Vĩnh Sinh

Chương 266: Quyết chiến cùng Mạnh Thiểu Bạch



Cái gì là quan trọng nhất đối với người tu đạo?

Không phải là pháp lực, không phải là thần thông mà chính là thân thể.

Thân thể chết đi thì tất cả các loại thần thông đều biến mất, pháp lực chứa đựng trong ý thức hải cũng sẽ tan thành mây khói, không ai có thể chống lại được.

Cho dù là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng cố gắng bảo vệ thân thể của mình cho thật tốt, rèn luyện nhục thể của bản thân. Cho nên tầng thứ hai Trường Sinh Bí Cảnh mới là Bất Tử Chi Thân.

Kỳ thật, mặc dù hiện tại thân thể của Phương Hàn rất là cường đại, có thể so sánh với phi kiếm, nhưng khi giao thủ với cao thủ bình thường, hắn cũng không dám dùng thân thể liều mạng đấu với pháp bảo của người khác. Đây là chuyện có liên quan đến tính mạng, vạn nhất bị tổn thương thì có muốn khóc cũng không kịp, còn bị ảnh hưởng đến tu vi sau này.

Nhất là não bộ càng không thể bị thương, một khi bị thương, pháp lực cũng sẽ thoát ra ngoài, cuối cùng biến thành một phế nhân. Cho nên vô luận là tu luyện cái gì, tu sĩ đều nghĩ đủ mọi cách để tăng cường sự rắn chắc của cơ thể.

Phương pháp tốt nhất để tăng cường lực lượng của thân thể chính là dùng một ít đan dược thượng cổ bí truyền, tu luyện một ít thần thông có tác dụng phụ trợ cho thân thể.

Tỷ như Phương Hàn có Kim Cương Thiết Cốt Đại Thủ Ấn, sau khi tu luyện có trợ giúp rất lớn đối với thân thể. Trong năm loại thần thông Ngũ Đế Đại Ma, Thổ Hoàng Đạo cũng có trợ giúp rất lớn đối với thaant hể. Diêm La Kim Thân sau khi luyện thành thân thể có lực bộc phát rất lớn, có thể giết người trong nháy mắt, đánh nát phi kiếm, dùng thân thể phá núi mà đi.

Nhưng mà giờ khắc này, khi dùng Lôi Cốt Xá Lợi, hắn đột nhiên phát hiện thần thông này vẫn không thể nào bằng được với dược lực của viên xá lợi.

Lỗ chân lông trên toàn thân bắn ra hoa lửa điện mãnh liệt, Phương Hàn dùng pháp lực của mình dẫn nhập dược lực tán ra từng bộ phận trong cơ thể.

Lượng lớn lực lượng lôi điện rèn luyện mỗi một tất da thịt trên người Phương Hàn, nhất là xương cốt, hấp thu lực lượng lôi điện dần chuyển thành màu trắng nõn, tỏa ra những tia lôi cốt đẹp đẽ, chói mắt. Mỗi một đoạn xương cốt đều có lực lượng phá tà cường đại, lực sát thuowgn cực lớn. Nhất là phần xương sọ ở đầu. Càng lớn mạnh thì xương cốt bên trong trở thành một tầng lôi cốt, trên bề mặt có một tầng lôi điện bao phủ, bất cứ vật gì đánh lên nó thì lôi điện liền bắn ra, đánh cho vỡ nát.

Như vậy, cho dù là phi kiếm của địch nhân phá tan được hộ thân cương khí, hộ thân pháp bảo, thậm chí là bổn mạng phù lục của hắn rồi đánh lên người hắn thì vẫn còn một lớp phòng ngự cuối cùng nữa.

Hơn nữa mỗi một tia lôi điện khi tiến nập vào trong não hải của hắn đều làm cho não hải mở rộng thêm một chút. Tuy vẫn như cũ không thể dung nạp thêm một viên kim đan nữa nhưng mà càng có thêm không gian vận chuyển bổn mạng phù lục, việc điều khiển cũng trở nên dễ dàng hơn.

