Violet Nở Muộn - Thoát Khỏi Số Phận Bi Thảm

Chương 13: Lễu Ma Kết tôi, chán ghét các anh!



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trước buổi sinh nhật 30 phút

Liễu Nhược Sương rón rén bước xuống vườn cây sau nhà, nhấc điện thoại đang cầm chặt trên tay lên, khuôn mặt lo sợ dó dác nhìn xung quanh, giọng nói hết cẩn trọng

"Anh gọi em làm gì vậy"

"..."

Đầu dây bên kia không biết là đang nói gì, chỉ thấy Liễu Nhược Sương lộ ra giọng nói hết sức lẳng lơ

"Được, 11 giờ khách sạn Omére. Em sẽ cho anh một đêm sung sướng!"

Nghe sơ qua cũng có thể biết, họ đang nói gì. Cúp máy, Liễu Nhược Sương thở phào nhẹ nhõm. Chợt nhớ ra điều gì đó, lại nhấc máy lên. Đôi mắt xinh đẹp bỗng trở nên thật độc ác

"Chiều nay, khoảng 7 giờ, anh hãy mau gỡ thắng xe của ả ra cho tôi. NHớ, làm cẩn thận!"

Xong xuôi, Liễu Nhược Sương vui vẻ bước vô nhà mà không biết tòn bộ cuộc nói chuyện đã bị một người đàn ông nghe thấy..toàn bộ!

-------------------------------------------------------

Chiều_5 giờ tại Liễu gia

Không khí vui vẻ của buổi tiệc sinh nhật đã cao ngập trời xanh dù cho chưa được bắt đầu. Có thể nói đây chính là sự kiện_một sự kiện sinh nhật lớn nhất từ trước đến giờ trong thành phố nơi Ma Kết sống. Mà sự kiện lớn cũng phải thôi...thần nữ của cả thành phố này mà. Sao lại không trở thành sự kiện được?!

Liễu Ma Kết đứng từ xa nhìn tòa biệt thự nguy nga, to lớn của nhà họ Liễu. Có phải hay không?! Nơi đây đã từng là nhà của cô?! Ngôi nhà rộn ràng với những nụ cười trẻ thơ. Ngôi nhà ấm áp với những khóm hoa xinh đẹp. Ngôi nhà hạnh phúc với những bông violet kiêu sa...

Bùm

Tan nát!

Đã là trò chơi thì phải có bắt đầu và kết thúc!

Vì gia đình hạnh phúc kia là nhân vật chính của trò chơi nên có kết thúc không như cái bắt đầu.

Liễu Ma Kết thôi suy nghĩ, xong rồi lại cười khẩy. Nguyên tắc của Liễu Ma Kết "Có ơn sẽ trả, có thù sẽ báo". Từ trước tới giờ cô chưa bao giờ làm sai nguyên tắc của mình.

Nhà họ Liễu nợ cô, cô sẽ báo!

Ngạo Sư Tử nợ cô, cô sẽ báo!

Hoắc Song Tử nợ cô, cô sẽ báo!

....

"Hãy đợi đi!"

Như một lời tuyên thệ chắc chắn, Liễu Ma Kết xoay lưng. Ngay lập tức phát hiện ra ánh mắt ôn nhu quen thuộc.

"Lạp Nhân Mã?!"

Liễu Ma Kết ngạc nhiên

"Sao anh lại đến đây?!"

"Tôi không đến thì người đẹp như cô đây phải đi bộ sao?!"

"Tôi có thể đi xe!"

Hoàng Nhân Mã giương đôi mắt lộ rõ ý cự tuyệt!

Liễu Ma Kết cong khóe môi cười. Nhân vật nam phụ này, cô phải đảm bảo anh an toàn tuyệt đối. Cái cảm giác anh mang lại cho cô rất ấm áp và nhẹ nhàng. Cô ích kỉ muốn giữ riêng cho mình cảm giác cao quý này. Trái tim băng giá đã bị chôn vùi trong một thời gian dài, nó cần một ngọn lửa để sưởi ấm. Liễu Ma Kết sẽ không để những con người mưu mô kia giết chết con người thánh thiày. Liễu Ma Kết xin thề!

Thấy khuôn mặt cô có biến hóa, Hoàng Nhân Mã không khỏi mỉm cười. Cô gái này...dễ thương đó chứ!

"Thiết kế Mộng Thường của Sầm Tử Tranh thật quá điêu nghệ có đúng không?!"(ai đọc tứ đại tài phiệt rồi nào?!)

