Vĩnh Sinh

Chương 111: Cương khí



Đây là lần đầu tiên Phương Hàn thấy một sinh vật lột xác trở thành yêu!

Hơn nữa còn là một loại hồng hoang dị chủng khổng lồ như Hắc Thủy Vương Xà.

Từng đợt yêu khí bàng bạc tỏa ra xung quanh, tinh khí nồng đậm, gió bão nổi lên mãnh liệt, quỷ thần gào thét. Nếu như lúc này có một đoàn thuyền đi qua đây thì dù không bị gió bão đánh chìm thuyền cũng bị những âm thanh, khí thế này dọa cho sợ chết.

Sinh linh khi chưa tu thành thần thông thì chỉ có thể gọi là tinh quái! Như Hạc tiên tử có thể sử dụng tinh thần khổng lồ của mình để mê hoặc, làm cho các sinh vật khác sinh ra ảo giác, đây cũng chỉ gọi là tinh quái, mà phàm nhân thường gọi là thành tinh!

Mà Hạc tiên tử nếu như tu luyện tới thần thông bí cảnh, tinh thần chuyển hóa thành pháp lực thì gọi là thành yêu! Trở thành yêu quái chân chính!

Tinh quái, yêu quái! Hai đẳng cấp hoàn toàn khác nhau, cũng giống như Thân Thể Cảnh và Thần Thông Bí Cảnh vậy.

Hạc tiên tử hiện tại tuy đi theo Phương Hàn ăn được thật nhiều đan dược, được vô số chỗ tốt, lại được Già Lam làm phép, nhưng muốn lột xác thành yêu, tiến vào Thần Thông Bí Cảnh thì nếu như không gặp được kỳ ngộ nào cần phải có ít nhất là một giáp thời gian. Mà trong sáu mươi năm đó phải không ngừng ăn các loại linh đan, khiến cho huyết nhục tinh thuần, không lẫn chút tạp chất nào.

Cho nên lần này Phương Hàn không có mang Hạc tiên tử đi theo, giữa biển rộng mênh mông thì Hạc tiên tử cũng không thể giúp được gì nhiều, ngược lại còn trở thành gánh nặng.

Hắc Thủy Vương Xà ở giữa luồng lốc xoáy, Phương Hàn dùng chân khí bay tới gần, cách chừng mười dặm mới thấy rõ hơn.

Mỗi một mảnh lân phiến trên thân cự mãng đều sáng bóng như gương, hiện tại toàn bộ lân phiến trên người nó đều dựng đứng cả lên, vừa nhìn thì giống như đao nhọn chỉ ra tua tủa, hung ác dữ tộn.

Nhất là cái miệng đỏ như chậu máu, tưởng chừng lớn đến mức có thể nuốt cả một con voi. Chân chính đúng như câu "Xà thôn tượng"(*), không có nửa điểm sai biệt.

(*)Xà thôn tượng: rắn nuốt voi.

Trong cái miệng như chậu máu đó, răng mọc tua tủa, dài như ngà voi, sắc bén vô cùng, vừa nhìn thấy thì có thể tưởng được kết cục bị cắn sẽ trở nên như thế nào! Phương Hàn biết răng nanh của Hắc Thủy Vương Xà đều trân quý vô cùng. Nếu như cao thủ Thiên Nhân Cảnh có được, thêm vào đó các loại trận pháp, dùng pháp lực tẩy luyện thì có thể chế được phi kiếm cấp bậc bảo khí!

Một đầu Hắc Thủy Vương Xà khổng lồ như vậy hóa giao, pháp lực sẽ cường hoành đến mức nào?

Phương Hàn chỉ mới tới gần đã cảm giác được pháp lực của con quái thú này ít nhất cũng phải gấp đôi mình. Chính bản thân hắn sau khi luyện thành chân khí thì đã có lực lượng sáu trăm mã lực, mà con Hắc Thủy Vương Xà này lại có lực lượng đến hơn một ngàn.

