Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Chương 63: Phá tổ quỷ (2)



Trần Ngọc Lâm chạy lướt qua đám quỷ con một cách nhanh chóng. Lũ Boss kia tuy rằng mạnh mẽ vô cùng, nhưng tốc độ di chuyển lại quá chậm chạp thậm chí nếu đem so với mấy con Imp. Quá rõ ràng, vì kích thước con nào con nấy đều ở mức khổng lồ.

Trần Ngọc Lâm ngoái nhìn lại, chỉ thấy con nhện máy vẫn đứng im một chỗ trong khi toàn bộ lũ kia thì bắt đầu chạy về phía hắn. 2 con Cyberdemon thì còn tốt chỉ có thể chạy bộ vô cùng chậm chạp, còn 3 con Hell Guard đều lao như điên về phía hắn. Tốc độ của lũ này có thể nói là bằng mấy con bò tót rồi cùng nên.

Tốc độ của chúng cũng không cao lắm, Trần Ngọc Lâm là ma cà rồng nhanh hơn nhiều. Hơn nữa hắn trèo trên tường, chỉ cần để ý né đạn ở dưới thì cũng không cần lo lắng nhiều lắm.

Bất chợt, hắn để ý chỗ con nhện máy đột nhiên từ bên dưới phần cơ thể máy móc của nó phát ra một tia ánh sáng vàng. Rồi từ dưới đó chìa ra mấy chục tia khẩu súng laze, mỗi khẩu lại bắn ra từng tia laze sáng nóng rực đan xen nhau có thể nói là biến thành một tấm lưới vô cùng chặt chẽ, quét qua chỗ hắn.

Trần Ngọc Lâm toát mồ hôi hột, ở vị trí này có thể nói là tuyệt đối khó né được. Nhưng rất nhanh hắn phát hiện những tia laze này chỉ có thể di chuyển ở tốc độ chậm, chí ít là chậm hơn hắn, cho nên hắn chạy với tốc độ toàn lực ra xa ngoài trăm mét, thoát khỏi tấm lưới laze đó.

Vài chục khẩu súng laze đan xen nhau tạo thành một tấm lưới, không hổ là con nhện có não to, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Rõ ràng là não của nó to gấp 6 lần hắn, và không phải to gấp 6 lần não hắn đâu mà là to gấp 6 lần cơ thể hắn. Có lẽ nó phải rất thông minh. Não nhiều nếp nhăn thế cơ mà.

Chắc nó ăn rất nhiều cá, người ta hay nói ăn cá vào nhiều thì sẽ thông minh hơn.

Kế đó con nhện bắt đầu lấy tốc độ nhanh kinh khủng chạy trên nền đá, rồi khi lấy đà đủ nó dậm mạnh chân nhảy một cái, chỉ thẩy một tích tắc sau đó nó va chạm cái "rầm" vào trần hang. Kế đó nó quay mặt về phía Trần Ngọc Lâm, hiện ra một cái mặt quỷ trông tởm không tả nổi.

Trần Ngọc Lâm nhíu nhíu mày nhìn con nhện, hắn tự nhận có lẽ mình không phải là đối thủ của nó. Chỉ riêng cái làn mưa laze vừa rồi đã để hắn thấy được nguy cơ bay đầu. Cho nên không xài được cận chiến, thì xài não cùng với đánh du kích chiến.

Hắn giơ súng lên, cân nhắc suy tính. 4 cái chân của nó hoàn toàn bằng máy, hơn nữa nhìn qua có vẻ vô cùng rắn chắc, chí ít cũng là hợp kim cao cấp, rất khó để bắn xuyên qua. Cái bộ não của con nhện này thì có vẻ mềm dẻo hơn nhiều.

Hắn bèn giơ súng lên bắn một tràng dài về phía cái đầu con nhện. Nhưng đúng lúc này, nó lật người sang một bên, 2 cái chân bên trái lật về phía bên phải giống như người nhào lộn, thình lình cái đầu não của nó vốn phải hướng lên trên nay lại lật xuống dưới. Hơn nữa cả 4 chân của nó vốn là chân máy cho nên hoàn toàn có thể tự do xoay hướng, không có vấn đề gì cả.

