Hoa Thiên Quân là chó săn trung thành của Tạo Hóa Tiên Vương thời thượng cổ. thượng cổ năm đó Tạo Hóa Tiên Vương tranh đấu cùng đứng đầu Đan giới, rất có khả năng hắn cũng nhúng tay, tận mắt thấy qua trận đấu kinh thiên động địa kia.
Đạo hạnh Phương Hàn suy tính chuẩn xác. lập tức liền đoán được nguyên nhân là Hoa Thiên Đô xuất hiện ở đây là gì, khăng định là vì tìm kiếm chìa khóa Đan giới thượng cổ.
Thượng Cổ Tạo Hóa Tiên Vương tranh đấu cùng đứng đầu Đan giới ở chỗ này. pháp lực lan đến vô vàn vị diện, vô vàn tinh bích hệ.
Chìa khóa Đan giới thượng Cổ có khả năng thất lạc ở trong này.
Đà Thần Thiên Quân ở vị diện Đà Thần này cũng có khả năng muốn tranh đoạt chìa khóa Đan giới mà trực tiếp bị đánh chết. Bằng không một vị Thiên Quân không thể nào tan thành tro bụi như thế được.
Vị diện Đà Thần này hết sức bí ẩn che giấu trong tầng tầng không gian loạn lưu. Nếu không có Phương Hàn suy tính, chỉ sợ cũng không tìm thấy nơi này.
- Đi thôi, chúng ta tiến vào tinh bích hệ Đà Thần, các ngươi chuẩn bị chiến đấu.
Phương Hàn nói với đám người Vạn Dương Thiên Chủ:
- Hoa Thiên Đô này cực kỳ hung ác. giết người không chớp mắt, là ma đầu triệt để ma hóa. Nếu các người có tổn thương gì, ta không gánh nổi.
- Không cần!
Vạn Dương Thiên Chủ cắn răng nói:
- Cho dù là Hoa Thiên Quân chân chính, cũng sẽ không đắc tội Chân Lý Thánh Địa chúng ta, huống hổ hắn là Thiên Quân chuyển thế? Hơn nữa chúng ta tới là vì điều tra hung phạm, dĩ hỏa vi quý. trước tiên mời hai vị tới Chân Lý Thánh Địa ta đối chất điều tra. tốt nhất là hai vị không nên ra tay.
- Ta tự nhiên sẵn lòng.
Phương Hàn không đổi sắc:
- Chăng qua Hoa Thiên Đô có nghe lời khuyến cáo hay không thì chưa chắc.
Hắn sao không nhìn ra tính toán của đám người Chân Lý Thánh Địa này. chỉ cần mình tiến vào Chân Lý Thánh Địa, sợ rằng sẽ không còn sống đi ra được.
Đương nhiên, lần này hắn cũng không chuẩn bị để đám người Vạn Dương Thiên Chủ còn sống trở về Chân Lý Thánh Địa.
Hắn cũng đã nhìn ra. bảo thoi đám người Vạn Dương Thiên Chủ ngồi là Tử Vong Thiên Toa một kiện tiên khí thánh phẩm tiếng tăm lừng lẫy thượng cổ. tự tay Tử Vong Thiên Quân rèn ra. Chẳng qua lọt vào kiếp số ngã xuống, biến thành hài cốt. cũng giống như Đồ Đằng Quán.
Lực lượng chiếc thoi này cũng không nhỏ. chỉ là hắn thi triển chiến lực ba mươi ba lần thì nhất định có thể đánh vỡ, tiêu diệt toàn bộ.
Nhất là trên thân đám người Vạn Dương Thiên Chủ ẩn chứa vô cùng nguyên khí thiên mạch, lấy được nó có thể làm mình có thêm chuẩn bị thăng cấp Thiên Quân.
Đủ loại nguyên nhân, đám người Vạn Dương Thiên Chủ chắc chắc phải chết.
Chỉ là chuyện chết sớm hay muộn mà thôi.
Vù vù vù!
Phương Hàn phất tay. không chút cố kỵ thi triển Tiểu Túc Mệnh Thuật, lôi ra một con sông dài vận mệnh, lập tức xé rách tinh bích hệ vị diện Đà Thân trực tiếp xuyên qua bên trong. Cánh sắc trước mắt đột nhiên biến đổi. khắp nơi đều là núi sông bao la hùng vĩ bao la, tuy rằng không to lớn như mười vạn đại châu Thiên giới, nhưng địa vực cũng hết sức rộng lớn. gần như tương đương đại địa mấy trăm đại châu. Hơn nữa không gian gấp khúc, thời không tầng tầng lớp lớp. trong đó hết sức hoang vắn, không có chút người. Linh khí bên trong vị diện này cũng cơ bản biến mất, không tồn tại linh mạch, cho nên tu sĩ cũng không có.
Tu sĩ bình thường, cho dù là Cổ Hoàng tiến vào vị diện Đà Thần này cũng phải bị nhốt bên trong.
Chẳng qua tu vi như Phương Hàn, ánh mắt đảo qua liền nhìn ra ở chỗ sâu nhất trong vị diện này còn có huyền cơ. Là một thân điện hoang vắng, toàn thể đô nát. trải qua năm tháng ăn mòn mục rã thành cát.
