Vĩnh Sinh

Chương 602: Giết chết Thái Hồng Thiên



Ầm ầm!

Đằng Ngạo, Tây Hoa Tử, Ngũ Kiếm lang quân, Thanh Diện tôn giả của Vũ Hoá Môn còn có Thái Hồng Thiên, Thái Phách Thiên của Thái Nhất Môn liên hợp xuất thủ đối phó với Phương Hàn. Trong nháy mắt thần thông loạn xạ, tai nạn buông xuống, vô tận bảo quang bao phủ xuống thân thể Phương Hàn.

"Lực lượng thật cường hoành, xem ra thân thể ta là sắt thép cũng không thể chịu được nhiều công kích như vậy."

Thoáng cái Phương Hàn liền cảm nhận được áp lực cực lớn, chỉ sợ lên tới ngàn ức mã lực, khiến cho bản thân mình không thể hít thở. Rất nhiều Thái thượng trưởng lão liên thủ tung ra một kịch quả thực uy lực có thể hủy diệt tinh cầu. Một cao thủ Động Thiên Cảnh nếu như nổ mạnh có thể khiến cho một tinh cầu giải thể hóa thành thiên thạch rải rác tán loạn liên tục trong suốt một ngày. Thậm chí trong vòng ba ngày bố trí nhiều đại trận nhờ vào không gian chi lực có thể dời vị trí của tinh cầu.

Hiện tại nếu như cao thủ đồng cảnh giới, Phương Hàn có thể đối phó được với ba cao thủ Động Thiên Cảnh. Hơn nữa ba cao thủ này phải phối hợp liên thủ cùng áp dụng thi triển ra trận pháp, bằng không cũng bị Phương Hàn đánh bại.

Thế nhưng hiện tại lại có tới sáu vị Thái thượng trưởng lão cùng động thủ, còn có một tên Thái Phách Thiên có tu vi cao hơn hẳn một cảnh giới, đã lĩnh ngộ Pháp tắc thời gian đến Trường Sinh Bí Cảnh đệ tứ trọng Trụ Quang cảnh.

Loại cảnh giới này còn tạo ra uy hiếp lớn hơn nhiều so với năm người kia cộng lại, mỗi một quyền đánh ra đều ẩn chứa thời gian vận chuyển lực, nếu như đánh lên cơ thể hắn, tuổi thọ của Phương Hàn sẽ tiêu hao rất nhanh, sau đó trực tiếp già đi.

Hơn nữa cảnh giới của Phương Hàn còn kém, căn bản không cách nào chống lại Pháp tắc thời gian, nếu không có Hoàng Tuyền Đồ hộ thân, chỉ sợ sẽ gặp tổn thương nghiêm trọng.

Một chọi một, không thi triển ra Đại Kịch Độc thuật, Phương Hàn không thể nào thắng được Thái Phách Thiên.

Nhưng mà hiện tại Phương Hàn có tuyệt phẩm đạo khí Hoàng Tuyền Đồ hộ thể, chỉ khẽ phun ra một đạo nguyên khí thiêu đốt Thuần Dương chi lực, Hoàng Tuyền Đồ hóa thành một bộ y phục, nháy mắt bành trướng, cư nhiên đẩy bật lại tất cả các công kích. Thậm chí quyền đầu của Thái Phách Thiên cũng không làm gì được hắn.

Đại tai nạn thuật lại càng không có cách nào tiến vào trong cơ thể hắn.

"Các ngươi đây là tự tìm đường chết, cư nhiên dám vây công ta, nguyên một đám các ngươi đều phải chết." Phương Hàn trông thấy Thái thượng trưởng lão của Thái Nhất Môn, Vũ Hoá Môn đều tấn công mình, bức bách bản thân không kịp thở, hắn cũng không nhịn được mà nổi giận, thế nhưng tâm tình của hắn vẫn vô cùng tỉnh táo, không để Phương Thanh Tuyết động thủ, mà hai tay liên tục đánh ra Đại Kịch Độc thuật. Độc khí cuồn cuộn mà ra, lần này kịch độc chân khí cũng không phát tán ra ngoài mà đột nhiên ở trên không trung ngưng tụ lại, biến thành sáu mũi tên độc khí. Trong một sát na xoay tròn hơn trăm triệu lần, cuối cùng đều bắng tới hướng Đằng Ngạo, Thanh Diện tôn giả, Tây Hoa Tử, Ngũ Kiếm lang quân, Thái Hồng Thiên, Thái Phách Thiên.