Kế đó từ phần bụng máy móc của nó tròi ra 4 khẩu súng máy to vật vã. Hai khẩu súng bắn vài tràng đạn về phía Trần Ngọc Lâm. Còn 1 khẩu súng còn lại bắn thành từng tia laze có đường kính to như cái bánh xe, tia laze của Hell Razer còn phải chào thua.

Trần Ngọc Lâm lạng lách né được từng cái một. Cái này cũng kể công hắn vốn cách con nhện máy này quá xa, bằng không có khi hắn không bắn được nó mà ngược lại lại lật ngược xe cũng không chừng.

Trần Ngọc Lâm sau đó mắt sắc nhìn thấy hơn 50 con ở dưới cùng chĩa súng lên chỗ hắn, toàn bộ đồng loạt xả đạn. Nhưng hay ho là lũ này không hề chiến đấu theo một thể thống nhất, đạn do Nam Tước Địa Ngục ném lên thì bị Hell Razer kích nổ, tên lửa do Cyberdemon bắn ra thì bị cả laze của Hell Razer lẫn lựu đạn của Nam Tước Địa Ngục kích bạo. Cuối cùng lết lên được chỗ của Trần Ngọc Lâm chỉ còn mấy tia laze.

Hắn dễ dàng tránh thoát toàn bộ. Nhưng mà hắn nhanh chóng nhận ra nếu mình tiếp tục chiến đấu ở đây thì sẽ chết sớm. Thế là hắn trèo ngược lên trên trần hang, đồng thời chạy ra ngoài hang động.

Hắn nhớ được có một địa điểm hết sức tuyệt để cho lũ quỷ này một cái chết vui vẻ.

Trần Ngọc Lâm chạy nhảy trên vách hang, nhanh như sóc. Đằng sau đít hắn bám đuôi không dời là con Spider MasterMind, hai bên cách nhau khoảng 30 mét và khoảng cách từ từ giãn ra. Không hổ danh boss cuối, nãy giờ hắn phải cắn thẻ bài khôi phục linh lực tới 3 lần mà con này vẫn không đổ một giọt mồ hôi nào cả. Dù có lẽ cơ thể máy thì không cần đổ mồ hôi.

Bất chợt hắn thầm nhủ một tiếng "đây rồi". Kế đó hắn nhảy khỏi vách hang lên trên một phiến đá. Trên phiến đá này đứng im lìm như chết một cái cương thi của một người lính. Trần Ngọc Lâm nhẹ nhàng vung kiếm chém bay đầu nó, kế đó nhanh như chớp hắn lấy từ thắt lưng người lính này ra một chùm chừng 5 quả lựu đạn cùng với mìn các loại. Có vẻ trước khi biến đổi người này không kịp sử dụng.

Kế đó, Spider Mastermind cũng đồng thời nhảy xuống phiến đá đó. Nhưng mà kích cỡ nó quá to và nặng, phiến đá kia lại nhỏ, chỉ đủ chỗ cho 3 người là cùng. Thế là cả Trần Ngọc Lâm lẫn con SpiderMasterMind bị văng xuống vực.

Trần Ngọc Lâm cùng con nhện cùng nhau bám chắc lại được trên thành hang. Con nhện kia ỷ vào cái chân to kềnh càng, cắm một lỗ sâu trên vách hang, bám trụ lại. Còn Trần Ngọc Lâm không có may mắn thế, hắn phải bám vào một tảng đá trồi ra ngoài, móng tay dài ra bám sâu vào đá tảng, máu chảy lênh láng.

Rõ ràng máu của hắn chảy ra khiến cho lũ quỷ trên kia bị kích thích, bây giờ chúng đang ở trên miệng vực, kêu rít lên từng tràng. Một số con còn ném cả đá sỏi xuống nữa.

Trần Ngọc Lâm nhìn quanh, chợt hắn nhìn thấy một cái hành lang, hơi kì lạ khi ở nơi này lại có một chỗ như vậy. Hắn gắng gượng đạp vào vách tường, nhảy một cái về phía đó. Chợt con Spider Mastermind rít lên từng hồi.

Trần Ngọc Lâm nhanh chóng thuận theo hành lang đi lên trên bờ vực. Khá kì quái, có vẻ cái chỗ này dẫn đến một đền thờ nào đó, hắn có thể ngửi được mùi máu khá nồng ở dưới đó. Mùi của máu và xác chết.