Liễu Ma Kễt thoát mình ra khỏi suy nghĩ vu vơ. Mỉm cười gật đầu. Hôm nay cô khoác lên mình một chiếc váy nổi tiếng của nhà thiết kế Sầm Tử Tranh_Mộng Thường. Với kiểu dáng thanh lịch tao nhã, chiếc váy Mộng Thường màu xanh đại dương này đã mang đến sự hài hòa, nhu mì vốn có trong khí chất của Liễu Ma Kết nâng lên thành một tầng cao mới. Cổ áo khoét sâu lộ ra bộ ngực căng tròn, mịn màng gợi cho người ta thấy sự trưởng thành của người con gái đồng thời mang đến vẻ gợi cảm nhưng không thô tục. Chiếc váy ôm sát cơ thể ma mị của Liễu Ma Kết, lộ ra đường cong hoàn hảo của hai vòng đầu. Thân váy từ eo xòe ra hai bên với màu ren xanh đính cườm, toát ra phong thái tự tin, trưởng thành của một người phụ nữ. Kết hợp với những phụ kiện sang trọng, Liễu Ma Kết thướt tha nhẹ nhàng làm cho Hoàng Nhân Mã tránh không khỏi loạn nhịp. Nhìn sâu vào đôi mắt xinh đẹp của cô, anh vô thức nhận ra sự kiều mị như ẩn như hiện. Lễu Ma Kết quá mức xinh đẹp, cô đã hoàn toàn lột tả được vẻ đẹp mặn mà của mình khi mang trên người chiếc váy này



(Hình chỉ mang tính chất minh họa)

"Đi thôi!"

Liễu Ma Kết tách tay, lôi hồn của Hoàng Nhân Mã trở về.

"Ừm!"

--------------------------------------------

"Ồ! Ngài là CEO của Dương Thiên sao?!"

"..."

Liễu Trình Trương đang trong phòng khách cùng đối tác thì chợt thấy Dương Thiên Yết, đôi mắt già nua lóe lên tia sáng tinh anh, đắc ý. Sau đó thì chân chó vui mừng rời bàn đến đối diện Dương Thiên Yết hỏi thăm người đàn ông tuấn dật trước mặt nhưng không nhận được câu trả lời, ông hơi ngại ngùng đưa tay đang trên không trung thu về. Liễu Trình Trương không ngờ, con gái của ông lại có sức hút đến nỗi CEO Dương Thiên cũng đến đây mà dự sinh nhật. Ông quá tự hào với người con gái này. Hơn hẳn Liễu Ma Kết kia!

--------------------------------------------

Đúng 6 giờ, buổi sinh nhật được bắt đầu. Liễu Nhược Sương yêu kiều, nhẹ nhàng bước lên bục. Thẹn thùng cười dưới ánh đèn quý phái. Đêm nay là đêm mà cô ta có thể nắm thóp được hết tất cả trái tim của những người đàn ông thành đạt nơi đây. Ai có thể cưỡng lại nổi sắc đẹp của cô ta chứ?! Đôi mắt kiêu ngạo được ẩn giấu sau lớp vỏ ngại ngùng. Khiến bao người đàn ông dưới khán đài kia ngay lập tức trở nên si mê

Riêng Ngạo Sư Tử, Hoắc Song Tử và còn một người đàn ông vẫn luôn đợi sự xuất hiện của người con gái khác. Người con gái nắm giữ toàn bộ vận mệnh của họ!

"Sau đây, xin mời ông Liễu Trình Trương lên cùng cô Liễu Nhược Sương cắt bánh kem!"

Liễu Trình Trương tiêu sái bước lên bục, đôi mắt già nua vẫn ánh lên nét hồ ly gian xảo nhưng không kém phần tinh anh dù đã bước qua tuổi tứ tuần.

"Tôi rất vui khi hôm nay được mặt tại đây, chủ trì buổi lễ sinh nhật hoành tráng này, chúc cô con gái lớn của ông Liễu Trình Trương càng ngày...ủa!"

Đang nói giữa chừng thì bỗng dưng đèn trong đại sảnh tắt, microphone cũng bị tắt, MC bối rối nhìn hai người trên bục, vẻ mặt khó hiểu

"Alo, alo! 1,2,3 alo alo. Xin chào mọi người!"

