Vĩnh Sinh

Chương 1203: Bào Thánh buông xuống



Phương Hàn kích phát lòng căm phẫn trong lòng rất nhiều tu sĩ. làm cho đám đệ tử chấp pháp Thiên Đình roi vào tình cành nhiều người phẫn nộ. trong lòng âm thầm cười lạnh.

Trừ phi là hắn tu luyện tới cảnh giới Thiên Quân vô địch, có thể tùy ý giao thủ chống lại cùng Lôi Đế Thiên Quân, nếu không, không có khả năng tùy tiện chém giết đệ tử chấp pháp. Bất kê là ai làm như vậy khẳng định là gặp phải tai ương ngập đầu.

Tuy nhiên không trực tiếp ra tay, cũng không trở ngại hắn dùng ngôn ngữ kích phát lòng căm phẫn của mọi người,

Đệ tử chấp pháp Thần Ngục Thiên Đình kiêu ngạo ngang ngược, đã sớm nổi tiếng ở Thiên giới, tu sĩ từng bị bọn chúng ức hiếp không ở số ít. chỉ có điêu là giận mà không đám nói gì mà thôi.

Chỉ cần có người thúc đẩy một chút, cộng thêm có người hiểu chuyện trợ giúp, lập tức sẽ sẽ khiến nhiều người nổi giận, giọt nước tràn ly!

Đột nhiên trong lúc chỉ điểm xúi giục lần này. thi triển ra Văn Minh Sử Nho môn phát ra khí thế chỉ trích. Phương Hàn chợt lĩnh ngộ được hàm nghĩa của chiêu Thiên Phu Sờ Chỉ trong "Trung Dung Thần Quyền". Lại lần nữa hắn tiến thêm một bước về võ học.

"Hừ? Thiên phú sở chi. vô tật nhi chung." Phương Hàn thầm nghĩ trong lòng: "Tuy rằng ta không thể công khai đánh giết các ngươi, nhưng cũng có thể kích phát lên lòng công phẫn khiến cho các ngươi thân bại danh liệt."

- Đệ tử Ung Châu mau mau tập trung lại. đệ tử chấp pháp Thần Ngục Thiên Đình muốn giết người diệt khâu, cướp lấy pháp bảo của chúng ta!

Gã con cháu Ung Hoàng kia lúc này đã hoàn toàn bị Phương Hàn kích phát lên chính nghĩa trong lòng, hắn thét dài kêu gọi. chấn động thiên địa. lập tức vô số Thánh tử, đệ tử chân truyền của Ung Châu đang chém giết trên chiến trường đều chạy lại đây.

Đệ tử Ung gia Ung Châu, chính là đại môn phái siêu cấp giống như Vũ Hóa Môn. có được Hoàng giả Chí Tiên, còn đảm nhiệm chức vị quan trọng bên trong Thiên Đình, tuyệt đối không phải môn phái nhỏ bình thường có thể sánh bằng.

Nhìn thấy tình cảnh như vậy. Phương Hàn lại tiến tới một bước:

- Các đệ tử Ung Châu, các ngươi cùng không cần sợ hung uy của đám đệ tử chấp pháp Thần ngục Thiên Đình này. có ta ở đây bọn chúng không có khả năng giết người diệt khâu.

Đám đệ tử chấp pháp Thần Ngục Thiên Đình tức giận đến thiếu chút nữa hộc máu.

- Phong Duyên! Ngươi không cần châm ngòi ly gián, chúng ta giết người diệt khẩu hồi nào?

Một vị thủ lĩnh Thánh tử cả giận nói:

- Ngươi phải chịu trách nhiệm lời nói của ngươi!

- Không giết người diệt khẩu? Vừa rồi các ngươi làm gì? Cướp đoạt pháp bảo?

Thánh tử Ung Châu cũng phẫn nộ ra tiếng:

- Còn dám ngụy biện.

- Ta là đệ tử chấp pháp Thần Ngục Thiên Đình muốn giết ai thì giết, cũng không cần phải ngụy biện.

Một thủ lĩnh Thánh tử Thần ngục đường như khinh thường tranh cải:

- Các ngươi lòng đẩy căm phẫn như vậy. chẳng lẽ là muốn quấy nhiễu thống trị của Thiên Đỉnh? Coi chừng gặp tai họa vào người!

- Ngu xuẩn! Thiên Đình thành lập chấp pháp Thần Ngục là để yên ổn Thiên giới, không phải để các ngươi tác oai tác quái.

