Vinh Quang Chúa Tể

Chương 142: 142: Thiên Mã Hành Không Và Thánh Y Vàng





Nguyễn Tiến Dũng lại được hỏi thêm vài câu rồi ba vị đầu sỏ mới mời anh ra về, The Innovators sẽ thông báo kết quả tuyển dụng sau, ba vị đầu sỏ cần phải cân nhắc rất kỹ bởi vì không chỉ có một mình anh ta là Walker đăng ký gia nhập tổ chức mà họ chỉ tuyển có hai người thôi, việc tuyển dụng ồ ạt như đã nói, có rất nhiều hệ lụy, mặt khác nếu quy mô của The Innovators tăng trưởng quá nhanh thì sẽ dễ bị vỡ trận.
Người thứ hai bước vào văn phòng là một gã đàn ông râu ria xăm trổ đầy người, tầm ba mươi tuổi, là dân Đại Việt, anh không báo tên mà chỉ báo bí danh là "Thiên Mã Hành Không", cũng là một kẻ triệu hồi cùng đợt với Hope và Nguyễn Tiến Dũng.
Ba vị đầu sỏ "phỏng vấn" Thiên Mã Hành Không rất kỹ, y chang Nguyễn Tiến Dũng và Yamamichi Yomaru, họ hỏi một hồi thì lòi ra việc gã này là một tên wibu già, một fan hâm mộ của bộ truyện Saint Seiya và Shaka de Virgo, bộ truyện thanh này cũng theo gã hết tuổi thanh xuân như Eragon đối với Nguyễn Tiến Dũng.
Điểm chung của kẻ triệu hồi là vậy, họ phải có một sự hình dung tuyệt đối với vật triệu hồi, đủ để họ có thể kêu gọi chúng bằng trí tưởng tượng của mình ở trong muôn ngàn thế giới song song, thứ đó phải sống trong đầu họ một thời gian rất lâu, trở thành nỗi ám ảnh; vật triệu hồi của Thiên Mã Hành Không cực kỳ đặc biệt, đó là ...!thánh y vàng của chòm sao Thiên Mã, bộ giáp của thánh đấu sĩ vàng Aioroѕ.
Phạm Nhã bóp trán nhìn Thiên Mã Hành Không gọi cái hộp đựng thánh y ra khỏi cổng không gian, nó mở bung, lộ ra một bộ giáp ghép thành hình một vị nhân mã có cánh đang cầm cung tên, làm động tác ngắm bắn, gã wibu già này hú một tiếng, bộ giáp rã ra rồi mặc lên người gã, một vị thánh đấu sĩ chòm Thiên Mã xuất hiện như mới bước ra từ trong truyện tranh.
Anh Tuân nhìn bộ giáp vàng sáng lóe mắt, Thoth cũng nhìn bộ giáp, hai anh bự tấm tắc khen, bộ giáp này đẹp không tả nổi, nó còn đẹp hơn những loại giáp trụ ở MU Continel, phần vì nó được thiết kế theo phong cách nghệ thuật truyện tranh, rất cầu kỳ, nhường sự thực dụng cho cái đẹp, thiết kế cầu vai của nó rất dài, khiến cho Thiên Mã Hành Không chẳng thể giơ tay lên trời được ...
Nhưng có thể ngắm và bắn tên được, cũng có thể thi triển một số kỹ năng của thánh y vàng, Thiên Mã Hành Không có một cách sáng tạo mang hơi hướm của Nguyễn Tiến Dũng, đó là anh dựa vào năng lực của vật triệu hồi trao cho mình để chiến đấu, khác với phong cách kiểu Adam hay Chaewon, hoàn toàn giao việc chiến đấu cho Titan và Lizzie.
Ba vị đầu sỏ hành hạ Thiên Mã Hành Không cả hai giờ đồng hồ mới thả anh về, tính cách của người này hơi hướng nội, là kiểu người ít nói, mục đích của anh ta khi gia nhập The Innovators cũng hệt Nguyễn Tiến Dũng, muốn làm cái gì đó, muốn được trở thành ai đó, tổ chức là nơi anh ta hy vọng sẽ gửi gắm được các ước nguyện của mình, đổi lại là sự cống hiến vô thời hạn của anh ta.
Lúc này, ở trong văn phòng trống trơn chỉ có cái bàn làm việc, Thoth và hai anh bự khác đang bàn luận đủ thứ chuyện, đặc biệt là năng lực của những kẻ triệu hồi, chủ tịch nói:
"Mẹ nó, sau này sẽ có Ironman hàng thật, có cả Green Lantern, cái năng lực triệu hồi này có tính ứng dụng ghê gớm quá, nếu mà nó không có giới hạn thì sẽ có thằng gọi Fide Đại Đế trong bảy viên ngọc rồng sang Địa Cầu bắn một phát banh con mẹ nó hành tinh luôn, lúc đó chết chùm."
Phạm Nhã nhắc: "Frieza Đại Đế anh ơi, Fide là bản dịch cũ của Đại Việt mình, không có đúng ...!"
Anh Tuân chửi: "Mày im đi, tao thích kêu là Fide, tao quen kêu Vegeta là Ca Đíc, thích gọi Trunks là Ca Lích đấy được không, đây là ký ức, là thanh xuân của anh mày, mấy đứa chim non không có hiểu được đâu."
Phạm Nhã ngoan ngoãn gật đầu.