Liễu Ma Kết thướt tha bước rên thảm đỏ, khuôn mặt như một sự điêu khắc tinh tế nhất của chúa trờihòa sáng với ánh đèn lộng lẫy, đôi mắt lạnh lùng sắt bén nhắm thẳng vào ba người trên bục, tính cả MC. Con gái lớn ư?! Nực cười! Liễu Ma Kết cô chưa chết, lấy lí do gì mà mấy người này dám kêu cô ta là con gái lớn?!

Với sự xuất hiện của Liễu Ma Kết, cả hội trường rộng lớn như rơi vào bầu không khí tĩnh lặng đáng sợ. Cô tới đây làm gì? Không phải lại để câu dẫn đàn ông chứ, đúng thật, hôm nay có Ngạo thiếu và Hoắc thiếu, hơn nữa còn có...CEO Dương Thiên. Liễu Ma Kết đúng là sao chổi mà! Nhưng cũng chẳng thể phủ nhận, Liễu Ma Kết hôm nay thật quá khác người, tay nghề bám trai tăng cao vượt bậc, ngoại hình hôm nay quá sức nổi bật, dường như có thể đánh bại cả Liễu Nhược Sương. Cô ta là có quý nhân phù trợ sao?!

Và chắc chắn rằng, mọi người cũng chẳng biết, ngoài ba người đàn ông có sức ảnh hưởng lan tỏa ra toàn cầu kia ra, còn một người có thân phận không kém, rất tiếc, điều này cho đến thời điểm hiện tại, chỉ có Ngạo thiếu cùa chúng ta mới rõ người đó là ai!

"Tại sao lại nhìn tôi như vậy nhỉ? Tôi đến để chúc mừng sinh nhật em gái của mình mà!"

Liễu Ma Kết nói, đôi mắt lạnh băng được thay thế bằng nụ cười thần hồn điên đảo. Bước lên bục với bộ váy nổi bật, ngay lập tức hạ gục sự xinh đẹp mà Liễu Nhược Sương cất công dựng nên. Đôi bàn tay trắng nõn, có hơi gầy của cô cầm một bó hoa được bao bằng ren hồng xinh xắn, có điều, chùm hoa được bao bọc trong kia khiến nó mất đi vẻ xinh xắn vốn có của chính mình_Hoa cẩm chướng vàng!

Hoa cẩm chướng vàng, rất xinh đẹp, sắc vàng của nó khiến mọi người liên tưởng đến sự quý phái, trang trọng cùa nhà vua chúa, có ai biết được ý nghĩa thật sự của hoa: khinh bỉ, xem thường, tỏ ý hắt hủi, sự cự tuyệt. Liễu Nhược Sương từ nhỏ đã phải đóng bộ dạng hiền thục cho người đời xem, đương nhiên mấy thứ thanh mát như hoa, có,.. phải có học tới. Liễu Ma Kết làm việc lần này, thật bức Liễu Nhược Sương vô tình huống khó xử rồi

Nếu cô ta ngay lập tức buông hoa xuống mà khóc lóc, kể ra ý nghĩa bông hoa cho mọi người nghe thì Liễu Ma Kết ngay lập tức có thể nói cô không biết, từ nhỏ đã không học về hoa, thấy nó đẹp nên mua. Công sức sẽ đổ sông đổ biển nhưng nếu cứ đứng thế này nhận lấy bó hoa kia thì lòng tự tôn của cô ta đã bị chà đạp mãnh liệt. Cố tình quay xuống người đàn ông vừa nãy bước vô cùng Liễu Ma Kết_hoàng Nhân Mã. Anh ta từ nhỏ là người cưng chiều cô ta nhất, dù không phải là con cờ lợi hại nhưng chí ít ngay thời khắc này có thể giúp đỡ cô ta.

Hoàng nhân Mã tinh ý thấy được ánh mắt cầu cứu của Liễu Nược Sương, nhìn qua là biết ngay bó hoa đó có vấn đề, khóe môi đột nhiên nhếch lên thành một đường cong quyến rũ, lên bục với những bước chân đầy tự tin.

"Chị em đã có thành ý như vậy, tại sao lại không nhận chứ, hửm?!"

Hành động của Hoàng Nhân Mã ngay lập tức khiến hai cái đầu thông minh như Liễu Ma Kết và Liễu Nhược Sương đình trệ. Đôi mắt Liễu Nhược Sương như không tin nhìn thẳng vào Hoàng Nhân Mã. Anh...anh vừa nói gì?

