Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 476



Chương 476:

 

Cố Tiểu Mạch u ám nhìn về phía Cố Lan Tâm, nhất là khi nhìn thấy con dao đang trên tay cô ta, vẻ mặt nhanh chóng trở nên lạnh lẽo.

 

“Cố Lan Tâm”

 

Cố Lan Tâm khẽ ngẩng lên, không chút tiếng động xoay người lại, nhìn Cố Tiểu Mạch cười một cách tàn nhẫn.

 

“Cố Tiểu Mạch, mày cố ý đúng không?”

 

“Cô muốn làm gì Nám Nám?”

 

“Làm gì sao? Đương nhiên là tao muốn giết nó rồi. Làm thế mới hả giận được không phải sao? Cho là trước đây tao thay thế vị trí của mình thì sao nào? Tao ở bên cạnh Bắc Ngật năm năm, đã có tình cảm từ lâu rồi, thế mà bây giờ do mày, do mày phá hoại hạnh phúc giữa bọn tao”

 

Cố Lan Tâm nắm chặt con dao, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể xông về phía trước, đâm Cố Tiểu Mạch một nhát chí mạng.

 

Cố Tiểu Mạch lạnh lùng lên tiếng: “Cố Lan Tâm, tất cả các kế hoạch cũng đã tan biến cả rồi, cho dù cô có thẹn quá hóa giận hay rơi xuống vực sâu thì cũng là do cô tự chuốc lấy. Tôi không có nhiều thiện cảm như thế. Đã nhiều ngày trôi qua rồi, cô cho là tôi không đi tìm kiếm chứng cứ sao? Cô cùng Vương Duệ cấu kết với nhau, đem Nám Nám tới phòng dưới đất ngâm nước lạnh, tát con bé một cách vô tội vạ, đưa con bé tới nhà của một người nông dân tham lam để con bé tự sinh tự diệt, lúc cô làm những việc này thì có nghĩ tới tôi sẽ đối xử với cô thế nào không?”

 

Cố Tiểu Mạch thu lại vẻ ưu tư, nhưng lại tỏ ra vô cùng lạnh lùng, toàn thân cô phát ra hơi lạnh đủ để khiến Cố Lan Tâm cảm thấy kinh ngạc.

 

Cố Tiểu Mạch từ từ tiến về phía trước, Cố Lan Tâm không tự chủ được lùi về sau, sắc mặt cô vừa xanh vừa đỏ, trông rất hung tợn.

 

“Vương Duệ đã khai hết dầu đuôi ngọn ngành, Cố Lan Tâm, thì ra là ngay từ đầu cô đã luôn tính toán với tôi. Tôi vẫn còn nghĩ tại sai khi mới bắt đầu cô đã có vẻ thù ghét tôi như thế, e răng cô đang sợ tôi tới gần Mộ Bắc Ngật.

 

Đã xảy ra chuyện gì với anh ấy? Sao cứ mãi nhắm vào Nám Nám như thế, hại bệnh cũ của con bé lại tái phát. Cô nói tôi ác sao? Cố Lan Tâm, cô có tự soi gương chứ, có tự nhìn xem dáng vẻ ác độc của mình chứ? Bây giờ đã sa sút tới thế, thì không chịu nổi sao?”

 

“Cùng lắm thì tôi cũng chỉ trả sự thật về chỗ cũ, cô lại cảm thấy mình như rơi xuống vực sao?” Môi mỏng của Cố Tiểu Mạch nhẹ nhàng cong lên, hiện lên nụ cười giễu cợt.

 

Đột nhiên Cố Lan Tâm nắm chặt con dao trong tay, hàm răng run rẩy đập vào nhau: “Cố Tiểu Mạch, tao phải giết chết mày”

 

Cô ta đột nhiên trở nên mất khống chế, ánh mắt đỏ tươi nhào về phía Cố Tiểu Mạch, không để ý việc mình vẫn còn đang mang thai, Cố Tiểu Mạch nhanh chóng phản ứng, lùi về sau một bước.

 

Trước mặt cô, Cố Lan Tâm vẫn không ngừng đâm tới, chưa có biện pháp gì để ngăn cản cô ta.

 

Cố Tiểu Mạch nhíu mày, trên mặt vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng, né tránh sự công kích của Cố Lan Tâm, một tay nhanh chóng bắt lấy tay Cố Lan Tâm, Cố Lan Tâm nhanh chóng hung hăng đâm về phía Cố Tiểu Mạch.

 

Cố Tiểu Mạch chỉ lo né phải tránh trái, một dao kia nhanh chóng đâm vào cổ tay của Cố Tiểu Mạch, trên áo lông nhanh chóng nhuộm máu đỏ, Cố Tiểu Mạch cảm thấy đau nhói chết lặng đi.

 

Cố Tiểu Mạch ôm lấy cánh tay đau đớn, ngón tay cô đột nhiên dùng sức, dùng toàn bộ sức lực cuối cùng đẩy Cố Lan Tâm ra, con dao nhanh chóng rơi xuống đất.

 

Lúc Cố Lan Tâm còn chưa kịp phản ứng thì con dao rơi xuống đất, trên mũi dao còn vương lại chút máu tươi.

 

Cố Lan Tâm trừng mắt, cô ta nhanh chóng lùi về sau, Cố Lan Tâm móc di dộng trong túi ra, vẻ mặt cười vô cùng vui vẻ.

 

Cô ta nhìn về phía điện thoại, chậm rãi lên tiếng: “Chào mọi người, tôi là Cố Lan Tâm, hôm nay tôi sẽ kết thúc sinh mạng của mình, ở trước mặt em gái tôi, đúng như tâm nguyện của nó, cũng như mong muốn của các người, bây giờ tôi sẽ tự sát cho các người coi.”

 

Nói xong, Cố Lan Tâm nhanh chóng tải đoạn video lên Weibo, ngay sau đó cười lạnh lùng nhìn về phía Cố Tiểu Mạch, trong lòng như có tảng đó đè nặng, chỉ có tinh thần là cảm thấy yên tĩnh, Cố Tiểu Mạch cảm thấy không thở được.

 

Lại nhìn thấy Cố Lan Tâm đang nhanh chóng chạy về phía cửa sổ, nhanh nhẹn leo ra khỏi bệ cửa sổ.

 

Cố Tiểu Mạch trợn to mắt, kinh hãi và hoảng sợ vô cùng, nhịp tim của cô như ngừng lại.

 

Trong bụng Cố Lan Tâm còn có đứa bé, là một sinh mệnh vô tội đấy!

 

Huống hồ, sao cô ta có thể chết một cách đơn giản như vậy?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.