Phương Hàn hiên ngang lẫm liệt bác bỏ.

- Đúng! Phong Duyên sư huynh nói đúng. Các ngươi không được tác oai tác quái!

- Kẻ tác oai tác quái khẳng định không có kết cục tốt!

Đám Thánh tử Ung Châu phẫn nộ quát lên.

Thánh tử Vũ Hóa Môn, còn có rất nhiều rất nhiều môn phái tán tu cũng đều rống giận, lôi đình chính nghĩa cuồn cuộn lan rộng trên bầu trời từng cổ cổ khí tức chính trực cứ như vậy mà phát ra.

Khí thế của Phương Hàn hoàn toàn chiếm cứ ưu thế, cả một đám đệ tử chấp pháp Thần Ngục Thiên Đình sắc mặt đều xanh mét. đối mặt với cơn phẫn nộ của nhiều người như vậy không biết phải nói gì cho tốt. trong đó một số Thánh tử quen thói hung ác. vô pháp vô thiên đều hận không thể lập tức phóng ra giết người.

Nhìn thấy hết thảy điều này, trong lòng Phương Hàn cầu còn không được, những tên này giết người càng tốt. vậy còn có cớ càng thuận tiện để giải quyết tốt hậu quả.

- Phong Duyên! Lần này xem như ngươi lợi hại! Chúng ta đi!

Một thủ lĩnh đệ tử chấp pháp bình tĩnh nói. hắn cũng đã nhìn ra. Phương Hàn là cố ý muốn chọc giận để bọn họ phạm phải sai lầm lớn. Đến lúc đó Lôi Đế Thiên Quân đều không bảo hộ được bọn họ. dù sao Thiên Đình vẫn là giáng đạo lý. không có quy củ sao thành được quy cách.

Trong lúc này. đám đệ tử chấp pháp Thần ngục định bay đi.

Bọn họ muốn đi thật ra không ai dám ngăn cản. Phương Hàn nhướng mày. đường như là đang phân vân nên ngăn cản hay là để cho bọn họ đi.

Đúng lúc này. đột nhiên trên bầu trời truyền tới một giọng nói lớn như tiếng chuông đồng:

- Phù hiền điệt. ích hiền điệt! Các ngươi yên tâm một chút chớ nóng vội! Tên Phong Duyên này hung dữ độc ác. chọc giận các ngươi, muốn các ngươi phạm phải sai lầm lớn. Tuy nhiên cùng không cân bỏ đi. Các ngươi là đệ tử chấp pháp nắm đại quyền của Thiên Đình, tên Phong Duyên này không buông tuồng hung tính được.

Rào Rào!

Theo thanh âm từ trên bầu trời một Thánh nhân thật lớn buông xuống, phía sau còn đứng lơ lửng hai Thánh nhân. Ba Thánh nhân hiện ra trên không trung phía trên đỉnh đầu đệ tử chấp pháp Thần Ngục Thiên Đình.

Thánh nhân đẫn đầu khuôn mật phi thường thanh kỳ, vừa thấy liền biết là một nhân vật cắp tông sư. trên đỉnh đầu của hắn tam hoa tụ đỉnh, ngũ khí hướng nguyên. loáng thoáng kết thành Ngũ nhạc thần phong!

"Đây là Thánh nhân của Ngũ Nhạc Thần Tông."

Trong đầu Phương Hàn liền nhớ tới đại sư luyện bảo của Ngũ Nhạc Thần Tông - Ngụy tông sư! Hiên Viên Xích Tiêu là đệ tử của lão. Chính mình ở bên trong thí luyện huyết sắc. chà đạp thủ lĩnh Thánh tử Tiểu Ngục Hoàng dưới bàn chân, mất hết mật mũi của Ngũ Nhạc Thần Tông.

- Thì ra là Ngụy tông sư của Ngũ Nhạc Thần Tông. còn có hai vị đại sư.

Đệ tử chấp pháp Thần Ngục Thiên Đình thấy ba vị Thánh nhân buông xuống, rõ ràng là nhằm vào Phương Hàn mà đến. mỗi người đều thở dài nhẹ nhõm một hơi. trên mặt mỗi người hiện ra thân sắc kiêu ngạo, ánh mắt nhìn Phương Hàn lóe ra sát khí thật sâu đậm. dường như muốn phanh thấy Phương Hàn.

- Là Ngụy tông sư luyện bảo đại sư của Ngũ Nhạc Thần Tông, hai người kia là Bi Thánh. Huyễn Thánh. Đều là cường giả tuyệt đỉnh của Ngũ Nhạc Thân Tông, không ngờ đồng thời xuất động?

