Phương Hàn dùng pháp lực hùng hậu thẩm thấu vào trong Bát Hoang Thần Kiếm!
Chỉ với một ý niệm, pháp bảo sẽ đổi chủ!
Trong thời khắc khẩn yếu này, Diệp Nam Thiên biểu lộ thực lực của người xếp hạng ba trên Sơn hà Bảng, cắn mạnh đầu lưỡi, nhờ đau đớn mà thanh tỉnh thần trí, sau đó liên tục hô lên các âm tiết trầm bổng, chính là Hạo Khí Trường Ca của Vũ Hóa Môn. Sóng âm mãnh liệt chấn động làm cho pháp lực bao quanh có chút rung động, mà La Sinh Môn ở trên võ đài dường như cảm nhận được sự sóng âm, đột nhiên biến hóa, từ trong đại môn xuất hiện một dòng nước xoáy khổng lồ.
La Sinh Qua Toàn!
Dòng nước xoáy vừa xuất hiện, Phương Hàn liền cảm nhận được pháp lực của mình giống như trăm sông đổ về biển, bị La Sinh Môn mạnh mẽ hút lấy!
Pháp lực không thể khống chế, mạnh mẽ thoát đi.
"Ha ha ha ha!" Diệp Nam Thiên cũng cảm giác được áp lực giảm đi nhiều, biết rằng La Sinh Môn đã có tác dụng. Không chút chậm trễ, Bát Hoang Chiến Khải trên người lại bắn ra kiếm khí, đánh nhanh về phía Phương Hàn muốn tận dụng cơ hội này mà một chiêu đánh cho Phương Hàn nát vụn thành mảnh nhỏ!
"Không tốt!"
"Không tốt!" Trưởng lão trên khán đài đều thất kinh, bọn họ tự nhiên nhìn ra hiện giờ Phương Hàn đang lâm vào tình thế vô cùng nguy hiểm. Nếu mà hắn bị giết chết, môn phái mất đi một đệ tử thần thông bí cảnh, tổn thất vô cùng to lớn.
Nhưng ngay tại thời khắcc này, trên khuôn mặt của Phương Hàn lại xuất hiện một nụ cười, hai tay đột nhiên nâng lên đánh ra một trảo, sau đó rút về sát bên người, thân thể xoay tròn như một con quay, pháp lực đang bị La Sinh Môn hút lấy dưới sự điều khiển của ý chí dần dần giảm ổn định, ngưng tụ lại, hình thành một mũi khoan vô hình xoay tròn dữ dội, khí lưu bạo liệt, gió lốc nổi lên, rung động mạnh mẽ. Pháp lực sau khi ngưng tụ thì bắt đầu bay ngược lại, mạnh mẽ đánh lên lưng của Diệp Nam Thiên.
Ầm ầm!
Diệp Nam Thiên không kịp đề phòng bị đánh mạnh từ phía sau, mất đi thăng bằng, quang hoa trên Bát Hoang Chiến Khải yếu đi rất nhiều, những kiếm quang do chiến khải bắn ra lại bị pháp lực quấn chặt lấy, giữ lại giữa không trung.
Mà thân thể Phương Hàn sau đó liền động, uyển chuyển như một giao long, tùy ý di chuyển giữa không trung, pháp lực lại lần nữa biến hóa thành những tia dài, nhỏ, tạo ra một cái mạng nhện vây lấy Diệp Nam Thiên.
Một loạt hành động thao túng, cao độ ngưng tụ pháp lực, tuyệt đối không phải là người vừa mới tiến vào Thần Thông Bí Cảnh có thể làm được! Nếu là người mới tiến vào Thần Thông Bí Cảnh sẽ không thể vận dụng tinh diệu như vậy, vừa gặp phải La Sinh Môn sẽ bị hút hết pháp lực, tinh thần hư thoát.
Những trưởng lão từ trong khiếp sợ chuyển sang kinh ngạc đối với khả năng vận dụng pháp lực tinh diệu của Phương Hàn! Vận dụng pháp lực một cách xuất thần nhập hóa!
