Trần Ngọc Lâm xách Yểm Đao trên tay, hơi có chút ngẫm nghĩ nhìn về phía hai cái xác trước mặt.
Hai cái xác này, một cái xác trông giống như một con rắn hổ mang, nhưng lại là bọ, có điều nhìn qua thì hình dáng khá giống rắn hổ mang thôi. Toàn thân nó có hàng trăm cái chân dài ngoằng, hai cặp chân phía trước to và khá giống càng bọ ngựa.
Một con khác hình dáng không còn giống như bọ nữa, mà đã bắt đầu thiên về hướng động vật phát triển. 4 chân, kích cỡ gấp mấy lần con voi, đầu khá giống loài khủng long ba sừng Triceratop thời tiền sử với hai cái răng nanh mọc dài ra ngoài.
Chẳng nghi ngờ gì, đây là một con Hydralist và một con Ultralist. Nếu như chỉ có vậy thì cũng thôi đi, càng quan trọng hơn là Hệ Thống cho kết quả Giám Định cả hai con này đều là [Không thể Giám Định].
Trên đường đi mấy ngày nay, hắn đã gặp phải tới hàng trăm con như này, tuy nhiên lần này mới là lần vô tình đụng độ đầu tiên. Trong số toàn bộ những con này không một con nào là đi riêng lẻ, toàn bộ đều kết thành bầy hàng chục, hàng trăm con mà đi.
Hai con này có lẽ là lạc bầy.
"KRzzzzzzzzzz"
Đột nhiên một âm thanh rất nhẹ phát ra từ bên trái hắn. Trần Ngọc Lâm không một chút khoan nhượng vung đao lên, Yểm Đao mang theo ánh chớp chém làm đôi một thực thể màu đen vừa mới cố gắng tiếp cận hắn.
Sinh vật này bốn chân, giống con chó, nhưng một nửa lại khá giống côn trùng. Hai cái càng bọ ngựa ở trên lưng vẫn còn vung vẩy mặc dù thân thể nó đã bị chém ra làm đôi.
"Một con Zergling."
Trần Ngọc Lâm suy tư. Con Zergling này kết quả Giám Định thì lại là một chuỗi loạn mã, không thể dịch nổi, tuy nhiên vẫn có thể đọc ra một số chi tiết. Dù thế, hắn vẫn chẳng thể nào mà xâu chuỗi lại được tất cả lại với nhau.
Một con Hydralisk, một con Zergling, một con Ultralisk.. Mấy cái này có liên quan gì? Một thằng nào đó cuồng StarCraft quyết định nhân giống một đống lớn sinh vật ngoại hình tương đương ư?
Dù thế hắn vẫn cảm giác cần phải cẩn thận.
Trần Ngọc Lâm thu lại hai cái xác vào trong Hòm Item nhưng vẫn không ngừng suy tư. Khả năng để xuất hiện một chủng loài mới trong Bí Cảnh giống hệt một chủng loài đã xuất hiện trong game có thể nói là gần như xấp xỉ số 0, nói cách khác nếu không phải thiên tai thì chính là nhân họa.
Trong bụng mang theo chút nghi vấn, Trần Ngọc Lâm tiến vào bên sâu hơn bên trong.
Càng tiến về sâu hơn bên trong, hắn càng thấy môi trường xung quanh thay đổi mãnh liệt. Thay thế cho thảm thực vật lúc trước thì lại là một dãy nũi rộng lớn trải dài bởi các rừng cây lá kim. Những cái cây này cao phải tới 4-500 mét, ngọn núi thấp nhất ở đây có lẽ cũng có thể sánh ngang với đỉnh Phan-xi-păng. Trên bầu trời, một bầy kền kền khổng lồ lượn qua lượn lại.
Trần Ngọc Lâm quyết định dựng lều để ngủ vào ban đêm. Hung thú ở đây dường như rất e ngại ánh lửa, dù chỉ là những ngọn lửa nhỏ không quá đáng sợ.
Nguyên vốn hắn không muốn đốt lửa, nhưng quay đi quay lại con hình nhân chết toi kia đã bằng cách nào đó đốt lên một đống lửa to tổ chảng trong chưa đầy nửa giây cho nên... đành vậy.
"Master, ngươi không uống rượu à?"
Bên cạnh hắn, Tửu Thôn Đồng Tử Shuten Douji không có nhã hứng quan tâm tới mấy chuyện chém chém giết giết. Ngược lại ở đây nàng lại rất có hứng thú với một loại hoa quả tự nhiên, gần giống quả dừa nhưng vỏ ăn được, nước quả bên trong là rượu không cồn thượng hạng.