Khí tức Hoa Thiên Quân càng ngày càng đậm. truyền ra từ ở sâu nhất trong thần diện vị diện Đà Thân, làm cho tâm linh Phương Hàn ngày càng trâm tĩnh như nước, càng thêm kiên định như Thì Quang Sa.
Hắn cũng không để ý đám người Vạn Dương Thiên Chủ trực tiếp lao về phía trung ương vị diện Đà Thân, chậm rãi hạ xuống thân điện to lớn đô nát.
Thần điện này cực kỳ to lớn, có hình trứng, giống như một cái bướu lạc đà.
Khắp nơi đều là cảnh suy sụp mục nát, chẳng qua ở chỗ sâu nhất trong thần điện, truyền ra một loại khí tức âm u Thần bí.
Phương Hàn đứng trước thần điện này. khoanh tay đứng đợi. không xâm nhập vào trong.
Xoạt vù vù!
Đám người Vạn Dương Thiên Chủ hạ xuống ở sau, nhìn Phương Hàn:
- Thế nào, khí tức của Hoa Thiên Đô ở bên trong, người không đi vào sao?
- Đây là thần điện năm đó Đà Thần cư ngụ, trong đó nguy hiểm trùng trùng. Dù là Đà Thần Thiên Quân đã chết, nhưng thần uy vẫn chấn nhiếp khắp chốn, rất nhiều người tới tìm kiếm bảo bối đều chết trong đó. Ngươi có nhìn thấy những thi cốt phong hóa ở ngoài không?
Một vị Thiên Chủ thoáng nhìn xung quanh, xương trắng lẫn lộn trong tro bụi. không biết đã trải qua bao nhiêu ức năm.
- Ta đợi Hoa Thiên Đô đi ra.
Phương Hàn bất động, Thần sắc bình tĩnh:
- Đây là một trận chiến đã chờ lâu, nhất định phải trang trọng một chút, nhất là hắn chiếm được toàn bộ thi thể Hoa Thiên Quân...
Ngay khi Phương Hàn vừa đứt lời.
ở sâu trong thần miếu, một bóng người chậm rãi bước ra.
Bóng người này một thân quần áo màu xanh, ngẩng cao đầu. ánh mắt thẳng tắp. tựa như đại biểu cho đạo Lý chân chính trong thiên địa, không có chút sai lệch, tựa hổ chịu chính khí thiên địa mà sinh ra.
Người áo xanh này rất bình thường, nhưng khí chất vừa động, nguyên khí của vạn giới đều năm trong một chưởng của hắn, tùy ý có thể làm vị diện sinh diệt, có thể làm chư thiên thuần phục.
Bọn người Vạn Dương Thiên Chủ phát run.
Người này thật quá khủng bố, tùy ý bước đi đã làm cho mạnh mẽ như bọn họ cũng có một cảm giác quỳ bái.
Đây là khí tức Thiên Quân chân chính, bước đi không nhiễm nhân quả, không chịu thiên địa trói buộc, thiên địa diệt mà hắn bất diệt, đã có một chút ý vĩnh sinh.
Người áo xanh ánh mắt chính trực, bước ra từ trong thần miếu, trong tay hắn nắm giữ một chiếc chìa khóa. Chiếc chìa khóa dài mười tấc. bên trên truyền ra khi tức đan dược nồng đậm.
Chìa khóa Đan giới thượng Cổ.
Vừa đối điện khí tức người áo xanh này, Phương Hàn vừa nhìn lập tức nhớ tới đủ mọi chuyện nơi thế tục. ân oán vào lúc mình vẫn là một phàm nhân.
Người này chính là Hoa Thiên Đô.
Dung hợp thân thể Hoa Thiên Quân, Hoa Thiên Đô trở thành đứng đầu bảng danh sách Thiên Quân dự khuyết. Từ khi phi thăng Thiên giới, đây là lần đầu tiên xuất hiện ở trước mặt Phương Hàn.
Người áo xanh Hoa Thiên Đô đi ra từ bên trong thần miếu, ánh mắt đầu tiên liền thấy Phương Hàn, hai mắt đột nhiên bắn ra hàn quang. Lập tức nhiệt độ trong toàn vị diện Đà Thân giảm xuống kịch liệt, tinh bích hệ bên ngoài đang run lên. tựa hổ lập tức sẽ hủy diệt.
Miệng hắn phun ra hai chữ!
- Phương Hàn!
Thân thể Phương Hàn không động đậy. thừa nhận uy áp của Hoa Thiên Đô, vẻ mặt không có chút bất ngờ. dùng ngữ khí nhàn nhạt như người quen cũ gặp lại:
- Hoa Thiên Đô! Chúng ta đã thật lâu không gặp mặt rồi. Từ khi ngươi phi thăng Thiên giới, ta cũng rất nhớ bằng hữu cũ như ngươi. Ước hẹn mười năm của chúng ta đã kéo dài thật lâu chưa chấm dứt, hôm nay cũng đã đến thời điểm chân chính chấm dứt.