Thoth im như con hến không có dám xen vô, gã ta quen với kiểu giao tiếp rất là bặm trợn của chủ tịch rồi, cũng quen việc chúa tể vĩ đại ngoan như con thỏ với anh Tuân, đợi ảnh chửi xong mới nói:

"Việc đó sẽ không thể xảy ra được, tôi đã nghiên cứu rồi, nó có liên quan đến chặng đường và trữ lượng Mana của kẻ triệu hồi, các nhân vật quá mạnh dù ở bất kỳ thế giới nào, sử dụng loại năng lực gì thì thực chất, năng lực của họ cũng là mặt biểu hiện của quy tắc với cái gốc là Mana, muốn triệu hồi Fide thì phải là một kẻ triệu hồi ở cuối đường thì may ra."
"Nhưng đến tầm đó thì họ có thể thao túng cả quy tắc rồi, sức mạnh lúc đó của các con đường sẽ không lệch với nhau lắm, ở cuối đường, đặc trưng và kỹ năng của các con đường sẽ không phân biệt rạch ròi như các chặng đầu nữa, đồng thời, triệu hồi sinh vật sống thì có giới hạn thời gian, người triệu hồi sư ở giai đoạn này sẽ có nhiều cách thuận tiện hơn để chiến đấu."
Phạm Nhã nói: "Nhắc tới Miharu, ngài Leonidovich Hopner từng nhận xét và đánh giá cô ấy rất cao, cô ấy có một điểm đặc biệt hơn tất cả những kẻ triệu hồi khác."
Thoth gật đầu: "Tôi nhận ra lâu rồi, đó là ...!Miharu có thể triệu hồi cả Setsuna F Seiei, phi công của Gundam Exia ra để trò chuyện, nghĩa là trong cùng một thời điểm, cô ta có thể triệu hồi cả sinh vật sống lẫn vật thể, thật kỳ lạ."
— QUẢNG CÁO —
Event
Anh Tuân kinh ngạc lắm: "Vậy cũng được nữa hả?"
...
Trong hai ngày kế tiếp, ba vị đầu sỏ của The Innovators tiếp tục phỏng vấn thêm mười mấy Walker nữa, chủ yếu đến từ Châu Á, có những người sẵn sàng rời khỏi tổ chức của mình để gia nhập với những người đổi mới, trong đó còn có LALISA và DollarBoy, người sau thì đơn giản, khá chuẩn mực, bị cái là nói quá nhiều.
Còn người trước thì ...!khỏi phải nói cô nàng người Thái xinh xắn này nhìn Shaka de Virgo với ánh mắt như nào, nó sáng còn hơn đèn pha công suất lớn, suốt quá trình phỏng vấn, tất cả mọi thứ cô trả lời đều xoay quanh chúa tể như em muốn ở bên cạnh chúa tể; em muốn chiến đấu với chúa tể; em sẽ trung thành với chúa tể; lý tưởng của chúa tể là lý tưởng của em; chúa tể kêu em làm gì em làm đó; kêu em làm cái gì em cũng làm, đặc biệt là mấy chuyện nâng khăn sửa túi cho chàng cứ để em lo, em lo hết.
Ba anh bự đuổi fan cuồng BlackPink và Shaka de Virgo này về, anh Tuân bóp trán: "Khổ quá mà."
Thoth lại nhìn nhận vấn đề ở khía cạnh khác: "Thật sự thì thế này cũng tốt đấy chứ, hiện tượng sùng bái cá nhân trong một tổ chức là không tốt nhưng nếu không tới mức cực đoan thì không sao, đặc biệt là nó chỉ xảy ra trong vòng ngoài chứ không lan vào trong tập thể Nghị viên, cô ta có thể chẳng quan tâm tổ chức là cái gì nhưng cô ta quan tâm Shaka de Virgo, từ từ, cô ta sẽ chuyển hóa tình cảm cá nhân này thành tình cảm dành cho công việc ...!"
Phạm Nhã lên tiếng: "Không ổn, không có ổn tí nào cả, tôi phản đối, riêng vụ này tôi phản đối."
Anh Tuân nhìn và Thoth cũng nhìn Nhã, ngạc nhiên, chúa tể tằng hắng rồi nói: "Sùng bái cá nhân sẽ làm đề cao đến mức cực đoan, thần thánh hóa, tuyệt đối hóa vai trò cá nhân của người đứng đầu, xem đó là người không ai có thể thay thế được.