Sáu mũi tên độc, trên thân mỗi mũi tên đều có chứa phù văn kịch độc, độc khí trong đó cô đọng lại kết thành đủ loại Ma thần giống như con kiến nhỏ, không ngừng rít gào, thể hiện ra năng lực hủy diệt thiên địa.

"Không tốt, đây là Đại Kịch Độc thuật, chư vị cẩn thận, kịch độc của tên nghiệp chướng này không biết luyện hóa từ độc khí gì lại dị thường lợi hại, có thể ăn mòn hết thảy mà không quan tâm tới cảnh giới." Thái Phách Thiên đột nhiên khẽ động, đối mặt với mũi tên này hắn cong ngón tay búng ra sáu viên dược hoàn, mùi hương khí xông thẳng vào mũi, cơ hồ trong nháy mắt sáu viên đan dược này va chạm vào sáu mũi tên Đại Kịch Độc thuật.

Rầm rầm rầm.... sáu tiếng nổ vang lên, sáu viên dược hoàn cùng sáu mũi tên Đại Kịch Độc thuật đồng thời nổ tung, lập tức sáu viên dược hoàn cũng bạo phát thành một cỗ vụ khí, cỗ vụ khí này nức mùi thuốc, ngăn cản độc khí Đại Kịch Độc thuật.

Tâm thần Phương Hàn khẽ động cảm nhận được độc khí của Đại Kịch Độc thuật có phần tán loạn, bị sáu viên dược hoàn phá hủy kết cấu bên trong. Có dấu hiệu bị cắn trả.

"Không xông, sáu viên dược hoàn này là thứ gì, cư nhiên có thể khắc chế Đại Kịch Độc thuật của ta! Nếu để cho Đại Kịch Độc thuật cắn trả, bản thân mình cũng không thể ngăn cản nổi." Quanh thân Phương Hàn khẽ động, lập tức phát động phù lục Thế Gian Tự Tại Vương Phật, Phật quang lập lòe một hồi, thu lại chân khí kịch độc, một lần nữa áp chế ngưng tụ thành phù văn.

Nếu như không có phù lục Thế Gian Tự Tại Vương Phật, như vậy cũng chỉ có thể bỏ kịch độc chân khí, nếu không, thu hồi về thân thể chỉ có nước chết.

"Phương Hàn, đây là Thiên Hương Hoàn mà Thái Hoàng Thiên luyện chế, là thứ chuyên môn khắc chế Đại Kịch Độc thuật, chỉ có cảnh giới như Thái Hoàng Thiên mới có thể luyện chế ra sau đó khắc chế Đại Kịch Độc thuật." Phương Thanh Tuyết đột nhiên dùng một cỗ thần niệm truyền tới.

"Thái Hoàng Thiên không thể thôi toán ta có Đạo thuật gì, nhất định là tên phản giáo Hoa Thiên Đô kia nói cho hắn biết cho nên hắn mới luyện chế ra Thiên hương hoàn khắc chế Đại Kịch Độc thuật của ta. Lần này hắn tính rất kỹ, phòng trừ ta xuất hiện. Nhân Hoàng Bút tiền bối, ngài không phải lộ diện, ta cùng Thanh Tuyết sư tỷ, Dao Quang liên thủ đánh tan đám tạp chủng này, sau đó tiến vào Thiên Vũ Chi Khố." Phương Hàn trông thấy Đại Kịch Độc thuật bị Thiên Hương hoàn khắc chế, vì vậy hắn liên tục làm cho thân thể biến hóa, để Hoàng Tuyền Đồ co lại thành một đoàn. Mặc cho thần thông của đám Thái thượng trưởng lão oanh kích trên Hoàng Tuyền Đồ. Mà hắn lại chạy loạn bốn phía thi triển ra các loại Đạo thuật hung hăng công kích sáu người.