Mỗi quả lại có một vị khác nhau, một số là vị nho, vị cam hoặc dứa. Tuy rằng là rượu nhưng mà do là loại không cồn cho nên uống không say, nhưng hắn ngay quả đầu tiên uống thử đã tông trúng vị mù tạt cho nên cạch luôn.
Hoa Điểu Quyển cũng đang ngồi uống rượu. Nàng mặc dù không có loại lấy tửu làm thực như Shuten Douji, tuy nhiên đối với nàng uống rượu cũng chỉ là một thú vui, mặc dù rượu vào bụng nàng sẽ không có loại cảm giác say như con người.
"Rượu này uống ngon không?"
Con người que nhìn qua Shuten Douji, hỏi giọng thèm khát.
"........."
Chợt, một tiếng gầm nhẹ truyền tới. Trần Ngọc Lâm dứt tầm mắt khỏi con người que, quay sang nhìn, chỉ thấy trong bóng đêm một đàn khỉ đầu chó đang ngồi trên mấy cái cây gầm gừ nhìn bọn hắn. Rõ ràng lũ này bị thu hút tới bởi ánh lửa.
Mặc dù ánh lửa sẽ đuổi đi một số hung thú, nhưng phản chi sẽ thu hút một số khác. Lũ khỉ này là một ví dụ. Mặc dù nhìn chúng trông giống khỉ đầu chó thông thường, nhưng màu lông của chúng toàn là màu đỏ, răng nanh sắc nhọn trắng ởn khiến cho vẻ đáng sợ của chúng tăng lên rõ rệt.
Hơn nữa, răng nanh trong miệng chúng đều sắc bén và tỏa ra ánh thép. Móng vuốt cũng không kém.
"Gràoooo"
"Ồ đúng rồi Master. Ở đây cũng có khỉ, thế có lẽ là cũng có cả hầu nhi tửu nhỉ?"
Shuten Douji nói đến Hầu Nhi Tửu liền sáng mắt ra. Đối với nàng, rượu không chỉ là một thứ mỹ thực mà còn là một trong vài nguồn phát ra Exp. Điều kiện để từ 5 sao lên 6 sao của nàng chính là hội đủ 5 loại Mỹ Tửu cấp A, yêu cầu là phải hội đủ 5 loại vị Chua Cay Mặn Ngọt Đắng.
Quan trọng nhất: Ít nhất một loại phải do chính tay hắn ủ đi ra. Không phải mua, không phải cướp. Đối với cái này Trần Ngọc Lâm cũng đang đau đầu.
Muốn ướp được rượu ngon cũng phải mất hàng năm, dù công nghệ Tu Luyện Giới phát triển nhưng vẫn thế, ít nhất phải mất cả năm trời mới ủ ra được một loại rượu thượng hạng.
Lắm lúc Trần Ngọc Lâm nghĩ rằng Hệ Thống yêu cầu khó chơi như vậy chủ yếu là vì trong Cửa Hàng có một tính năng gọi là Phòng Ủ Rượu 100x Thời gian. Tên như ý nghĩa, ủ rượu bên trong thời gian tăng gấp 100 lần, nhưng chỉ áp dụng với rượu.
Giá 3000 điểm Vận Mệnh. Hiện tại hắn chỉ có gần 7000 điểm tích tụ lại từ sau kỳ Liên Minh Đại Hội chưa có tiêu.
Nhìn chung thì chỉ bằng việc uống rượu Shuten Douji cũng có thể nhận hàng tấn Exp để lên Level. Cho nên Trần Ngọc Lâm tùy ý cho nàng tham dự mấy cuộc thi uống rượu, dù sao luật bất thành văn giữa những cuộc thi này là ai thua người đó trả tiền, và nàng chưa thua trận nào.
Hiện tại, cấp bậc của nàng là 5 sao Level 42/100. Trong này không nhảy nhót điên loạn tới mức bị thú triều bao vây thì cũng có thể tung hoành.
Hắn nhìn lại đám khỉ kia, kích hoạt Giám Định:
[Khỉ đầu chó Thiết Cốt.
Nhất Phẩm Ma Thú:
Mô tả: Giống loài đột biến, sống trong các mỏ quặng. Ưa thích gặm sắt, đồng, khoáng sản, các hợp kim này thông qua hấp thụ vào trong xương cốt khiên cho xương chúng trở nên hóa thành sắt thép.Tuy nhiên cũng chính vì nguyên nhân này mà chúng sẽ trở nên nặng nề hơn nhiều.
