Phương Hàn vốn đối với Thiên Nghi Mẫu Giáo không cho là đúng, không ngờ muốn thành lập Văn Minh Mẫu hệ, biến nam tính trong thiên địa vũ trụ thành nô lệ.
Loại hành vi điên cuồng này nhất định sẽ sinh ra bất lợi đối với Kỷ Nguyên Môn.
Hiện tại hắn lại biết Thiên Nghi Mẫu Giáo bắt giam Nhân Hoàng Bút, có khả năng bị đối xử như nô lệ, mỗi ngày bị rút căn nguyên thiên quân.
Sát tâm nổi lên, thậm chí động tâm tư lập tức hiển thế bức bách Thiên Mẫu ra đại chiến một hồi.
Tu vi hiện tại của hắn từ khi nuốt Tru Tiên Môn, mười hai Thiên Quân Thần tộc, thu tất cả kho báu Thần tộc, dùng bảo tàng tích tụ trong hai mươi kỷ nguyên nấu chảy một lò, tu thành mười tám kiện chí bảo Tam Thập Tam Thiên Tiên khí thánh phẩm.
Pháp lực đạt tới trình độ khủng bố mười một kỷ nguyên, sẽ không e ngại bất kỳ nhân vật nào dưới Tiên Vương, có tin tưởng đánh một trận với bất kỳ cao thủ nào.
Hơn nữa trong thiên địa này hắn bằng vào Kỷ Nguyên Đạo sẽ càng đánh càng mạnh, cắn nuốt toàn bộ nguyên khí trong Thiên Nghi Mẫu Giáo, chém giết Thiên Quân cuối cùng luyện chế thành chí bảo Tam Thập Tam Thiên.
Tuy nhiên hiện tại phải tìm được Nhân Hoàng Bút, Yên Thủy Thiên rồi tính.
Một dòng khí của hắn tập trung vào chúa tể Mộng Huyễn, thân thể lóe ra, bước vào hư không.
Vừa rồi đại điện bị phong tỏa này bị hắn dùng pháp lực vô thượng khắc long ra một ảo cảnh, đó chính là mấy nữ đệ tử nhốt hai Thiên Quân hấp thu căn nguyên tu luyện.
Cho dù là chúa tể Mộng Huyễn đích thân tới cùng không nhìn ra manh mối gì, trừ khi trực tiếp đánh vỡ ảo cảnh.
Đây là đạo thuật của hắn, cho dù bố trí ảo cảnh đều đạt tới mức độ giả thành thật, không người có thể khám phá.
Chúa tể Mộng Huyễn rời khỏi núi, bay về phía một nơi thần thánh chỉ đô kim bích huy hoàng ở trên bầu trời xa xa.
Thần thánh chỉ đô kia lơ lửng không trung, cùng mặt trời chói chan giao hòa hô ứng, không ngờ có khí thế Thiên Đình lơ lửng trên bầu trời.
Đây là phủ đệ của chúa tể Vinh Hoa, người chưởng khống trên thực tế của cả Thiên Nghi Mẫu Giáo.
Chúa tể Vinh Hoa chính là con gái của Thiên Mẫu, được sinh ra vào rất nhiều kỷ nguyên trước, từng là Thiên Quân viễn cổ tiếng tăm lừng lẫy.
Tuy nhiên đã năm kỷ nguyên không ra ngoài, người ngoài thậm chí cho rằng toàn bộ Thiên Nghi Mẫu Giáo đều biến mất trong lịch sử bụi bặm.
Kỳ thật Thiên Nghi Mẫu Giáo đang tích tụ lực lượng, chờ đợi cái ngày mẫu nghi thiên hạ lần nữa.
Tu vi của chúa tể Vinh Hoa đã sớm sâu không lường được, Thiên Mẫu bế quan thật lâu, trong mấy kỷ nguyên mọi chuyện của Thiên Nghi Mẫu Giáo đều do chúa tể Vinh Hoa chưởng quản.