Hiện tại Phương Hàn không thể nào thúc dục được Luân Hồi Chi Bàn nữa, bởi vì Thuần Dương đan của hắn không còn đủ mười tỷ, thiếu công kích của Luân Hồi Chi Bàn, thủ đoạn của hắn cũng giảm bớt không ít, không cách nào thi triển ra công kích bạo phát.

Đúng lúc này Phương Thanh Tuyết thét dài một tiếng bay ra khỏi Hoàng Tuyền Đồ, Bạo Lôi chi thành trên tay mãnh liệt xoay tròn, vô số lôi đình bạo phát bắn ra, mà Phong Dao Quang cũng đứng trên Bạo Lôi chi thành, trên đỉnh đầu xuất hiện rất nhiều tinh quang, một chuỗi văn tự thâm ảo từ trong miệng nàng phát ra: "Thiên địa chưa mở, thiên đạo trong Hồng Mông sẽ vận chuyển...." vô tận tinh quang hóa thành từng dòng sông dài thuần túy, với khí thế cuốn bay tất cả bắn ra ngoài.

Sau khi Phong Dao Quang luyện hóa Du Hồn Song Ma, nhận được mãnh vỡ không gian của hai đại ma đầu, tinh khí toàn thân rốt cuộc cũng đề thăng tới tình trạng Động Thiên Cảnh, hơn nữa khí linh của Thiên Hoàng Kính cũng thức tỉnh rất nhiều, những tinh quang kia trên đỉnh đầu Phong Dao Quang hợp thành một nữ tử xinh đẹp đầu người thân rắn, nữ tử này uống éo thân thể tạo thành thế giống chữ "Đạo", khí tức từ trên thân thể hư ảnh kia khiến cho vạn vật trong thiên địa đều phải thần phục. Nữ tử này thoáng cái công kích tới Thái thượng trưởng lão Thái Hồng Thiên của Thái Nhất Môn.

Thái Hồng Thiên nếu so ra còn thấp hơn một cảnh giới so với Thái Phách Thiên, tu vi của hắn tuy mạnh hơn Đằng Ngạo, thế nhưng lại không thể sánh bằng Phong Dao Quang.

"Thiên hoàng!"

Trông thấy hư ảnh nữ tử trên đỉnh đầu Phong Dao Quang nhắm vào chính mình, Thái Hồng Thiên sợ tới mức toàn thân run rẩy, hắn tự nhiên có thể nhận ra hư ảnh nữ tử này chính là hình thể của thượng cổ Thiên hoàng, uy áp khiến cho ở chỗ sâu trong linh hồn hắn bắt đầu run rẩy.

Theo bản năng, thân thể hắn muốn trốn tránh, muốn kiệt lực trốn tránh ánh mắt của Thiên hoàng, thế nhưng đã muộn. Con mắt của Thiên hoàng nhìn tới, một đạo tinh quang vừa mịn lại vừa dài, mặc dù uy lực xuyên thủng không bằng Bất Hủ Cổ Lôi Pháo, thế nhưng lại có thể thiêu đốt linh hồn.

"Thiên Nhãn! Thiên Nhãn! Hoàng Thiên chi nhãn!" Thái Hồng Thiên điên cuồng hét lên, thân thể liên tục biến hóa, xuyên qua rất nhiều không gian song song, thế nhưng không có bất kỳ tác dụng, đạo tinh quang vừa mịn lại vừa dài này xuyên thấu qua thân thể hắn, lập tức trong thân thể hắn bắt đầu bốc cháy cả thân thể giống như một cây hỏa trụ óng ánh.