Trên thực tế thì Phương Hàn đã tu thành thần thông từ ba tháng trước, từ đó dến giờ hắn không ngừng rèn luyện pháp lực, luyện tập sử dụng, điều khiển pháp lực một cách sao cho thuần thục. Hiện hắn cũng đã đạt dến lô hỏa thuần thanh, tùy ý ngưng tụ, biến ảo hình thể, tá lực đả lực, phân giải tổ hợp, biến khí thành sợi, đan thành lưới, ngưng tụ thành bàn tay cầm, nắm, vặn…… Mỗi một cái đều luyện nhuần nhuyễn.
Trong ba tháng hắn luyện tập không ngừng, không để uổng phí chút thời gian nào.
Huống hồ còn có một sư phụ tốt như Diêm, hắn có thể tham khảo nhiều điểm tinh diệu, kinh nghiệm khi vận dụng pháp lực.
"Phương Hàn, ta và ngươi thề không đội trời chung! Trăm Kiếm Tề Sát!"
Lần nữa bị lưới pháp lực quấn lấy, Diệp Nam Thiên phát ra lời nguyền oán độc, ra sức thúc dục Bát Hoang Chiến Khải, lần nữa đánh giết tới. Từ trên chiến khải, trăm đạo kiếm quang mãnh liệt bắn ra, đánh mạnh ra xung quanh. Mà dòng nước xoáy của La Sinh Môn lại tăng mạnh, lực hút một lần nữa tăng lên.
Phương Hàn cũng không để ý gì tới những lời chửi rua của hắn, tốc độ xoay tròn của thân thể tăng lên, năm ngon tay trái cong lại, giơ lên, pháp lực vặn vẹo xoay tròn biến thành một đầu linh xà giữa không trung, hung hăng quật mạnh người lên người Diệp Nam Thiên, trực tiếp đánh tan hết toàn bộ kiếm quang, đồng thời làm cho không khí quanh thân thể Diệp Nam Thiên trở nên hỗn loạn.
Mà tay phải của hắn thì nắm lại thành quyền, đánh mạnh về phía La Sinh Môn.
Oanh long long, oanh long long!
Từng đoàn khí lưu sau khi bị ngưng tụ cao độ thì bỗng nhiên bắn ra, vừa đến trước La Sinh Môn thì nổ mạnh, tạo thành một làn sóng chấn động mạnh mẽ, triệt tiêu đi lực hút của dòng xoáy.
"Hay! Trong nháy mắt ngưng tụ khí lưu thành khí lôi, gặp dòng nước xoáy thì nổ mạnh, triệt tiêu hấp lực của dòng xoáy. Chiêu này tuy có phần lãng phí pháp lực nhưng tiết kiệm được thời gian. Xem ra hắn tiến vào Thần Thông Bí Cảnh cũng lâu rồi, một mực ẩn nhẫn không để lộ ra, đến hôm nay mới nhất minh kinh nhân. Một con người rất thú vị."
Già Lam thấy một màn này thì sắc mặt vui mừng thấy rõ, vụ cá cược với Linh Tiêu đã chắc thắng rồi, như thế nào không vui cho được? Thế là lại có thêm được một cái pháp bảo quý báu.
Trong lúc nàng nói, Phương Hàn lại ra tay, pháp lực lại phân hóa ra, biến thành những luồng gió mạnh mẽ không ngừng thổi lên người Diệp Nam Thiên làm cho hắn xoay tròn liên tục, không biết trời đất là gì nữa rồi, thủy chung không thể thoát khỏi sự kiềm chế của Phương Hàn, mà La Sinh Môn thì bị cách vận dụng pháp lực xảo diệu của Phương Hàn nên gần như mất đi tác dụng.
"La Sinh Đại Pháp! Kiếm Đãng Bát Hoang!"
Mắt thấy tình huống bản thân đang rất nguy hiểm, Diệp Nam Thiên lại điên cuồng hét lên, Bát Hoang Chiến Khải lại vỡ vụn ra, quang hoa thu hết lại, trở lại thành lại hình dáng tiểu kiếm, đồng thời dòng xoáy trong La Sinh Môn cũng dừng lại, bắn ra một đạo khí lưu gia trì lên thân kiếm. Bát Hoang Thần Kiếm tinh xảo giống như người ăn được đan dược đại bổ, lắc lư mãnh liệt, lực lượng tăng mạnh, đánh ra vô số kiếm chiêu phá tan pháp lực bao vây xung quanh, lao về phía Phương Hàn!
Thế như trẻ che!
Tầng tầng pháp lực bị đánh tan.
