như hoa mai nở rộ, trong nháy mắt khuếch trương dày đặc, hóa giải sát chiêu của Ô Thanh Mai.
- Nhất Chi Độc Tú.
Không đợi Ô Thanh Mai biến chiêu (đổi chiêu), kiếm thế của Quan Tuyết biến đổi, từ chiêu cuối cùng nối tiếp đến chiêu thứ nhất của Mai Hoa Kiếm Pháp, nhiều đóa hoa mai biến mất, Quan Tuyết chỉ kiếm vào yết hầu của Ô Thanh Mai.
- Ngươi thua.
Quan Tuyết nhàn nhạt nói.
Ô Thanh Mai có chút chán nản nói:
- Kiếm pháp của Quan Tuyết sư muội thật tốt.
Trong lòng nàng không cam lòng, nếu không phải lực lượng thân thể của nàng hơi yếu, trình độ nhanh nhại kém hơn Quan Tuyết, chưa chắc nàng sẽ bại, nhưng nàng cũng phải thừa nhận, thiên phú kiếm đạo của Quan Tuyết cao hơn nàng một bậc, lĩnh ngộ kiếm đạo sâu hơn nàng.
- Tốt một Mai Hoa Kiếm Pháp?
Trên khán đài, một nữ đệ tử Nội Tông da trắng như tuyết nhíu mày.
Nàng chính là Mai Kiếm trong miệng mọi người, Trần Phương Hoa.
Lấy Mai Kiếm làm xưng hào, bởi vì nàng tu luyện kiếm pháp liên quan đến hoa mai.
Lúc còn là đệ tử Ngoại Tông, nàng tu luyện chính là Mai Hoa Kiếm Pháp.
Sau khi trở thành đệ tử Nội Tông, nàng lại tu luyện Vạn Mai Kiếm Pháp.
Cho nên đối với Quan Tuyết tu luyện Mai Hoa Kiếm Pháp, nàng đặc biệt chú ý đến.
- Tạo nghệ của Cuồng Phong Khoái Kiếm không tệ, đáng tiếc năng lực ứng biến kém một chút.
Vân Kiếm Lưu Thiên Hà cũng bình luận kiếm pháp của Ô Thanh Mai.
Theo trận đấu của Quan Tuyết và Ô Thanh Mai kết thúc, hai bên bắt được thăm số hai lên đài.
Theo thứ tự là Hồng Phong và Thượng Quan Hồng.
Thượng Quan Hồng thắng.
- Thăm số ba lên đài.
Trọng tài cao giọng nói.
- Đến lượt ta.
Thân hình của Lý Phù Trần chợt lóe, nhảy lên đấu đài.
Đối diện, một bóng người cũng nháy mắt nhảy lên đài.
Nhìn kỹ lại, là một trong mười đại thiên kiêu của Ngoại Tông, Tôn Tuấn.
Tôn Tuấn đã từng nghe qua hung danh của Lý Phù Trần, trong lòng kêu không may.
Trong mười chín người, hắn không muốn gặp nhất có ba bốn người, hết lần này tới lần khác Lý Phù Trần là một trong ba bốn người đó.
Một quyền đánh trọng thương Tần Thiếu Vũ, Tôn Tuấn tự nhận không làm được chuyện này.
Nhưng để hắn chịu thua là chuyện không thể, đối với tu vi kiếm đạo của mình, hắn khá tự tin.
- Lý Phù Trần, tiếp chiêu.
Tôn Tuấn giành ra chiêu trước, kiếm ảnh chợt lóe, giống như độc xà phun lưỡi, tốc độ ra kiếm cực nhanh.
Kiếm pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, Xà Nhãn Kiếm Pháp.
- Thanh Phong Tập Tập.
Thanh Phong Kiếm Pháp của Lý Phù Trần đã đạt tới cảnh giới Xuất Thần Nhập Hóa, trên tay của hắn càng có lực lượng "hóa mục nát thành thần kỳ".