]
Trần Ngọc Lâm nhíu mày, tập trung vào phần Hầu Nhi Tửu, phát hiện ra loài này đúng là có tập tính ủ rượu. Dù sao, phần lớn loài khỉ ma thú đều có tập tính ủ rượu, nhưng còn tùy từng loài mà chất lượng và vị của Hầu Nhi Tửu sẽ cao hay thấp.
Ban đầu đây là do bọn chúng chất thành đống hoa quả, dự trữ qua mùa đông nhưng để lâu lên men, hóa thành Hầu Nhi Tửu. Về sau loại hành vi này bắt đầu được truyền lại đời này sang đời khác, thậm chí hóa thành một tập tục, hoặc một nét văn hóa.
"Ừm, có Hầu Nhi Tửu. Nhớ thả lại vài con."
Trần Ngọc Lâm gặm nốt miếng thịt, giải thích:
"Nếu chúng ta bắt lấy bọn chúng, chúng chắc chắn sẽ không dẫn đường chúng ta đến với tổ của chúng. Tuy nhiên, nếu chúng ta làm bộ yếu thế, bọn chúng sẽ quay về hang và dẫn lão đại tới báo thù."
Trần Ngọc Lâm cũng khá nóng lòng thưởng thức Hầu Nhi Tửu. Loại quả rượu kia mà đem ủ thành tửu chắc cũng có thể đề thăng phẩm vị lên một chút. Hắn cũng thủ sẵn thuốc chống say rượu rồi.
"Đã rõ."
Shuten Douji đứng lên, hấp nốt chút rượu rồi rút từ sau lưng nàng ra một thanh gươm. Thanh gươm nay rất to, không thực sự quá thích hợp với Trường Phái Assassin của nàng.
Nàng rót từ trong bầu rượu của mình ra một chén rượu, rượu từ bên trong lập tức ngả sang màu vàng. Mặc dù chén rượu đã đầy, nhưng nàng vẫn không ngừng đổ, rượu lập tức tràn ra mặt đất, một làn sương ngập trong mùi cồn lập tức bốc lên.
"Lại là nó."
Trần Ngọc Lâm che mũi, Shuten Douji có một thói quen là mỗi khi bắt đầu chiến đấu sẽ sử dụng Bảo Khí của mình.
Vạn Vị Biến Ảo Sắc - Quỷ Thần Độc Lộ Tửu.
Trong thời gian hiệu lực của Bảo Khí của nàng, toàn bộ sức mạnh thể chất, sức mạnh tinh thần, khả năng đề kháng đối với các tác nhân tâm linh đều bị giảm khoảng 10%. Ngoài ra đối phương sẽ bị dính một loại độc tố theo thời gian, càng đứng trong tầm ảnh hưởng của Bảo Khí của nàng lâu, tác dụng của Vạn Vị Biến Ảo Sắc sẽ chỉ càng mạnh hơn.
Bầy khỉ rít lên từng tràng, khiến cho khoảng rừng thưa trong nháy mắt ầm ĩ. Tuy nhiên, từng tiếng kêu nhanh chóng tắt lịm:
Shuten Douji trong lúc lũ khỉ còn bận hò reo đã lập tức lao tới, thanh kiếm trên tay vung vẩy chém đứt động mạch cổ chúng nó. Bất kể kích cỡ của chúng có to lớn đến như thế nào đi chăng nữa, bị chém đứt động mạch sẽ chỉ dẫn tới cái chết mà thôi.
Nàng chỉ để lại một hai con để tụi nó dẫn đường.
"Giờ, thì mời Master."
Shuten Douji nháy mắt, một tay giơ ra làm tư thế mời về hướng của đám khỉ vừa mới bỏ chạy, cặp sừng của nàng sáng lên sắc máu trong màn đêm. Trần Ngọc Lâm thu hồi lại xác chết của đám khỉ, đứng lên nói:
"Đi nào, chúng ta đi thu thập hầu nhi tửu."
Ngay khi hắn nói xong câu đó, màn đêm sau lưng hắn chẽ ra, bước ra từ bên trong là một bóng hình nhân to lớn, cao và gầy. Mặc của hắn hoàn toàn là một mặt phẳng, không có ngũ quan, thậm chí chẳng có cả tai. Hắn mặc một bộ com-lê khá thời thượng, lụa đen như bóng đêm và mượt vô cùng.
Không sai, Trần Ngọc Lâm dù cho khá thoải mái, tuy nhiên hắn vẫn cắt cử Slender Man canh gác. Không giống như Shuten Douji và Hoa Điểu Quyển, Slender Man không thực sự có nhân tính cho nên hắn cũng không quan tâm lắm về việc trong khi 3 người còn lại ngồi chơi, mình thì phải đứng gác.