Ca sát, ca sát, ca sát....

Xương cốt toàn thân Phương Hàn lại một lần nữa đề cao, người hắn lại cao thêm ba tấc, khiên cho người ta thoạt nhìn có cảm giác hắn đặc biệ tráng kiện, toàn thân tỏa ra một lực lượng kinh người.

Vốn sau khi luyện thành thần thông Ngũ Đế Đại Ma thì xương cốt toàn thân hắn đã được một tầng hào quang ngũ sắc bao phủ, giống như kim cương. Nhưng hiện giờ qua sự tôi luyện của Lôi Cốt Xá Lợi, hào quang ngũ sắc lại thu liễm lại, kếp hợp với lực lượng của lôi điện, sinh ra một xuyên thấu cường đại.

Lợi hại nhất chính là tay trái của hắn!

Chính là cánh tay dung hợp với Già Thiên Ma Thủ, cánh tay, ngón tay hấp thủ hơn phân nửa lực lượng lôi điện. Phương Hàn tùy ý chộp ra một trảo, hư ảnh Già Thiên Ma Thủ xuất hiện, trên bề mặt có thêm một tầng lửa điện, uy lực lại càng mạnh mẽ hơn.

Đương nhiên, cũng có một phần dược lực bị bổn mạng phù lục của hắn hấp thu, trên bổn mạng phù lục của hắn có thêm rất nhiều tia điện quang, loáng thoáng có vẻ giống như Bất Diệt Điện Phù.

Trong bổn mạng phù lục của hắn cũng có một số loại thần thông lôi điện như Hư Tinh Điện Linh Trảo, hấp thu được lực lượng lôi điện thì uy lực lại càng mạnh mẽ hơn.

Qua hết mười ngày, rốt cuộc hoa lửa điện bắn ra từ trên người hắn cũng thu vào trong thân thể, hiển nhiên là toàn bộ dược lực đã bị luyện hóa hết. Dược lực của Lôi Cốt Xá Lợi này không thua kém gì Cửu Khiếu Kim Đan.

Thoáng cái, cả người Phương Hàn đã một lần nữa biến đổi, da dẻ toàn thân trắng nõn, nhìn như không có gì đặc biệt nhưng nếu như người nào tinh mắt thì có thể thấy được ở sâu trong mỗi một lỗ chân lông của hứn tựa hồ đều ẩn chứa một thế giới lôi điện.

Trong hai con mắt cũng loáng thoáng có điện phù lập lòe, ở sâu trong mỗi sợi tốc của ấn chứa những tia điện quang.

Giờ khắc này, hắn có cảm giác như dù cho bản thân có bị sét đánh thì cũng có thể há miệng hấp thu lấy, đem tia chớp hút vào trong miệng, nuốt xuống bụng rồi luyện hóa.

Đây là cải biến về thể chất, thân thể trở thành Thánh Linh Chi Thể câu thông với lôi điện.

Một viên đan dược đã chuyển hóa thể chất của hắn.

"Thật là lợi hại! Thần thông, pháp lực của ta tuy không có tăng trưởng gì nhiều nhưng mà thể chất lại tăng cường thêm một lần nữa. Viên Lôi Cốt Xá Lợi này thật là mạnh mẽ, với tu vi của ta mà vẫn phải dùng mười ngày mới có thể luyện hóa được." Phương Hàn kiểm tra thân thể một hồi, mừng rỡ nói: "Phương Thanh Tuyết có đan dược như thế này, khó trách nàng lại có thể tu luyện nhanh như vậy."

"Viên đan dược này thật là cường đại, nhưng nếu so với tiên đan thì cũng không có gì. Năm đó Hoàng Tuyền Đại Đế từng tìm được một viên tiên đan tên là Sinh Sinh Tạo Hóa Hoàn, sau khi dùng xong có thể đạt được Bất Tử Chi Thân."