Rõ ràng chỉ một kiếm, Tôn Tuấn lại cảm giác được Lý Phù Trần ra hơn một hai mươi kiếm, mỗi kiếm vô cùng chân thật, mỗi kiếm đều trở thành đòn trí mạng.
Đang đang đang đang...
Tôn Tuấn giành trước công kích, nhưng lui đầu tiên cũng là hắn.
Hắn phải lui, không lui mà nói, trong nháy mắt thất bại.
"Phải đánh bại đối phương bằng kiếm pháp."
Lý Phù Trần cũng không phát huy ưu thế của lực lượng thân thể.
Nếu muốn bộc pháp quang mang của mình, nhất định phải cho người khác thấy được tu vi kiếm đạo của hắn.
Qua hơn mười chiêu, Lý Phù Trần dùng một kiếm phá Xà Nhãn Kiếm Pháp của Tôn Tuấn.
- Ngươi rất mạnh, ta thua tâm phục khẩu phục.
Tôn Tuấn cười khổ, hắn cho rằng kiếm pháp của mình rất mạnh, nhưng kiếm pháp của Lý Phù Trần càng mạnh hơn, từng chiêu từng thức, tùy tâm sở dục, như thiên mã hoành không, hắn căn bản theo không kịp tiết tấu của đối phương.
- Đa tạ.
Lý Phù Trần ôm quyền.
Thăm số bốn chính là Vũ Văn Thiên, chỉ một kiếm, hắn liền đánh bại đối thủ của mình.
Thực lực cấp bậc "thống trị", làm tiếng hô của hắn rất cao.
Tất cả mọi người đã nhận định, hắn là đệ nhất đệ tử Ngoại Tông Đại Tái lần này, không ai có thể ngăn cản.
Thứ năm lên đài chính là Triệu Minh Nguyệt cùng Phương Liệt Hải.
Thực lực của Phương Liệt Hải rất mạnh, nhưng đáng tiếc Triệu Minh Nguyệt càng mạnh hơn, Kinh Đào Kiếm Pháp gặp Minh Nguyệt Kiếm Pháp, giống như gặp phải khắc tinh vậy, toàn quân tan rã.
Sát chiêu Hải Thượng Sinh Minh Nguyện vừa ra, Phương Liệt Hải phun máu bay ra, ngã xuống đấu đài.
- Minh Nguyệt sư muội không hổ là cháu gái của Đại trưởng lão, thiên phú quá mạnh.
- Trong Ngoại Tông, ngoại trừ Vũ Văn Thiên ra, có thể so với Minh Nguyện sư muội phỏng chừng chỉ có Thượng Quan Hồng.
- Thượng Quan Hồng là cháu ngoại của Thượng Quan trưởng lão, thiên phú cũng rất mạnh.
Tiếp theo, chính là Cao Trường Thiên đối mặt với Tần Thiếu Vũ, Cao Trường Thiên thắng.
Rất nhanh, một vòng tỷ thí thứ nhất đã qua, thập cường sinh ra.
Thập cường đại biểu cho mười đại đệ tử của Ngoại Tông, được thưởng cho một lượng lớn điểm cống hiến.
Đệ nhất được thưởng mười vạn điểm cống hiến, thứ hai cùng thứ ba được thưởng tám vạn, thứ tư và thứ năm được thưởng sáu vạn, từ thứ năm đến thứ mười là ba vạn điểm cống hiến.
Có thể nói, ở Thương Lan Tông, chỉ có đệ tử mời có đãi ngộ tốt nhất.
Giống như Trưởng Lão Ngoại Tông tuy rằng có địa vị rất cao, nhưng kiếm điểm cống hiến, chưa hẳn so được với một đệ tử Thương Lan Tông, chủ yếu bởi vì đệ tử thường đạt được phần thưởng.
Tu luyện công pháp nhanh có thể đạt được phần thưởng, thu được thứ tự trong tỷ thí cũng thu được phần thưởng.
Sau khi trở thành đệ tử Nội Tông, con đường thu được phần thưởng ngày càng nhiều, nếu ngươi có thiên phú thì không cần lo lắng về điểm cống hiến.