Vĩnh Hằng Kiếm Tổ

Chương 36: Lời nói này cực kỳ ác độc



Lý Chính Cương lập tức gọi lão quản sự đi theo mình nhiều năm mà nói: "Đi, bắt thứ vô dụng Lý Dương kia lại rồi giam giữ, không có lệnh của ta thì không cho nó bước ra khỏi cửa nửa bước.

Mặt khác tuyên bố với bên ngoài là hủy bỏ hôn ước giữa Lý gia và Vương gia của võ quán Bá Quyền, ngưng hẳn tất cả quan hệ hợp tác giữa hai bên!"

Lão quản sự liếc nhìn Lý Hải hấp hối nằm trên mặt đất, sau đó vội vàng lên tiếng trả lời: "Vâng lão gia, ta lập tức đi làm!"

Trong đại đường của cửa hàng cầm đô.

Vương Hân của Vương gia đang chờ đợi kết quả xử lý của Lý gia đối với Vân Hạo.

"Thiếu nãi nãi cứ yên tâm đi, gia chủ vừa trở về, ngài ấy nhìn thấy thương tích của Dương thiếu gia nên rất phần nộ, gia chủ nói muốn lập tức gi ết chết hắn."

"Nói không chừng đợi lát nữa khi Vân Hạo được mang ra đã trở thành một thi thể, hừ, không xem thử mình là thứ gì mà dám đến cửa hàng cầm đồ của chúng †a diễu võ dương oai, chết cũng xứng đáng!"

"Có thi thể để mang ra đã là không tệ, ta đoán hắn đã chết không toàn thây."

Vương Hân ừ một tiếng, nói với vẻ mặt âm u: "Dương ca là vị hôn phu của ta, Vân Hạo đánh Dương ca bị thương thì chết cũng không hết tội.

Hôm nay ta chờ ở nơi này, nếu Lý bá bá chỉ đánh Vân Hạo bị thương nặng để khiển trách thì ta sẽ giết hắn trút giận cho Dương cai

Nếu Lý bá bá giết hắn mà còn chừa toàn thây thì ta sẽ chém thi thể hắn thành tám khối!

Nếu hắn đã bị Lý bá bá chém thành tám khúc thì ta sẽ lôi xác hắn ra ngoài cho chó ăn!"



Vân gia của võ quán Cuồng Kiếm đã tranh đấu nhiều năm với Vương gia của võ quán Bá Quyền.

Có vẻ Vương Hân muốn nhân cơ hội này để gia tăng thù hận giữa Vân gia và Lý gia, sau đó mượn dùng sức. mạnh của Lý gia để hoàn toàn phá hủy căn cơ của võ quán Cuồng Kiếm ở thành Lưu Vân.

Đúng lúc này, bỗng có người la lên một tiếng. "Mau nhìn, Vân Hạo, Vân Hạo đi ra..." "Sao lại thế này? Hản vẫn lành lặn không bị gì kìa..."

Mọi ánh mắt đều nhìn về hướng Vân Hạo, trên mặt người nào cũng lộ ra khó hiểu mãnh liệt.

Vương Hân như nhìn thấy quỷ, dựa theo dự đoán thì kết cục tốt nhất của Vân Hạo cũng là nửa chết nửa sống... Nhưng tình huống bây giờ không đúng...

"Vân Hạo, ngươi đứng lại đó cho ta!"

Thấy Vân Hạo muốn rời đi, Vương Hân gân cổ lên gào thét the thé, sau đó lập tức dẫn người vọt tới cản đường Vân Hạo.

"Làm Dương ca bị thương nghiêm trọng như vậy mà ngươi còn muốn lành lặn đi ra ngoài? Ngươi nằm mơi”" Vương Hân rống to.

Nàng ta ỷ vào bên cạnh có không ít hộ vệ của Lý gia nên lá gan cũng lớn, lập tức hét to: "Hiện tại ta lấy thân phận thiếu nãi nãi Lý gia ra lệnh cho các ngươi, tuyệt đối không được để Vân Hạo đi ra cửa nửa bước, hắn muốn đi ra ngoài thì ít nhất phải để lại hai tay hai chân!"

Lúc này, lão quản sự cũng chạy chậm đi ra, ông ta lập tức mở miệng: "Tránh ra!"

Đám hộ vệ đi theo Vương Hân cùng cản đường Vân Hạo lập tức tránh ra một bên.



Vân Hạo lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Hân và nói: "Có một số người thật tỉ tiện!"

Vương Hân như con mèo hoang xù lông, nàng ta nhìn lão quản sự, chỉ vào Vân Hạo mà nói: "Lão già kia, ta là thiếu nãi nãi của Lý gia. Vân Hạo dám chửi ta, ngươi mau cho người ra tay phế bỏ hắn, sau đó tát nát cái miệng thối của hắn rồi nhổ răng cắt lưỡi cho ta"

Lời nói này cực kỳ ác độc!

Vân Hạo lười lãng phí thời gian với nữ nhân chanh chua này, hắn bước ra một bước, lập tức vọt tới trước mặt Vương Hân rồi vươn tay tát thẳng một cái.

"Chát!" Một âm thanh trong trẻo vang lên. Mặt Vương Hân trực tiếp bị đánh cho biến dạng, răng cũng bể nát hết, nàng ta lảo đảo té lăn quay xuống đất.

Tiếp theo Vân Hạo lại tung một chân đá bay Vương Hân ngã trước mặt hẳn, sau đó thong dong đi ra cửa.

Vương Hân té xuống đất, đưa hai tay che gò má đầy máu tươi lại, căm phẫn tới cực hạn.

Ánh mắt nàng ta nhìn về hướng lão quản sự cũng mang theo oán hận mãnh liệt, dùng giọng nói mơ hồ không rõ gào lên: "Lão... già, còn không... Bắt Vân Hạo lại cho ta? Ta là thiếu nãi nãi của Lý gia, ngươi để hắn đi thì ta xử lý luôn ngươi!"

Lão quản sự làm lơ Vương Hân mà hét lớn: "Vương Hân không tuân thủ nữ tắc, đanh đá điêu ngoa, mê hoặc thiếu gia tùy ý phá hư quy tắc của cửa hàng cầm đồ.

Sau khi lão gia tử biết thì cực kỳ phãn nộ, hiện đã giam giữ thiếu gia và gia chủ lại để khiển trách.

Còn hôn ước giữa Lý gia và Vương gia sẽ bị huỷ bỏ, mọi qua lại làm ăn giữa hai nhà lập tức chấm dứt!" Nói xong, lão quản sự ném một bức thư từ hôn chỉ

viết mấy chữ ít ỏi xuống người Vương Hân đang ôm cái mặt nát ngồi bệt dưới đất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.