"Thái Hồng Thiên, có chuyện gì vậy!" Thái Phách Thiên cũng lắp bắp kinh hãi không chút nghĩ ngợi trực tiếp thúc dục lĩnh vực bao vây lấy Thái Hồng Thiên, thời gian chi lực vận chuyển trong động thiên, lập tức trấn áp tinh hỏa trên người của Thái Hồng Thiên

Nhưng mà trong nháy mắt, áp lực của Thái Phách Thiên đối với Phương Hàn lại giảm đi rất nhiều, khi Bạo Lôi chi thành của Phương Thanh Tuyết bay tới, hắn cũng há miệng phun ra một ngụm, ầm ầm, Bát Bộ Phù Đồ kịch liệt xoay tròn bay ra, bảo quang trong đó kích phát loạn xạ.

Đà la kinh tràng, Thiết Huyết chiến kỳ, Tinh đế long sàng, quyền trượng Đế Thích, bốn kiện thượng phẩm đạo khí quay loạn xung quanh Bát Bộ Phù Đồ, tất cả cao thủ trong Bát Bộ Phù Đồ đều mãnh liệt thúc dục pháp lực, nguyên khí, khiến bốn kiện thượng phẩm đạo khí này phát ra uy lực lớn nhất.

Phương Hàn như lang như hổ phun ra một đạo nguyên khí, Tiểu Túc Mệnh Thuật lại được thi triển ra, thanh âm to rõ, vang vọng trên chiến trường: "Lực lượng của vận mệnh, không ai có thể ngăn cản được."

Oanh long, được Hoàng Tuyền Đồ thủ hộ, Phương Hàn trực tiếp xông vào trong động thiên của Thái Phách Thiên, không hề để ý tới thời gian chi lực trong đó, một trảo liền bắt được Thái Hồng Thiên.

"Muốn chết!"

Thái Phách Thiên trông thấy Phương Hàn cư nhiên xâm nhập vào trong động thiên của mình, hắn lập tức cuồng nộ, động thiên giống như một cái lô-cốt, có năng lực thay đổi pháp tắc. Người bình thường xâm nhập vào trong đó cơ hồ chỉ có nước bại, thế nhưng hiện tại Phương Hàn có Hoàng Tuyền Đồ bảo vệ, căn bản không thể nào bị giết.

"Tai nạn buông xuống, hủy diệt vạn giới, một chiêu của ta, Diệt Thế quyền!" Thái Phách Thiên như thần nHư Tiên đứng trong động thiên, giống n hư cây cột chống trời, đối mặt với Phương Hàn tự tiện xâm nhập, hắn nổi giận tung ra một quyền. Cả động thiên rung lên, cũng sinh ra cộng hưởng.

"Chư thần khống chế thế gian, chư thần là chúa tể hết thảy, lời của chư thần chính là chân lý. Chư thần nói tồn tại, vạn vật sẽ bất hủ." Phương Hàn càng thêm hung tàn hơn so với Thái Phách Thiên, cũng đánh ra một quyền, vô số phù văn bay ra từ trong thân thể, tạo thành một tờ văn chương, Sang Thế Kỷ, Chư Thần Sang Thế. Chư thần sang thế có thể sánh với Hồng Mông thiên đạo.

Hai đại thần thông oanh kích trong động thiên của Thái Phách Thiên, không biết hủy diệt bao nhiêu thứ hữu hình, vô hình trong đó. Phương Hàn chớp mắt nhìn lại, trong động thiên của Thái Phách Thiên cư nhiên có tồn tại một quốc gia, có loài người, có Thiên ma đang không ngừng cầu nguyện, còn có rất nhiều không gian đứt gãy cũng có một số sinh linh cường đại sinh tồn, thế nhưng thoáng cái cảnh vật trong động thiên bị phá nát.

Mà thừa lúc này Phương Hàn bắt được Thái Hồng Thiên, giống như lão ưng bắt gà con, hung hăng ném hắn vào trong Bát Bộ Phù Đồ.

"Các ngươi đều luyện hóa Thái Hồng Thiên đi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.