Đây là một trong những nguyên nhân dẫn đến thái độ phục tùng tiêu cực, mù quáng; triệt tiêu vai trò của tập thể và quần chúng.

Vì thế, phòng chống sùng bái cá nhân ...!"
"Thôi được rồi im đi."
Anh Tuân gắt: "Chú mày đừng có tưởng chú mày đeo găng tay thì anh không có để ý, nãy giờ chú sờ sờ cái nhẫn trên áp út suốt, mông chú nhích phát anh biết chú định nhảy Lambada hay Chachacha ngay, bớt xổ nho với anh, Thoth nói đúng nhưng dùng từ sai, đã là sùng bái cá nhân thì là tiêu cực ngay, người sùng bái bắt chước một cách mù quáng người được sùng bái, bất kể tốt xấu, hay dở."
Chủ tịch bắt đầu dạy dỗ hai anh bự: "Dùng từ chính xác là sự ngưỡng mộ một cách tích cực, đây là một đức tính tốt đẹp.

Tình cảm của quần chúng ngưỡng mộ lãnh tụ tuyệt đối không giống với phong cách sùng bái cá nhân như thời phong kiến, các chú phải dùng từ cho đúng và chính xác, nghề luật sư của anh, dùng từ sai là đi cả nút."
Thoth im lặng, não của gã này tự động "lọc" bỏ hết thông tin về cái nhẫn gì đó gì đó của Shaka de Virgo, quân sư quá thông minh, gã xâu chuỗi một lúc thì run hết cả người luôn nên phải xả nó ra khỏi não thôi, chỉ giữ lại mấy thứ có ích ví như cách dùng từ của anh Tuân ...
Trong mười mấy Walker mới phỏng vấn, ngoài LALISA và DollarBoy, họ cũng gặp một vài người rất đặc biệt, cũng có người tỏ ra thông minh hệt như Yamamichi Yomaru nhưng Phạm Nhã lại quan sát được là họ ngụy tạo, tâm lý của họ không vững vàng như Yomaru, họ cũng nói dối rất nhiều thứ.
Những người nói dối, bất kể vì mục đích gì thì The Innovators cũng loại họ, ba vị đầu sỏ coi trọng nhất là phẩm giá, tố chất và tính cách, sau mới đến năng lực và xuất thân.
Cuối cùng, ba vị này quyết định khép lại vòng tuyển dụng để còn lo việc khác, một vấn đề không nằm trong phạm vi chi phối được của The Innovators là kế hoạch khai hoang Davias Đệ Tam Vệ Thành đã có tiến triển thuận lợi, "văn bản xin đầu tư" đã có sự "phê duyệt chủ trương" của một số người cầm trịch nằm ngoài khối The Alliance is Over, đặc biệt là Hoa Quốc, chuyện này phải quy công cho sự tích cực của Chien the Great trong công tác tuyên truyền, thúc đẩy quan hệ các bên.
Chien the Great có tính cách giống Hoàng, là một cây nói, nhưng khác với Hoàng ở chỗ gã này có tố chất làm chính trị rất là đặc biệt, hơi tương tự kiểu anh Tuân nhưng ở một đẳng cấp thấp hơn, gã có cách để làm thân và kết nối người khác, điều này thể hiện từ lúc mà gã khẳng khái nói với Shaka de Virgo về yếu điểm của mình, Shen Long và Miharu khi gặp chúa tể để mời đi thám hiểm biển Atlans, sau này còn thể hiện ở việc đề nghị chúa tể làm thủ lĩnh đội thám hiểm.