Hắn đi ngang qua 1 thứ khá giống căn phòng, chợt hắn dừng lại nhìn vào bên trong. Trong phòng là một cục lửa xanh huyền bí trông khá ghê rợn đang lơ lửng. Nhưng ngay lúc hắn nhìn vào nó, hắn lập tức nhớ tới một loại buff vô cùng mạnh mẽ.

Quad Damage, tên như ý nghĩa, nhân 4 lần sát thương từ vũ khí, kéo dài 2 phút.

Hắn chạm tay vào ngọn lửa, lập tức toàn thân hắn bừng lên quang mang màu tím huyền ảo (tím mộng mơ), và cả khẩu súng của hắn cũng thể. Tầm nhìn của hắn cũng pha một nét tím ảo, hơi khó nhìn một tí nhưng hắn cũng quen nhanh.

Trần Ngọc Lâm liếm môi, nấp sau một góc phòng, giấu kín hơi thở, nhiệt độ cơ thể cũng hạ xuống cực hạn, cố gắng hạn chế nhịp tim cùng cử động.

Kế đó hắn nghe tiếng rầm rập vang lên như thể có cái gì đó vô cùng to lớn đang đi ngang qua. Hắn ngẩng đầu thấy con Spider Mastermind đang đi ngang qua căn phòng hắn nấp mà không thèm để ý nhìn vào bên trong, có vẻ nó nghĩ chắc rằng hắn đang chạy lên trên thay vì chui vào trong phòng.

Liền ngay sau đó, Trần Ngọc Lâm bật dậy, cắn xong một thẻ bài khôi phục linh lực và thể lực, rồi hắn lao lên trên đầu của con nhện, một tay cầm súng xả từng tràng đạn. Súng của hắn lúc này bắn ra những tiếng trầm đục nặng nề hơn bình thường rất nhiều, nhưng bù lại rõ ràng sát thưởng của nó vượt trội hơn hẳn.

Trần Ngọc Lâm kế đó cắm sâu thanh kiếm của hắn vào bên trong não bộ của con Spider Mastermind sau khi vứt một cục gì đó xuống cái hố hắn đục ra vói mớ đạn đó của hắn, rồi hắn dậm mạnh một cái Đa Trọng Cước vào đầu của nó bằng chân trái, rồi tiếp đến là đạp mạnh một cú đạp từ chân phải.

Băng Hỏa Sáo Trang hiệu ứng đặc biệt phát động, nổ tung, hơn nữa là nhân 4 lần sát thương nhờ tác dụng từ Quad Damage. Lập tức con nhện gầm lớn một tiếng, nghiêng ngả ra khi cái đầu của nó bị cho nổ tung. Nó căm tức oán hận nhìn vào Trần Ngọc Lâm, vung cái đầu ra một bên, chỉ thấy mấy chục quả cầu trông như bom bị quăng về phía Trần Ngọc Lâm.

Hắn kinh dị, không tiếc hao phí bú sữa khí lực lao vút đi, nhưng kể cả thế vụ nổ vẫn khiến hắn văng ra xa, đập mạnh vào vách hang. Dựa theo tiếng kêu của cánh tay hắn, chắc cũng phải trẹo tay rồi.

Trần Ngọc Lâm vừa nắn lại cánh tay, vừa đếm thầm:

"4...3...2...1"

"OÀNH" một tiếng. Con Spider Mastermind phần não bị nổ tung bắn văng ra. Thậm chí một vài thiết bị công nghệ cao được gắn trên đầu nó cũng chịu không nổ, nứt toác ra văng đi đâu mất.

Trần Ngọc Lâm phẩy phẩy tay, vừa nãy lúc cắm thanh kiếm vào trên đầu nó, hắn trước tiên dính chắc 3 quả lựu đạn vào với nhau, kế đó hắn thả vào bên trong cái lỗ mà hắn đục được trên não con nhện thông qua khẩu súng của hắn, cuối cùng cắm thật sâu thanh kiếm vào cố định nó.