Diêm bình phẩm.

"Tiên đan? Ta có thể không cách nào tiêu thụ nổi. Dùng xong có lẽ cũng bạo thể mà chết. Có lẽ chỉ có cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh mới có thể dùng được tiên đan." Phương Hàn cười cười nói.

Hắn hiện tại cảm giác được khí lực toàn thân vô cùng cường đại, thọ mệnh tựa hồ lại tăng thêm một chút, ít nhất có thể sống đến ba ngàn năm.

"Có được viên Lôi Cốt Xá Lợi này, cải thiện được thể chất thì cơ hội chiến thắng Mạnh Thiểu Bạch càng lớn hơn." Phương Hàn rung động tay trái, một đoàn ma viên ẩn ẩn có lôi điện bên trong bắn ra như thiểm điện, bất luận là cái gì cũng không có may mắn tránh thoát: "Cũng không biết rốt cuộc Mạnh Thiểu Bạch đã luyện thành Thiên Địa Pháp Tướng chưa? Uy lực mạnh mẽ đến mức nào? Hình như cũng tới thời điểm chúng ta quyết chiến rồi."

Khi hắn vừa dứt lời thì liền cảm giác được một cổ chiến ý bàng bạc.

Oanh long!

Một cổ lực lượng mạnh mẽ từ xa xa truyền tới, mắt đất kịch liệt chấn động, mặc dù Luân Hồi Phong của Phương Hàn có hai tòa đại trận hộ sơn nhưng vẫn run động kịch liệt giống như đại thụ ở giữa cuồng phong, bão táp.

"Pháp lực thật là mạnh!"

Phương Hàn hóa thành một đạo tinh quang bay ra khỏi đan phfong, xa xa ở trên ngọn núi của Mạnh Thiểu Bạch có một cổ khí tức người không ra người, yêu không ra yêu, ma không ra ma, tiên không ra tiên vọt thẳng lên trời.

"Quả nhiên Mạnh Thiểu Bạch đã luyện thành Thiên Địa Pháp Tướng, lại đột phá thêm một lần nữa. Tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Địa Pháp Tướng thật là lợi hại, khí thế thật là lớn, để ta xem ngươi có thể làm được trò trống gì." Khóe miệng Phương Hàn nhếch lên, lộ ra một tia cười lạnh. Hắn giờ khắc này ngược lại có một cổ cảm giác tất thắng, trong tâm có một cổ chiến ý mãnh liệt, có điều biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng. Hắn rất muốn nhìn xem Mạnh Thiểu Bạch sau khi ký sinh vào trứng Côn Bằng, luyện thành Thiên Địa Pháp Tướng thì lợi hại đến mức nào.

Khí tức khổng lồ đó tục xông thẳng vào trong mây, xuyên lên mấy ngàn trượng, làm cho không ít chân truyền đệ tử, trưởng lão của Vũ Hóa Môn đi ra quan sát.

"Vân thủy kích động ba nghìn trượng, thôn yết nhật nguyệt phúc trung tàng, tung cánh bay lượng khắp vũ trụ, ta chính là hoàng của chư tiên vạn giới!" Đột nhiên, đạo khí tức đó ngưng kết lại thành hình ảnh một thiếu niên, lộ ra bộ dáng của Mạnh Thiểu Bạch nhưng thân người vô cùng cao lớn, dưới chân đạp một làn hơi nước, phía sau có sáu cánh trắng nõn, tựa hồ là do một loại nguyên khí ngưng kết thành. Mà trên những lông mao trắng nõn đó còn có những văn tự, bùa chú cổ xưa không ngừng lưu động. Mỗi một lần vỗ cánh thì tưởng như phong nguyên tốt ở trong trời đất đều nghe theo sự kêu gọi của sáu cái cánh mà điên cuồn tụ lại, từ bốn phương tám hướng, từ trong hư không, trên trời dưới đất đều tụ trở về.