— QUẢNG CÁO —

Event
Bắt đầu từ Đại Việt, Hoa Quốc, Nhật Bản sau đó là Hàn Quốc, cho đến Ai Cập lần lượt "phê duyệt chủ trương đầu tư", họ là những nước cho thấy thái độ ủng hộ việc khai hoang Davias Đệ Tam Vệ Thành, họ cũng cung cấp một nguồn kinh phí là vàng ròng rất lớn cho The Innovators thống nhất quản lý, chi tiêu theo kế hoạch đầu tư, chuyện này anh Tuân lo hết, khỏi bàn nhiều.
Song song với việc này còn có một việc khác nữa là ...!đòi nợ, The Innovators đã đánh tín hiệu yêu cầu thanh toán theo cách rất khéo, tổ chức không có gửi thông báo cho các con nợ mà họ nhờ Nhật Bản tuyên truyền việc "trả nợ" cho The Innovators, các quốc gia khác cũng nối đuôi nhau thực hiện nghĩa vụ trả nợ thần thánh quang vinh cho những người đổi mới.
Số tiền này là tiền ứng trước cho công tác đảm bảo chỗ ở tạm thời cho hơn năm mươi ngàn người xuyên không, The Innovators đã vay nó của Aegis Hopner và Leonidovich Hopner, họ phải trả cho hai vị này dù hai vị có muốn nhận hay không.
...
Đêm, Phạm Nhã nằm trong phòng ngủ nhìn trần nhà, có thêm ba nhóc tì Urd, Verdandi, Skuld nên phòng ngủ của y được dọn tới thư viện, còn thư viện thì được dọn xuống phòng ngủ cũ; phòng mới này rộng lắm, kê được thêm hai cái giường nữa, một cái giường nhỏ cho nhóc Cu, một cái giường lớn cho ba bé gái người Nga, tụi nó ngủ, ôm nhau nhìn thương lắm.
Nhóc Cu thỉnh thoảng lại ra ngồi ở đầu giường chống tay lên mặt ngắm nghía mấy đứa em gái xinh như búp bê của nó, càng ngắm nó càng thấy thương ơi là thương, làm nó muốn vòi vĩnh bố nuôi nó mua thật nhiều đồ chơi cho các em.
Bố nố thì lột cái nhẫn ra, cứ ngắm nghía tới lui, khi thì cười một mình, khi thì xụ mặt, buồn thiu, có lúc thì nghiến răng, nhóc Cu sao mà thấy được vì bố nó mới tắt đèn kêu nó ngủ, đừng có chạy qua chạy lại rồi.
Nhưng mà Cu nằm cứ trở mình, ngủ không có được, nó nhớ lúc bố nó và cô Trang dắt bốn đứa đi chơi, vui lắm, thế là nó nói: "Chú ơi chú."
Phạm Nhã: "Sao thế? Ngủ không được hả?"
"Dạ."
"Sao vậy?"
Nhóc Cu nói: "Cô Nhật Hạ nói chú Harry cho con có mẹ được, con muốn có mẹ, mẹ với chú dắt tụi con đi chơi."
" ...!"
Phạm Nhã đeo nhẫn lên ngón áp út: "Con thích cô Nhật Hạ không?"
Nhóc Cu nhớ lại gương mặt đẹp tuyệt mỹ của Leonidovich Hopner, nó nói: "Con thích cô Nhật Hạ, cô Nhật Hạ đẹp như cô tiên trong truyện cổ tích, cô Nhật Hạ hiền nữa, con ước với cô Nhật Hạ xong cái con gặp siêu nhân Shaka luôn đó chú."
Phạm Nhã bật cười một hồi, rồi im lặng, y thở dài, hỏi: "Con có muốn ...!cô Nhật Hạ làm mẹ con không?"