Nếu Hắc Thủy Vương Xà học xong thần thông, cô đọng chân khí, sau đó tiến vào tần thứ hai Chân Nguyên Cảnh như Phương Hàn thì pháp lực sẽ cường hoành tới mức nào? Ba nghìn mã lực? Năm nghìn mã lực?

Bât quá Hắc Thủy Vương Xà này là yêu quái, cho dù bước vào Thần Thông Bí Cảnh cũng không có khả năng tu luyện thần thông, trừ khi được người trong năm tông phái Yêu Đạo thu nhận.

Bất quá trước đó hắn sẽ phải thoát được sự vây bắt của rất nhiều người tu đạo. Khi đột phá Thần Thông Bí Cảnh, hóa thành yêu quái thì điều nghi hiểm nhất đối với các sinh vật này chính là không có môn phái che trở, bị người khác phục sẵn vây giết.

Động tĩnh quá lớn, rất dễ hấp dẫn sự chú ý của người khác.

Hiện tại Hắc Thủy Vương Xà ở giữa gió lốc cũng cảm nhận nguy hiểm, phát hiện mấy người Phương Hàn tới gần thì phát ra tiếng kêu sắc bén, hung tợn, một luồng sóng tinh thần mạnh mẽ truyền tới, làm cho người ta sinh ra ảo giác, tựa hồ muốn hù dọa Phương Hàn, Long Huyên, ma nữ và kẻ đang ẩn nấp quan sát nữa.

Bất quá cái này cũng không có tác dụng gì, cao thủ Thần Thông Bí Cảnh căn bản không sợ ảo giác.

Hơn nữa lúc này đầu Hắc Thủy Vương Xà đang lột xác đến thời điểm mấu chốt, cũng không thể chạy trốn được, càng không thể bỏ dở nửa chừng, nếu không tinh thần sẽ bị tổn thương nghiêm trọng, trở thành ngu ngốc.

"Chúng ta chờ! Để cho Hắc Thủy Vương Xà đem toàn bộ tinh thần chuyển hóa thành pháp lực, lột xác thành giao thì lập tức động thủ! Để muội chặn người đang ẩn nấp kia lại, còn lại là phần của huynh?

Long Huyên đột nhiên tách màn nước ra, bay đến bên người Phương Hàn, ma nữ lấy một đạo ẩn nặc phù ra sử dụng, ba người biến mất trong gió lốc, khí tức, thanh âm đều ẩn giấu triệt để.

"
Long Huyên, muội tính sao?" Phương Hàn hỏi.

"
Hắc Thủy Vương Xà này đối với huynh rất cần thiết, muội cũng không cần lắm. Huống hồ muội đã dùng một hoàn Âm Dương Vạn Thọ Đan của huynh, thọ mệnh tăng thêm sáu trăm năm, có rất nhiều thời gian để tu luyện. Còn huynh chỉ có mười năm thời gian, một chút trì hoãn cũng không được. Để muội chặn người đang ẩn núp kia lại, còn hai người nhanh chóng chớp lấy cơ hội, ngay tại thời khắc Hắc Thủy Xà Vương vừa hóa thành giao thì ra tay giết nó, thu lấy xác vương xà, luyện chế pháp bảo."

Long Huyên dùng pháp lực truyền âm vào tai của Phương Hàn.

"
Được, ta cũng không khách khí. Ma nữ, nàng tương trợ giúp Long Huyên, âm thầm phòng bị, nếu như ta thu được chỗ tốt thì cũng không thiếu phần nàng." Phương Hàn nghe Long Huyên nguyện ý đem Hắc Thủy Vương Xà tặng cho hắn thì cũng không khách khí, đích xác là hiện nay hắn rất cần tài nguyên để tăng cường thực lực. Mà Long Huyên thì có thể chậm rãi tu luyện, thời gian còn dài.

Qua chuyện này có thể thấy được Long Huyên cũng là người biết cách đối nhân xử thế.

"
Được! Nó sắp hóa giao rồi!"

Một tiếng rống to làm cho Phương Hàn chuyển sự chú ý lên người Hắc Thủy Vương Xà, gió bão càng thêm mãnh liệt, một cổ pháp lực nồng đậm không ngừng tỏa ra từ trên người Hắc Thủy Vương Xà.