Sát thương nhân lên 4 lần, 3 quả lựu đạn nổ cùng lúc uy lực cộng vào có khi cũng phải hơn 15 quả lựu đạn bình thường nổ cùng một lúc. Còn chưa kể bị hắn bắn cho một băng đạn, nếu có thanh HP thì dễ dàng phân biệt hơn, nhưng dựa vào tình trạng lúc này hắn khá chắc con nhện đã đi đời nhà ma.

Nhưng con nhện này thế mà vẫn còn sống, chỉ thấy nó nhìn hắn bằng ánh mắt cay độc kinh khủng, kế đó bộ não nó phập phồng một cách mãnh liệt, từ dưới thân nó phun ra một loại khí thể màu tím sẫm, loại khí thể này đi tới đâu liền xuất hiện ánh sáng xanh tới đó.

Chẳng biết đó là cái quỷ khỉ gì, nhưng Trần Ngọc Lâm vẫn quyết định chạy. Đồng thời hắn ngứa tay, còn lại 2 quả lựu đạn hắn ném lại đằng sau.

Hắn cảm thấy chạy lên trên chính là lựa chọn chuẩn xác. Làn sương đó lao với tốc độ quá nhanh, trên đất bằng, tuy vật cũng có một số ít bị dồn lên trên, chỉ một thoáng đã chạm phải chân hắn.

Lập tức bàn chân hắn trong nháy mắt cũng hóa thành màu tím, hắn còn cảm giác được một loại mãnh liệt độc tố đang từ từ lan khắp toàn thân hắn. Mặc dù hắn không thực sự bị thương gì nhưng cái cảm giác sinh mệnh đang mãnh liệt trôi qua này khiến hắn rất ức chế.

Trong game, Spider Mastermind có một kĩ năng phun ra một loại khí thể, chạm vào cái khí thể đó thì máu sẽ trôi nhanh cấp tốc. Hắn đã cố hết sức lượn để khỏi bị dính cái thứ khói đó, nhưng không ngờ thậm chí số lượng, tốc độ của khói cũng đề thăng lên. Thậm chí trong game khói đó cũng chỉ là một kĩ năng diện hơi rộng mà thôi.

Bây giờ nó thành cái gì đó kiểu vũ khí hóa học luôn rồi.

Trần Ngọc Lâm lúc này không mở nổi bảng trạng thái của mình ra để xem được. Dù sao thì hắn cũng dám chắc tiêu diệt được Spider Mastermind khi mà hắn nghe thấy một tiếng "Oành" của 2 quả lựu đạn nổ tung, cùng lúc đó thì cái xác nó cũng thôi không cử động nữa.

Coi như lần này hắn chắc ăn có thể triệu hồi được con nhện này, nó là boss cuối cùng không phải không có lý do.

Chợt hắn nghe thấy một tiếng gào khác. Hắn lúc này đang ở trên một mẻm đá, chỗ phía trên cái hành lang đang bị làn khói tím bao phủ. Hắn cúi mình nhìn xuống thì chợt hắn thấy một cảnh tượng thú vị: 1 con Cyberdemon đang bị kẹt, gào rú trong khi bị chính làn khói tím sẫm của con nhện kia tiêu diệt.

Con Cyberdemon này có vẻ muốn chui vào "trợ giúp" con Spider Mastermind nhưng trái ngược, nó lại bị kẹt do cái thân hình bự quá khổ của nó. Cũng đồng thời nó đang tìm cách thoát ra trong khi một cánh tay máy bắn như điên hàng tá tên lửa cùng đạn laze và cánh tay cầm đao đột nhiên toát ra một cái hư ảnh lưỡi đao dài năm mét, lưỡi đao chặt đến đâu quái rụng như sung đến đó.

Trần Ngọc Lâm cảm giác trời cũng muốn giúp mình, hắn giơ súng lên, bắn một tràng hết cả băng đạn. Lúc con Cyberdemon ngã xuống trong làn khói thì hắn cũng biết mình toi đời rồi. Bởi vì một con Hell Guard đang từ từ tiến lại phía hắn, lăm lăm trên tay cây chùy.

Kì quái là trong đám ở dưới kia kia cũng có một con Hell Guard khác, nhưng nó lại không bị ảnh hưởng bởi làn khói. Có lẽ bởi vì chân thân thực sự của nó ở bên trong, cái con này chỉ là một thứ đại loại như một bộ giáp mà thôi.