Một ít chân truyền đệ tử Vũ Hóa Môn cảm giác được các luồng gió này dường như dần biến đổi, có được linh tính! Phong Tinh Linh gào thét bay múa khắp nơi, mà sáu đôi cánh trắng nõn của Mạnh Thiểu Bạch chính là chúa tể của gió, hoàng giả của gió.

Có vài đệ tử biến sắc, bởi vì bọn họ phát hiện là bản thân muốn bay lên cũng không được.

Khí lưu trong đất trời căn bản bản không nghe sự điều động của bọn họ, cho dù vận chuyển pháp lực cũng không thể khống chế được khí lưu.

Bọn họ thậm chí còn cảm giác được, chỉ cần Mạnh Thiểu Bạch vỗ mạnh cánh của hắn thì cả Vũ Hóa Sơn này cũng sẽ bị gió cuốn đi.

"Thật là mạnh mẽ!" Phương Hàn thấy được sáu cánh dài của Mạnh Thiểu Bạch thì biết rõ đây là Thiên Địa Pháp Tướng của hắn, nhờ dung hợp với tinh mạng của Côn Bằng mà luyện ra Côn Bằng Nguyên Thần, vô cùng lợi hại, có thể điều khiển được khí lưu trong theien địa, điều khiển được gió, còn có thể khắc chế các loại thần thông về gió.

Tựa hồ thấy được Phương Hàn đang ở trên ngọn Luân Hồi Phong nhìn về phía mình, Thiên Địa Pháp Tướng của Mạnh Thiểu Bạch vỗ cánh thật mạnh với tần suất cực nhanh.

Ô ô ô, ô ô ô, ô ô ô....... Tiếng quỷ khóc thần gào vang lên, ở phía dưới chân hắn có rất nhiều luồng gió ngưng tụ thành ma quỷ gào thét lao về ngọn núi của Phương Hàn.

Những phong ma này lao đi với khí nghiên trời lệch đất, đén cả cây cối cũng bị nhổ bật gốc, cự thạch cũng bị cuồn lên, xoáy tròn trên cao, va chạm với nhau tạo thành những đóa hoa lửa.

Thiên Địa Pháp Tướng của Mạnh Thiểu Bạch, Côn Bằng Nguyên Thần tựa hồ muốn thổi bay cả Luân Hồi Phong của Phương Hàn.

"Hừ!"

Phương Hàn hừ lạnh một tiếng! Ngón tay bún ra một cái, một ánh trăng bỗng nhiêu nổi lên, làm cho cho trời đất bừng sáng, những kiếm quang cắt nát không khí gào thét lao đi. Hàng ngàn ánh trăn luân chuyển ở trên ngọn Luân Hồi Phong tỏa ra ánh sáng êm dịu, thánh khiết, chiếu rọi một phương.

Sưu sưu, sưu sưu sưu...

Diễn Nguyệt Kiếm Trận được phát động, đánh ra một kích cắt nát phong ma đang lao tới, trong nháy mắt, không gian trở nên bình lặng trở lại.

"Mạnh Thiểu Bạch chúc mừng ngươi luyện thành Thiên Địa Pháp Tướng, ta đang chờ ngươi đó. Ngươi đã tu luyện thành công chắc hẳn cũng sôi trào chiến ý, chúng ta cũng không cần phải chờ đợi cái gì nữa. Ngay bây giờ cùng lên Thiên Hìn Thai quyết chiến một trận xem thử ai thắng ai thủ? Thế nào?"

Thân thể của Phương Hàn bay vút lên.

"Đến đây!"

Thanh âm của Mạnh Thiểu Bạch từ xa xa vang vọng tới: "Ta cũng không thể chờ đợi được nữa, Vô Sinh Kiếm cũng muốn lấy một ít máu tươi để tế kiếm. Phương Hàn ngươi đã muốn chết sớm như vậy thì ta cũng sẵn sàng thành toàn cho ngươi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.