Mà mất đi phi kiếm bảo vệ, cả người Diệp Nam Thiên rơi xuống dưới, bất qua khi đang rơi xuống, pháp phù trên người hắn bốc cháy, biến thành một đạo khí lưu nâng đỡ thân thể, giúp cho hắn thong thả, vững vàng hạ xuống võ đài.
"Nguyên lai La Sinh Môn còn có thể gia trì pháp lực cho phi kiếm!" Phương Hàn thấy uy lực của Bát Hoang Thần Kiếm tăng mạnh, phá vỡ được pháp lực của mình, đánh giết tơi thân thể, thầm kinh ngạc trong lòng, biết là do lực lượng La Sinh Môn gia trì tạo nên.
Bát Hoang Thần Kiếm có uy lực rất rõ ràng, nhưng La Sinh Môn thì huyền ảo khó lường, không biết là có bao nhiêu thủ đoạn kỳ quái.
Đối mặt với phi kiếm phá không giết tới, Phương Hàn nâng tay lên, vận chuyển pháp lực lên bàn tay, bàn tay như sóng xô bờ, liên tục đánh ra tám tám sáu mươi tư chưởng.
Mỗi một chưởng đánh ra, pháp lực đều ngưng tụ cao độ, biến thành thủ ấn đánh lên thân Bát Hoang Thần Kiếm, làm uy thế của Bát Hoang Thần Kiếm giảm dần.
Chờ Bát Hoang Thần Kiếm đến trước mặt, hắn đột nhiên liên gào to.
"Ô! Cô! Ma! Ni! Hồng! Án! Ma! Ni!"
Thiên Long Bát Âm!
Lần này Phương Hàn dùng Thiên Long Bát Âm, cũng không phải sóng âm, mà là những đạo phù chú hình thành từ khí lưu, những phù chú này quấn lấy nhau, hòa làm một, giống như tám đầu rồng cùng hợp lại, lao về phí Bát Hoang Thần Kiếm. Thiên Long Bát Âm ở Thân Thể Cảnh là sóng âm, uy lực cũng không lớn, nhưng khi đến Thần Thông Bí Cảnh, kết hợp với pháp lực thì mới lộ ra uy lực chân chính.
Bát Hoang Thần Kiếm va chạm với Thiên Long Bát Âm tạo ra âm thanh ông ông ông giống như tiếng vỗ cánh của ong mật. Thần kiếm tựa hồ như muốn vỡ vụn ra, không ngừng run rẩy. Rồi chớp mắt sau đó, pháp lực trên kiếm tiêu tán, rơi xuống võ đài phát ra âm thanh thanh thúy.
"Hả!"
Toàn thân Diệp Nam Thiên chấn động, tựa như bị người ta đánh mạnh một gậy, bởi vì hắn cảm giác được khi Phương Hàn phát ra Thiên Long Bát Âm, thì tinh thần lạc ấn của hắn trên Bát Hoang Thần Kiếm đã bị xóa bỏ.
Sưu!
Hắn điên cuống lên, lao nhanh về chỗ Bát Hoang Thần Kiếm rơi xuống, hòng lấy lại thần kiếm, muốn dùng mau tươi tế luyện lại phi kiếm, tiếp tục sử dụng.
Nhưng Phương Hàn còn nhanh hơn, thoáng cái đã hạ xuống mặt đất, đứng chắn trước mặt hắn, một chân dậm lên Bát Hoang Thần Kiếm, không cho hắn lấy lại.
"Không tốt!" Thấy tình thế không ổn, Diệp Nam Thiên vội lui lại, ánh mắt oán độc nhìn Phương Hàn, La Sinh Môn sau lưng hắn lại rung động một lần nữa. Phương Hàn cũng không để hắn có cơ hội thúc dục La Sinh Môn một lần nữa, bước nhanh về phía trước, đạo bào trên người phình lên, sử dụng pháp lực toàn thân, thân thể chớp động, súc địa thành thốn, trong nháy mắt vọt tới trước người Diệp Nam Thiên, đánh ra một chưởng thật mạnh.
Phốc!
Diệp Nam Thiên bị một chưởng này đánh văng lên cao, phun ra mấy ngụm máu tươi, tựa như suối phun, mưa máu, sau đó rơi khỏi võ đài, xương cốt toàn thân đều bị chấn nát, gân mạch đứt thành từng khúc, võ công đã bị phế.