Nói cách khác, hiện tại chúa tể Vinh Hoa chính là giáo chủ của Thiên Nghi Mẫu Giáo.
Nàng sắp đại hôn, hơn nữa là cùng với Hoa Thiên Đô cho nên đám đệ tử Thiên Mẫu như Kiêm Gia, Thu Hà, Mộng Huyễn, Vạn Diễm... cùng một số đệ tử Thiên Quân đều phải tặng lễ vật chúc mừng.
Tuy nhiên lần này đám người chúa tể Kiêm Gia, Mộng Huyễn không có được lễ vật ngược lại bị một bạt tai vang dội của Phương Hàn, chuyện này truyền ra khẳng định sẽ làm chúa tể Vinh Hoa giận dữ.
Chúa tể Mộng Huyễn bay vào trong đô thành kim bích huy hoàng biến mất không thấy.
Phương Hàn như bóng với hình theo sau lưng.
Nếu đúng lúc này có cao thủ cấp bậc Tiên Vương nhìn qua, sẽ phát hiện Phương Hàn như một cái bóng ma cao lớn, tùy thời tùy nơi đều bao phủ sau lưng Mộng Huyễn như tử thần, mà nàng ta hồn nhiên không phát hiện.
Quả thật bất kỳ ai đều cảm giác sởn tóc gáy.
Tiến vào đô thành kim bích huy hoàng, khắp nơi đều là khí tức chư thiên thần vật.
Toàn bộ đô thành không ngờ đều là thần vật truyền ra từ Vĩnh Sinh Chi Môn luyện chế, biểu hiện ra sự xa hoa và vinh quang của Thiên Nghi Mẫu Giáo.
- Ai chà! Chúa tể Mộng Huyễn, ngươi cũng tới?
Chúa tể Mộng Huyễn đi vào đô thành, hạ xuống đất là kim quang đại đạo, những hàng nữ đệ tử không ngăn cản, đều thi lễ với nàng.
Bởi vì ai cũng biết thân phận của nàng phi phàm, chính là đệ tử thân truyền của Thiên Mẫu, trưởng lão chí cao của Thiên Nghi Mẫu Giáo pháp lực cao cường.
Tuy nhiên ngay khi nàng hạ xuống đi ngược lên kim quang đại đạo, từ phía sau truyền đến một thanh âm.
Thanh âm này là một nữ nhân, phía sau nàng ta còn đi theo hai Thiên Quân cao thủ mạnh mẽ.
Hai Thiên Quân này không ngờ là hai nam nhân, cường đại hơn Thát Đán, Khảm Bách Thiên Quân không ít, gần như mỗi người đều tu vi như chúa tể Hỏa giới, Độc giới.
Tuy nhiên hai nam nhân Thiên Quân mạnh mẽ này hiện tại đi sau nữ nhân, cúi thấp cái đầu cao quý, lưng cong xuống, dường như nô lệ chân chính.
Hiển nhiên lại là chúa tể một giới đáng thương bị Thiên Nghi Mẫu Giáo bắt về.
- Chúa tể Khinh Vũ. Ngươi lại ra ngoài hàng phục chúa tể La giới, Trận giới, hiện tại trở thành nô lệ của ngươi? Chúa tể hai giới này đều là Thiên Quân sống qua bốn kỷ nguyên cường đại hơn Thiên Quân rác rưỡi bình thường rất nhiều.
Chúa tể Mộng Huyễn nhìn hai nô lệ Thiên Quân xuất hiện phía sau nữ nhân kia, hâm mộ nói.
- Hai nô lệ này mới đầu còn không nghe lời, bị ta thi triển thần thông Điên Đảo Thần Vũ Mê Ly, nháy mắt liền hàng phục, quỳ trên mặt đất cầu ta tha mạng. Cùng là hai kẻ như nhược.