- Ngũ Nhạc Thần Tông không phải cũng gặp Man tộc tiến công sao. những Thánh nhân này không tọa trấn ở trong môn hộ. chạy đến Trung Châu làm cái gì?

- Chỉ sợ là vì Phong Duyên nghe nói ở bên trong thí luyện huyết sắc. Phong Duyên chà đạp làm nhục một Thánh tử của Ngũ Nhạc Thân Tông, còn giết chết Hiên Viên Xích Tiêu đệ tử của Ngụy tông sư. mối thâm cừu đại hận này không đội trời chung.

Ba vị Thánh nhân buông xuống uy thế ngập trời, tất cả khí tức đều áp bách xuống, vốn thanh âm của quân chúng đang kích động phấn khích cũng biến mất.

- Phong Duyên! Ngươi ra đây cho ta.

Thánh nhân Ngụy tông sư vừa buông xuống, liền nhìn thẳng về phía Phương Hàn. lại nhìn lướt qua Đồ Đằng Quán đang phát uy ở xa xa, trên mặt hiện rõ vẻ tham lam.

Hai vị Thánh nhân kia cũng nhìn Quỷ Võ Thánh Đổ trên người Phương Hàn. đều hận không thể chộp một cái cướp đoạt Ngay.

Tuy rằng nói, Thánh nhân cũng có thể luyện chế tiên khí vương phẩm, nhưng luyện chế một kiện tiên khí vương phẩm là công trình lớn lao. cho dù là mười mấy Thánh nhân hợp sức cũng không có khả năng luyện chế thành công.

Tu vi Hoàng giả Chí Tiên mà luyện chế tiên khí vương phẩm đều phải cố hết sức.

Trừ phi là cường giả Thiên Địa Đồng Thọ như Vũ Hoàng mới hơi thoải mái một chút, nhưng không có cả trăm vạn Thiên giới năm. cũng đừng mơ tướng luyện thành.

Ngụy tông sư tuy rằng được xưng là luyện bảo đại sư, nhưng cũng không có khả năng luyện chế ra tiên khí vương phẩm.

- Ba vị Thánh nhân, lần này Trung Châu đối kháng đại quán Man tộc đã thu được toàn thắng, các ngài đến đây không biết có chuyện gì?

Phương Hàn chậm rì rì đứng dậy.

- Phong Duyên! Ngươi giết Hiên Viên Xích Tiêu đệ tử của ta, còn làm nhục nhã Thánh

tử Ngũ Nhạc Thần Tông ta, phải bị tội gì? Còn không mau quỳ xuống? Đừng tướng rằng Vũ Hóa Môn có thể bảo vệ được ngươi. Lân này chúng ta tới đây là đã thông tri với lão tổ tông cao nhất của các ngươi. Xương Hoàng Hoa Văn Xương lão tổ.

Một Thánh nhân ra tiếng, tóc dài trên đâu lão tung bay phất phới trong gió. có một loại khí tức bi thương, dĩ nhiên Đây là Thánh nhân lấy "bi ai" nhập đạo Bi Thánh.

"Lại là Hoa Văn Xương người này! Sớm hay muộn có một ngày ta phải luyện hóa hắn!" Sát ý nổi lên cuồn cuộn trong lòng Phương Hàn. tuy nhiên hắn biết rằng trừ phi mình tu thành Thiên Quân, nếu không không có khả năng xuống tay với Hoa Văn Xương. Nếu giết chết Hoa Văn Xương, tất cả người của Vũ Hóa Môn. thậm chí Ngay cả Vũ Hoàng đều sẽ không bỏ qua cho mình.

- Còn không quỳ xuống, lấy Đồ Đằng Quán, còn có Quỷ Võ Thánh Đổ giao ra đây làm bồi thường, chúng ta có thể cân nhắc tha cho ngươi một mạng. Bằng không hôm nay ngươi khó thoát khỏi công đạo.

Huyễn Thánh ra tiếng nói. vị Thánh nhân này, thân thể luôn lay động, toàn thân đều là ảo ảnh. không biết người nào là chân thân, hư hư thật thật có một ý cảnh huyền ảo ở trong đó.

- Phong Duyên! Vừa rồi ngươi còn diễu võ đương oai, như thế nào hiện tại không nói?

Đám đệ tử chấp pháp Thần Ngục Thiên Đình nhìn thấy tình thế chuyển biến đột ngột.