Thật ra thì Hoàng Nhân Mã cách đây vài tiếng trước đã tình cờ nghe được đoạn đối thoại của Liễu Nhược Sương sau vườn. Anh bỗng chốc thấy mình như một thằng ngốc để người ta tùy ý chơi đùa, cơn giận dữ nhanh chóng bùng phát, nếu lúc này không có Liễu Ma Kết ở đây, anh đã không ngần ngại tát cho cô ta một bạt tai rồi.!

Cánh tay rộng rãi vươn ra sau eo Liễu Ma Kết, dán người cô sát vào lồng ngực mình. Đôi mắt kiên định hơn bao giờ hết!

Hành động của anh khiến cho bao người dưới khán đài nhíu chặt đôi mày!

"Tôi Hoàng Nhân Mã. Xin tuyên bố từ nay sẽ theo đuổi Liễu Ma Kết!"

Ầm!

Như một tiếng nổ lớn ập xuống nơi hội trường rộn rạo. Liễu Ma Kết bất ngờ mở to mắt hết cỡ.

Anh nói gì?!

Anh tên gì?!

Anh đang làm gì?!

Trí óc hoàn toàn đình trệ. Có quá nhiều bất ngờ xảy ra nãy giờ. Liễu Ma Kết chưa kịp thích ứng thì người bên cạnh cô ngay lập tức ngã xuống đất cùng với tiếng kêu đau thê thảm.

"Hoàng Nhân Mã, mày làm gì vậy hả?!!"

Ngạo Sư Tử như một con dã thú, lao nhanh tới nắm cổ Hoàng Nhân Mã đang nằm dưới đất, gằn từng tiếng

"Sao mày lại giành cô ấy với tao?!!"

Ngay sau đó là một nắm đấm nữa lao thẳng vào mặt của Hoàng Nhân Mã.

"Ngạo Sư Tử, dừng tay lại ngay!"

Hoắc Song Tử nhanh chóng bước lên bục, giữ chặt tay Ngạo Sư Tử, tưởng như là một câu khuyên nhủ nhưng câu sau lại khiến cho toàn hội trường rì rào

"Tôi cũng muốn đánh cho tên này một trận!"

"A!"

Cùng một thời điểm nhận mấy nắm đấm uy lực. Hoàng Nhân Mã cho dù khỏe thế nào cũng gượng không nổi!

"Hoàng Nhân Mã, mày nghe đây, tao với mày không còn là bạn bè nữa. Mẹ kiếp!"

Hội trường chấn kinh. Liễu Ma Kết hồi thần!

Diễn sao?!

Hoàng...Hoàng Nhân Mã?!

Hoàn toàn là lừa dối sao?! Đúng là từ khi đến đây cô dễ tin người quá rồi!

Diễn tốt lắm!

Liễu Ma Kết chống tay vào thành tường, chật vật đúng lên. Bước đi khập khiễng đến trước mặt Ngạo Sư Tử, tay giơ cao lên không trung.

"Chát"

Lại bước đi đến trước mặt Hoắc Song Tử, đôi mắt vô hồn buồn đau nhìn anh.

"Chát"

Đến trước Hoàng Nhân Mã đang chật vật đứng dậy, bàn tay nhỏ nhắn đặt lên khuôn mặt ôn nhu của anh, nhẹ nàng vuốt ve, sau đó

"Chát"

Lần lượt đều bị cô mạnh tay đoạn tuyệt!

Dương Thiên Yết hơi bất ngờ trước hành động này nhưng anh thật sự rất hứng thú với cô gái này. Xuyên qua hai thế giới, trả thù hết từng người, như thế mới xứng đáng làm "chủ nhân của Sát"!

"Hoàng An, cậu đi dọn dẹp cánh nhà báo. Những người ở đây ai kín miệng thì giữ, không thì giết!"

"Dạ!"

Mọi người trên bục đều không nghĩ tới hành động quá mức khó hiểu của Liễu Ma Kết, không ngoại trừ Liễu Trình Trương.!

"Diễn đủ chưa?!! Tôi mệt mỏi rồi mà! Thật đó!"

"Tại sao lại cứ phải là tôi?! Tôi đã muốn một cuộc sống bình thường rồi mà!! Sao lại không tha cho tôi vậy hả?! Mấy người tưởng tôi là thú hả?!"

Cô bỏ đi trước mặt mọi người, trước khi đi còn trịnh trọng tuyên bố...

"Liễu Ma Kết tôi, chán ghét các anh! Tất cả các anh!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.