Chúa tể Khinh Vũ khinh miệt nhìn hai nam nhân sau lưng, quát lớn một tiếng:
- Hai người các ngươi. Quỳ xuống, bái kiến chúa tể Mộng Huyễn!
- Phịch, phịch
Hai Thiên Quân hoàn toàn quỳ rạp xuống đất, liên tục dập đầu với chúa tể Mộng Huyễn, phát ra thanh âm vô cùng lo sợ, thành kính:
- Nô tài tham kiến chúa tể Mộng Huyễn.
- Nô lệ này nghe lời không giống hai tên Thát Đán, Khảm Bách Thiên Quân mà ta bắt, vẫn còn thời khắc muốn phản kháng. Như vậy, chờ ta về sẽ làm thịt bọn họ, đi ra ngoài bắt vài tên Thiên Quân tu vi cao thâm một chút, như vậy mới có mặt mũi.
Chúa tể Mộng Huyễn cảm thán nói.
- Ồ? Ta nghe nói lần này ngươi cùng chúa tể Kiêm Gia, Thu Hà, Vạn Diễm đi ra ngoài đánh cướp, vây công Bảo giới, muốn chiếm Tự Do Chi Dực cùng Truyền Thuyết Trượng mà Đa Bảo Thiên Quân năm đó lưu lại? Hai bảo bối này phi thường nổi danh, nếu ngươi thu bọn họ làm nô lệ chắc rằng sẽ rất nở mày nở mặt trước bọn tỷ muội đó.
Chúa tể Khinh Vũ cười nói:
- Ta nghe nói gần đây chúa tể Vinh Hoa chiếm được một cây bút, là bảo bối Tiên khí thánh phẩm. Cây bút đó lại lĩnh ngộ cảnh giới Thiên Địa Nhất Thể.
- Hừ! Đừng nói nữa. Lần này ta chính bởi vì chuyện đó mà đến tìm chúa tể Vinh Hoa, chất vấn tên Hoa Thiên Đô kia của nàng ta. Lần này chúng ta chịu thiệt thời lớn trước mặt tên Kỷ Nguyên Thiên Quân mới quật khởi kia.
- Còn có chuyện như vậy?
- Chết tiệt, ta muốn cho tên Kỷ Nguyên Thiên Quân Phương Hàn kia sống không bàng chết.
Chúa tể Mộng Huyễn cùng Khinh Vũ nói chuyện với nhau, nói hết toàn bộ sự tình. Chúa tể Khinh Vũ giận tím mặt, ngón tay khẽ điểm, một làn hỏa diễm bay ra thiêu đốt trên thân thể hai nô lệ Thiên Quân của nàng.
Hai nô lệ chúa tể La giới, Trận giới bị đốt cháy liên tục kêu thảm, rất nhiều nữ đệ tử nhìn lại chỉ trỏ vui sướng khi người gặp họa, nhìn mãi thành quen.
Phương Hàn lại "Bá" một tiếng, rời khỏi nơi này. Hắn từ đối thoại của hai người đã biết Nhân Hoàng Bút khẳng định ở nơi này, hơn nữa đã bị bắt.
- Thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang, tam hoàng chi đạo, nhân hoàng chi thuật...
Tới một nơi sâu thẳm không biết bí ẩn, thân thể hắn hoàn toàn kết hợp cùng hư không, suy tính tinh diệu từ trong Kỷ Nguyên Thần Trận của hắn vận chuyển.
Bá!
Hấn lập tức thấy được một hình ảnh, một nữ nhân đứng trước một cái bàn do chư thiên thần vật tạo ra ở trong một điện phủ cổ xưa.
Nữ nhân này chắp tay sau lưng, nhìn cái bàn phía trước, trên một cuốn tranh.
Cuốn tranh kia cũng không biết do cái gì tạo thành, phía trên một mảnh màu trắng, dường như là trang giấy nữ tử này dùng để viết.