Kiếm rớt ở dưới kia, dự là trong 5 giây nữa máu HP hắn sẽ cạn sạch, súng thì khẳng định không thay đạn kịp. Trần Ngọc Lâm thở dài:

"Hệ Thống, cho ta rút khỏi phó bản."

Lập tức hắn cảm giác thân thể hắn như thể bị biến thành mì sợi, cảm giác hệt như lúc mới tiến vào trong phó bản. Có điều thay vì tiến vào thì lần này là tiến ra.

Trần Ngọc Lâm lại cảm giác được mình đang nằm ở trên giường, hắn lau mồ hôi trên trán. Cảm giác mạng sống trôi qua thực quá là không dễ chịu gì.

Hệ Thống:

[Quen đi chú em. Sau này chú em sẽ phải chịu nhiều lần như thế đó.]

Trần Ngọc Lâm:

"Im đi. Làm như mày thấy được tương lai không bằng."

Hệ Thống:

[Ta không thấy được tương lai nhưng ta thừa sức thiết lập tương lai đó cho Kí Chủ.]

Trần Ngọc Lâm:

"?"

Hệ Thống:

[Quan trọng hơn, chúc mừng Kí Chủ nhận được đánh giá 80% của Hệ Thống. Kí Chủ nhận được 1 thẻ bài triệu hoán tự chọn - DOOM. Ngoài ra Kí Chủ nhận về 300 điểm Vận Mệnh và 1 thẻ Du Hành Dị Giới. Xin mời Kí Chủ tự chọn những loại quỷ trong các loại sau đây, Kí Chủ được lựa chọn 4 loại quỷ, triệu hồi 4 lần.]

Trần Ngọc Lâm kiểm tra kĩ hơn thông tin về thẻ triệu hoán tự chọn.

Loại triệu hoán tự chọn này tương đối đặc biệt, hắn có thể lựa chọn ra 4 chủng loại quỷ khác nhau, triệu hồi 3 lần. Hắn có thể tùy thích triệu hồi 3 lần cùng 1 con hoặc 3 lần 3 con khác nhau. Ưu điểm là nó cho phép hắn tùy chọn loại quỷ nào sẽ sử dụng trong tình huống nào, đỡ hơn những loại triệu hoán khác.

Nhược điểm là lấy được quá khó nhằn, hắn vừa nãy suýt chết vài lần mới lấy được 2 con boss.

Kế đó hệ thống bắn ra một danh sách chừng 14 con quỷ mà hắn đã tiêu diệt. Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua, boss thì có Cyberdemon và Spider Mastermind. Hai con này chắc chắn hắn sẽ chọn. Lực sát thương cao một cách khủng bố, hắn hiện tại đang thiếu sát thương và hơi thừa phòng ngự.

Còn lại, hắn hiện tại cũng thiếu hai cái, thứ nhất là phục hồi và hỗ trợ. Nhưng đáng thương là không có con quỷ nào như vậy, cho nên hắn lấy tạm một con Summoner. Trong này Summoner mạnh hơn Arch Ville của hắn rất nhiều lần, hơn nữa triệu hồi cũng nhiều vô cùng lại còn không tốn mana. Điểm yếu là không biết sẽ triệu hồi ra con gì.

Hơn nữa, Hệ Thống ra điều kiện quan trọng nhất để Arch Vile tiến hóa thành Harvester là [Một con Summoner/Arch Vile khác]. Cho nên hắn nghĩ nếu cần thì đem ra để nó tiến hóa cũng được chán.

Dù sao thì cũng chẳng thể kiếm được thêm một con Summoner ở đâu nữa.

Cuối cùng hắn lấy tạm một con Hell Razer, hệ thống cho giám định nó có thể bắn một tia laze xa tới 5 cây số vẫn giữ được 90% lực sát thương cơ bản, rất thích hợp để xử lý mục tiêu ở xa, có thể làm Sniper.

Thật tiếc là không có con quỷ nào để làm Khống chế toàn diện, hiện tại hắn đang thiếu cả Hỗ Trợ lẫn Khống Chế. Có điều trong tương lai có lẽ sẽ có.

Đến lúc đó, có lẽ hắn sẽ trở thành đội quân một người. Tưởng tượng viễn cảnh hất tay một đám lính đột nhiên xuất hiện hắn đã thấy vui rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.