— QUẢNG CÁO —
Event
Nhóc Cu đứng phắt dậy chạy qua giường Phạm Nhã: "Muốn muốn, chú ơi chú cua cô Hạ đi chú."
Phạm Nhã cốc đầu thằng nhỏ: "Con học đâu ra chữ đó thế?"
"Ở trong lớp con á, tụi nó cua nhau."
Phạm Nhã cứng đơ người, chúa tể vĩ đại đứng hình mấy giây rồi ngồi chồm dậy, lắc thằng cu: "Trời ơi, tụi con mới chín mười tuổi thôi mà, là sao nói ta nghe coi, mấy bạn con làm cái gì?"
Sao giờ con nít lớn nhanh vậy? Mới tí xíu mà biết "cua" hơn nữa còn "cua" nhau luôn rồi?
Nhóc Cu bị lắc muốn rớt não, nó nói: "Bạn Phi Hùng ....!với bạn Thanh á chú, bạn Phi Hùng thích ...!bạn Thanh nên rủ bạn ...!Thanh qua nhà chơi, bạn Phi Hùng còn gửi ...!thư tình cho bạn ....!Thanh nữa, thằng Tâm ....!nó ăn cắp nó đọc cả lớp nghe, Phi Hùng ...!nói Phi Hùng thích ....!Thanh lắm, muốn mốt ....!lớn cưới Thanh về làm vợ ...!"
Phạm Nhã ôm ngực, cái gì vậy, cái gì vậy? Con nít mà sao ...!ghê gớm với ...!bạo vậy, bố của mi còn không dám thế cơ.
Chúa tể vĩ đại thấy mình còn thua đứa con nít.
Nhóc Cu lại hỏi: "Chú cua cô Hạ đi chú, chú chở cô Hạ đi chơi nè, mua đồ ăn ngon cho cô Hạ nè, chú mua đồ đẹp cho cô Hạ nữa."
Phạm Nhã thở dài, thằng Cu này đang dạy bố nó tán gái luôn chứ, nó đâu có biết bố nó làm mấy cái này rồi, không những là chở đi chơi, mà là bay đi chơi, bay thẳng tới Nhật chơi hai ngày luôn, mua một đống đồ ăn ngon, còn đồ đẹp ...!ừm, khoan, nghĩ kỹ thì chưa mua cho Leonidovich Hopner bộ đồ nào cả, tới cả Trang mắt buồn còn được chúa tể mua cho một đống đồ, còn Nhật Hạ thì ...
Thế nhưng mà ...
Phạm Nhã trầm mặc.
Chúa tể đã hứa với Leonidovich Hopner, sẽ không còn mơ mộng nữa, sẽ đứng ở một khoảng cách xa, sẽ yêu thương cô ấy ở một nơi xa, cái ôm trước khi trở về Địa Cầu có lẽ là cái ôm đầu tiên mà cũng là cuối cùng của hai vị chúa tể.
Thế thì vì sao lại cứ còn mộng mơ?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.