Trên đầu hải xà khổng lồ này nổ lên hai khối thịt lớn, sau đó liên tiếp có vẩy cứng mọc ra, bao phủ xung quanh, dài tới hơn một trượng, vừ nhìn giống như hai cái sừng san hô!

Cùng lúc này, pháp lực trên người Hắc Thủy Vương Xà đột nhiên tiêu tán, gió lốc mất đi sự chống đỡ của pháp lực thì liền biến mất, hơn mười ngàn cân nước biển từ trên trời đổ xuống, tạo nên một trận mưa to.

"
Chính là giờ phút này!"

Lúc này Phương Hàn không chút do dự! Tay vung lên, chộp ra một trảo, Mộc Hoàng chân khí hóa thành một khối cự mộc xanh biếc, đánh thẳng vào đầu Hắc Thủy Vương Xà vừa hóa giao.

Đối với các loài hải giao thì phi kiếm bình thường căn bản không có tác dụng, bất quá Phương Hàn sử dụng Thanh Đế Mộc Hoàng Công hòng đánh ngất đối phương chính là phương pháp rất tốt khi đối phó với quái vật khổng lồ này.

Tốc độ của cự mộc tăng lên không ngừng, mặc dù không nhanh hơn tốc độ của âm thanh nhưng chỉ trong chớp mắt đã vượt qua khoảng cách mười dặm, đánh mạnh lên đầu hải giao, làm cho nó gào rú thảm thiết, thân thể loạng choạng, cái đầu khổng lồ quay cuồng tựa hồ đã bị đánh cho hôn mê.

Nó vừa mới hóa giao, còn chưa thể vận dụng pháp lực, hơn nữa đây là thời điểm nó suy yếu nhất, nếu nó có thể dùng pháp lực thì chỉ đơn đả độc đấu Phương Hàn không có cách nào thu phục được nó.

"
Mộc Hoàng Hóa Ti, Thiên La Địa Võng!" Phương Hàn thấy tình cảnh này, với kinh nghiệm thực chiến phong phú của hắn thì biết rõ là nên làm thế nào, vận dụng chân khí, cự mộc màu xanh sau khi đánh cho Hắc Thủy Vương Xà ngã lăn ra liền hóa thành một cái lưới lớn, bao trùm lầy nó.

"
Dám chiếm tiện nghi của ta!"

Đúng lúc này, trên mặt biển cách đó không xa có một bóng đen mạnh mẽ nổi lên, Phương Hàn liền cảm thấy khí lưu chấn động, trong khi người đó phi hành thì xung quanh người có một làn khí lưu màu nhũ bạch, không ngừng sinh ra âm bạo!

Đây là tốc độ siêu việt tốc độ âm thanh, đem âm thanh để lại sau lưng, hình thành một cảnh sắc kỳ dị.

"
Hàn Ly!" Long Huyên đã chờ đợi từ sớm, Hàn Ly Kiếm liền đánh giết tới, vừa vặn ngăn cản bóng người kia.

"
Hừ! Không biết sống chết!"

Bóng người kia cũng không có làm động tác gì hoa lệ, chỉ thoáng vung tay một cái liền đánh Hàn Ly Kiếm bay ngược trở lại.

Mà bóng người này thân ảnh quỷ mị, nhanh như thiểm điện, chỉ chớp mắt đã tiếp cận hai người Long Huyên cùng ma nữ, lăng không đánh ra hai chưởng.

Ba ba!

Tốt độ quá nhanh!

Long Huyên và ma nữ còn chưa kịp phản ứng thì đã bị hai chưởng này đánh trúng, kêu lên đau đớn, ngã xuống mặt biển.

Mà bóng người này đột nhiên ngoặc một cái, đánh về phía Phương Hàn.

Phương Hàn thấy đối phương còn cách vài dặm, đang lao nhanh về phía mình mà một luồng cương khí nồng đậm đã bao phủ lấy thân thể hắn.

"
Không tốt! Ít nhất là cao thủ tầng thứ ba, Nguyên Cương Cảnh, đã đem chân khí hóa thành cương khí……"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.