- Phương Hàn! Quả nhiên là ngươi! Ngươi cũng phi thăng tới Thiên giới, hơn nữa có được thành tựu như thế!
Trên mặt Hoa Thiên Đô chợt lóe thần sắc kinh ngạc rồi biến mất, tiếp đó một loại ý cảnh nắm giữ tuyệt đối ở trong tay xuất hiện quanh người hắn. Không ai biết trong thân thể hắn ẩn chứa bao nhiêu lực lượng, mỗi một tấc làn da, máu thịt, căn bản không thuộc loại vật chất gì trên thế gian này.
- Đúng thế, thành tựu của ngươi cũng cực kỳ lớn. hiện giờ xuất quan cũng đã thăng cấp đến vị trí đứng đâu trên bảng danh sách Thiên Quân dự khuyết. Chỉ sợ không bao lâu sẽ thăng cấp thành Thiên Quân rồi.
Phương Hàn cũng không ra tay. mà chậm rãi nói.
- Thiên Quân... Thăng cấp Thiên Quân...
Hoa Thiên Đô nhấm nuốt hai chữ này, đột nhiên cười ha ha:
- Không sai. Phương Hàn, chính là Thiên Quân, Hoa Thiên Đô ta có một ngày thăng cấp Thiên Quân, ở nơi thế tục. ngươi là một con kiến, cường giả Nhục Thân Cảnh, còn ta khi đó là nhân vật Thần thông mười trọng đỉnh phong, tuy nhiên so với Thiên Quân thì chỉ là con kiến với Thần long. Ta nằm mơ cũng không ngờ có ngày thăng cấp thành Thiên Quân. Nhưng hiện giờ. đã có chín phân hy vọng, không, không phải chín phân, mà là tất nhiên, ta thăng cấp Thiên Quân là tất nhiên. Ngươi ở trước mặt tạ vẫn là một con kiến!
- Vậy sao?
Phương Hàn nhàn nhạt phun ra hai chữ.
- Đúng thế! Phương Hàn, mặc cho ngươi có vô số kỳ ngộ. không thành Thiên Quân đều là con kiến, phải biến mất trong thiên địa. Còn ta tiến thăng lên cao. ngươi không thể đoán được thành tựu tương lai của ta. Đương nhiên, kiếp trước của ta chính là Hoa Thiên Quân tổ sư khai phái Vũ Hóa Môn. Hiện giờ ngươi đã tiến vào Vũ Hóa Môn lăn lộn thành một cái đệ tử, có lẽ địa vị rất cao. nhưng chỉ cần ta nói một tiếng, địa vị của ngươi sẽ lập tức sụp đổ!
Hoa Thiên Đô góc áo tung bay, ánh mắt nhìn chằm chằm Phương Hàn.
Đây là địch nhân trong số mệnh của hắn.
- Hoa Thiên Đô. ta đã sớm biết ngươi dung hợp thân thể Hoa Thiên Quân lưu lại. chiếm được lực lượng của hắn. Chẳng qua Vũ Hóa Môn hiện giờ đã sớm biến mất trong thiên địa, chỉ còn lại Kỷ Nguyên Môn do ta sáng lập. Ngươi có biết vì sao lần này ta tới tìm ngươi không?
Phương Hàn nói:
- Chính là vì suy tính ra khí tức của ngươi, tới đây giết ngươi!
- Cái gì? Ngươi hủy diệt Vũ Hóa Môn. còn bóp méo đạo thống? Cái gì Kỷ Nguyên Môn? Khẩu khí thật lớn!
Trong ngữ khí của Hoa Thiên Đô có sát ý. trên mặt lại có một loại ý cảnh tiếu ngạo phong vân, tung hoành bá chủ:
- Ngươi muốn giết ta? Tốt lắm. thật là tốt. Cho dù ngươi không tới tìm ta. ta cũng sẽ đi tìm ngươi.
- Trên tay ngươi, là chìa khóa Đan giới thượng Cổ phái không.
Phương Hàn lại mở miệng, lời vừa chuyên nhìn về phía chìa khóa trên tay Hoa Thiên Đô:
- Có thể lấy được chiếc chìa khóa này. là có thể mở ra cánh cửa Đan giới thượng cổ, tìm được thật nhiều Tạo Hóa Thần Đan cùng đứng đầu Đan giới di lưu lại, càng tiện cho ngươi thăng cấp Thiên Quân, thậm chí khôi phục thực lực Hoa Thiên Quân kiếp trước. Giao ra đây đi! Lần này Chân Lý Thánh Địa cũng tới đây.
- Cái gì
Nghe được Phương Hàn nói thế, đám đông Chân Lý Thánh Địa đều rống to:
- Chìa khóa Đan giới thượng cổ? Có được chìa khóa này, có thể trực tiếp mở ra cánh cửa Đan giới? Cái này...
- Hoa Thiên Đô! Ngươi là Hoa Thiên Đô phải không.
Thần Uy Thiên Chủ bước ra, nói với Hoa Thiên Đô:
- Giao ra chìa khóa Đan giới thượng cổ, theo chúng ta đi Chân Lý Thánh Địa.