Tuy nhiên dường như trang giấy này rất quý báu, nữ tử chậm chạp không có viết lên.
Ờ một bàn khác bên cạnh có một giá bút, phía trên giá bút phong ấn một cây bút màu vàng sáng, trong suốt lộng lẫy.
Cây bút này hiện rõ khí tức Hoàng giả, căn nguyên Thiên Quân hiện ra phía trên, vô cùng mạnh mẽ không ngờ không dưới Tử Vong Thiên Quân, tu vi ước chừng năm kỷ nguyên trở lên.
Đây là Nhân Hoàng Bút!
Phương Hàn liếc mắt một cái thấy rõ là Nhân Hoàng Bút cường đại. Cũn 2 không biết Nhân Hoàng Bút nuốt cái sỉ, không ngờ tấn chức tới Thiên Quân mà còn có khí tức mạnhmẽ như thế.
- Nhân Hoàng Bút. Ngươi nuốt một cái đầu lâu Tiên Vương trong di tích thượng cổ cùng với một mảnh Tạo Hóa Thần Khí tổn hại, tu vi tăng tiến vùn vụt tới cảnh giới như thế.
Tuy nhiên đối với ta cũng không coi là gì. Bảo bối có tu vi như ngươi, ta cũng không thiếu. Ta có ba kiện Tiên khí thánh phẩm đều cường đại hơn ngươi.
- Chắc ngươi cũng biết uy danh của chúa tể Vinh Hoa ta. Ta coi trọng chính là cảnh giới Thiên Địa Nhất Thể của ngươi, loại cảnh giới này phi thường khó được, cho dù Tiên khí thánh phẩm trong tay ta cũng không cái nào lĩnh ngộ được.
- Ta muốn tu luyện một môn kỳ công, cần chỉ bút cô đọng vẽ 33 cổ tự. Ngươi là cây bút tốt nhất, có giá trị lợi dụng đối với ta, bằng không với sự bướng bĩnh cứng đầu của ngươi ta đã sớm trực tiếp luyện hóa, nào còn có ngày hôm nay?
Nữ nhân kia trong lúc nói chuyện lộ ra giọng điệu cao quý chưởng khống hết thảy.
- Giáo chủ, để ta tới khuyên Nhân Hoàng Bút một chút.
Đúng lúc này, một thị nữ trong một góc bên cạnh chúa tể Vinh Hoa lên tiếng.
- Ồ? Yên Thủy Thiên. Nhân Hoàng Bút này là người quen với ngươi cũng từ thế tục phi thăng lên, ngươi khuyên hắn đi. Bản cung chỉ cho hắn cơ hội lần này, nếu tiếp tục không nguyện ý, cũng đừng trách bản cung hạ thủ vô tình.
Chúa tể Vinh Hoa gật gật đầu:
- Ta muốn ra ngoài chủ trì một hội nghị, hy vọng lúc ta trở về có thể nhìn thấy cây bút này gật đầu, hoàn toàn thần phục bổn tọa.
- Cung tiễn giáo chủ.
Thân thể Yên Thủy Thiên chợt nghiêm.
Thị nữ kia lại là Yên Thủy Thiên chân chính, là một quân cờ của Vĩnh Hằng Thiên Quân bố trí bên cạnh chúa tể Vinh Hoa, hơn nữa khí tức thập phần kịch liệt, nghiễm nhiên tu luyện tới đại vị Thiên Quân.
- Tốt. Quả nhiên đi mòn gót giày mà không gặp, đến khi tìm được chẳng tốn công phu. Nhân Hoàng Bút, Yên Thủy Thiên đều ở nơi này, ta đồng loạt thu lấy, sau đó không cần kiêng nể gì!
Tâm linh Phương Hàn khẽ động, vui mừng quá đỗi.
Đúng lúc này trong cảnh tượng hắn suy tính ra lóe lên một người, chính là Hoa Thiên Đô!