Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 493



Chương 493:

 

“Này, trước đây đều là anh bắt nạt em. Bây giờ ông trời đền bù cho người cần cù, anh nên trả lại em rồi nhỉ?”

 

Cố Tiểu Mạch làm ra vẻ hung thần ác sát, lập tức nhón chân lên, thấy vẻ mặt không tốt như cũ của Mộ Bắc Ngật thì đôi môi liền hôn xuống.

 

Tác dụng của thuốc bắt đầu phát huy tác dụng, Cố Tiểu Mạch căn bản không khống chế nổi mình, kỹ xảo có chút vụng về, ép Mộ Bắc Ngật phải đáp lại.

 

Mộ Bắc Ngật lùi lại khỏi cô, nhìn sâu vào cô một chút, lần này phản ứng kịp, khẽ chửi một tiếng: “Lại uống thứ quỷ gì rồi?”

 

Anh kéo Cố Tiểu Mạch đi, bước chân nhanh chóng tiến vào phòng ‘VIP không dám chậm trễ nửa bước.

 

Anh thô lỗ mở cửa phòng khách sạn ra rồi đẩy Cố Tiểu Mạch vào.

 

Dịch Bách vốn cho là chỉ cần chờ hai mươi phút là xong, không ngờ vừa chờ là tới tận hai tiếng đăng đẵng…

 

Trong quá trình đợi, Dịch Bách không ngừng suy đoán tổng giám đốc Mộ và Cố Tiểu Mạch đang làm gì trên lầu. Cãi nhau? An ủi? Chữa bệnh tinh thần?

 

Cuối cùng Dịch Bách ngủ luôn trên xe….

 

Mộ Bắc Ngật mặc áo khoác âu phục, sắc mặt trầm ổn cài lại nút áo rồi đi từ trong khách sạn ra. Cửa sau xe vừa mở ra, Dịch Bách ngủ gật bên trong lập tức tỉnh lại.

 

“Ối, tổng giám đốc Mộ, anh tới rồi”

 

“Tới công ty đi”

 

“Nhưng mà những cổ đông khác đã rời công ty rồi” Dịch Bạch lau nước bọt nói.

 

Mộ Bắc Ngật gật đầu, lộ ra cần cổ thon dài. Dịch Bách nhìn qua gương chiếu hậu, phút chốc liền ngoác mồm kinh ngạc.

 

Trên cổ tổng giám đốc có vết tích mờ mờ, chẳng lẽ mới vừa rồi tổng giám đốc Mộ và Cố Tiểu Mạch ở trên lầu làm loại chuyện không thể lộ ra ngoài!

 

Mới qua hai tiếng đồng hồ, vậy rốt cuộc tổng giám đốc là một lần hai tiếng hay là hai tiếng nhiều lần?

 

Phát hiện ra ánh mắt cảnh cáo của Mộ Bắc Ngật, Dịch Bách lập tức vứt bỏ suy nghĩ lung tung trong đầu.

 

“À đúng rồi, tổng giám đốc, tổng giám đốc Cố có tới tìm anh. Buổi sáng đã tìm nhiều lần, bây giờ vẫn còn đang ở Mộ thị chờ.”

 

“Thật sao?” Lúc nghe thấy tên nhà họ Cố, ánh mắt của Mộ Bắc Ngật xẹt qua một tia mỉa mai, lạnh lẽo mười phần.

 

Anh cởi bỏ nút áo trên cổ tay: “Tới công ty”

 

Cố Chấn Hải lo lắng ngồi đợi trong phòng chờ, xa xa thấy tổng giám đốc Mộ đi tới thì lập tức đứng dậy, lại nhớ tới chuyện xảy ra vào sáng nay.

 

Tin tức Cố Lan Tâm bị Mộ Bắc Ngật đưa tới bệnh viện tâm thần không biết bị ai truyền ra ngoài, giờ đây trong giới thượng lưu, Cố Lan Tâm giống như vai hề bị người ta chỉ mũi cười nhạo.

 

Trên mạng cũng không ngừng chia sẻ video Cố Lan Tâm đòi tự sát, phía dưới còn có rất nhiều bình luận độc ác.

 

“Không phải muốn chết à? Sao bây giờ vẫn còn sống, nói chơi cho vui à?”

 

“Đừng nghe lời người phụ nữ này, miệng lưỡi dẻo quẹo. Nếu ả ta muốn chết đã không phát trực tiếp làm ra vẻ.”

 

“Nghe nói cô ta bị xóa khỏi hội nhóm người nổi tiếng rồi. Đường đường là cô cả nhà họ Cố mà cũng tự mình tìm đường chết như vậy, ngay cả chồng sắp cưới cũng không giữ được. Tôi còn nghe bảo bây giờ tổng giám đốc Mộ đang một mực theo đuổi cô hai nhà họ Mộ đấy!”

 

Những bình luận này không nghỉ ngờ gì chính là sự sỉ nhục lớn nhất đối với Cố Lan Tâm. Cô ta muốn quật khởi, một lần nữa trở lại thời kỳ đỉnh cao!

 

Bây giờ thứ duy nhất có thể trợ giúp cô ta chính là thay thế Cố Tiểu Mạch, để Lương Dật An ngộ nhận cô ta là con gái của tiện nhân kia.

 

Dựa vào thế lực của nhà họ Lương, sau này Cố Lan Tâm muốn chuyển mình thì không phải là chuyện khó!

 

Cố Lan Tâm ở bệnh viện tịnh dưỡng mấy ngày, cơ thể mới hồi phục được một chút thì cô ta liền muốn xuất viện.

 

Kết quả lúc đang định rời viện lại bị mấy bác sĩ y tá ngăn cản. Thậm chí tay sai của Mộ Bắc Ngật còn ở lại bệnh viện trông coi, chỉ sợ Cố Lan Tâm giở trò!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.