đều phấn chấn hẳn lên.

- Không ngờ dám đắc tội với Ngũ Nhạc Thần Tông, xem ra đệ tử chấp pháp Thiên Đình chúng ta, không thể không chấp pháp lần nữa. Phong Duyên! Ngươi còn có gì để nói không?

Một tên đệ tử chấp pháp lạnh lùng nói.

- Các ngươi chấp pháp? Chấp cái gì pháp?

Phương Hàn quét ngang ánh mắt:

- Đúng ta giết đệ tử của Ngũ Nhạc Thần Tông! Tuy nhiên theo quy củ Thiên Đình, ở bên trong thí luyện hu vết sắc có thể chém giết nhau, hơn nữa sau khi ra ngoài mọi chuyện đều không được thanh toán. Các ngươi nêu muốn chấp pháp thì bắt ba vị Thánh nhân này đi! Bọn họ lại dám vi phạm quy củ của thí luyện huyết sắc.

- Cái này...

Gã đệ tử chấp pháp Thần Ngục Thiên Đình kia á khẩu không trả lời được, tuy nhiên trên mặt hiện ra vẻ thẹn quá thành giận cười lạnh:

- Mặc kệ như thế nào. hôm nay ngươi không thể không bị trừng phạt.

- Không sai! Cho dù ngươi có nói lưỡi nớ hoa sen. hôm nay cũng khó thoát khỏi công đạo!

Ngụy tông sư lạnh lùng nói:

- Giới cao tầng Vũ Hóa Môn đều vứt bỏ ngươi, là do ngươi quá kiêu ngạo, tạo nghiệt quá nhiều, tương lai sẽ mang đến ngập đầu tai ương cho Vũ Hóa Môn. Ngươi ở bên trong thí luyện huyết sắc, ngay cả con của Nanh Hoàng cũng dám giết, thật là to gan lớn mật. Thay vì Nanh Hoàng đến đây bằm thây ngươi vạn đoạn, còn không bằng hôm nay cống hiến ra pháp bảo. chúng ta sẽ cho ngươi một cái chết thống khoái.

- Các ngươi lại dám ỡ Trung Châu này đối phó với đệ tử Vũ Hóa Môn, Đây là các ngươi trắng trợn khiêu khích.

Tôn Thi Họa rống giận:

- Tất cả trường lão, đệ tử Vũ Hóa Môn cũng không để cho các ngươi thực hiện được.

- Hừ? Bản Thánh làm việc này. chính là nhận được ngầm đồng ý của cao tầng Vũ Hóa Môn các ngươi.

Ngụy tông sư cười lạnh nói:

- Bảo Thánh Ngụy tông sư ta không ra tay thì thôi, đã ra tay nhất định phải đạt thành mục đích. Phong Duyên! Ngươi tướng dựa vào vài món pháp bảo là có thể ngăn cản chúng ta sao? Ta nói cho ngươi biết Bảo Thánh ta chuyên môn khắc chế pháp bảo. cho dù là Quỷ Võ Thánh Đồ. Đồ Đằng Quán của ngươi là chí bảo có một không hai với ta cũng không có tác dụng gì. Ta trước đây cho ngươi một bài học. Chí Tôn Vạn Bảo Đại Thánh Chân Cương, thu cho ta!

Ống!

Một cổ dao động cổ quái từ trên thân thể "Bảo Thánh" Ngụy tông sư phát ra. lập tức mọi người tại đây đều cảm nhận được pháp bảo trên người mình nhôn nhao, dường như muốn thoát khỏi khống chế của mình bay vọt ra ngoài.

Ngay cả Quỷ Võ Thánh Đồ trên thân thể Phương Hàn. Đồ Đằng Quán ở xa xa đang không ngừng cắn nuốt đại quân Man tộc. cũng đều run rẩy kịch liệt, dường như đều bị xóa bỏ dấu ấn nguyên linh, bị người ta thu đi.

- Người trẻ tuổi! Chí Tôn Vạn Bảo Đại Thánh Chân Cương này chính là bí quyết thu bảo vô thượng của Đa Bảo Thiên Quân lưu lại. ngươi phản kháng vô ích. cảnh giới của ngươi còn thấp, không có năng lực chống lại!

Bi Thánh. Huyễn Thánh đều đưa ra một Chưởng dán sau lưng Ngụy tông sư Bảo Thánh, ngay lập tức gần như tất cả pháp bảo của mọi người đều phóng vọt lên không trung.

0O0

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.