Vô Biên Đại Lục Phiêu Lưu Ký

Chương 4: Truyền thuyết muôn đời



Mắt thấy hai người đã rời khỏi, lão Ezio vẫn đang nhẹ nhàng bế tiểu Kim Hậu thì liền mỉm cười ôn hòa nói:

"Hậu à, cha mẹ cháu một thời gian nữa sẽ không về, cho nên bây giờ hãy qua nhà ông chơi nhé, đảm bảo sẽ không thiếu đồ chơi cho cháu đâu".

Lão Ezio vừa mới nói dứt lời, lập tức lại bao bọc lên người Kim Hậu bằng một đạo ánh sáng màu vàng từ tay lão. Sau đó lão liền nhảy lên lưng con sư thứu của mình, cũng từ từ cất cánh bay đi, bỏ lại đằng sau căn nhà gỗ giữa rừng cây xanh bạt ngàn dần dần núp sau những tầng mây....

Trước mặt Kim Hậu hiện giờ là một tòa tháp, nói tòa tháp thì cũng không biết là đúng hay không bởi bên dưới vừa vặn là một tầng nhà hình trụ, mà ở trên là một vật thể hình vòng cung liên tục xoay tròn, bên cạnh vòng cung là ba khối vật thể kim loại hình cầu, bọn chúng đang cùng chuyển động lơ lửng theo sát quỹ đão của hình vòng cung này.

"Chào mừng tới nhà của ông, tối nay đãi cháu ăn bữa thịt lợn rừng nướng lửa ma pháp nha! Còn có…"

Nghe lão Ezio thao thao bất tuyệt, Kim Hậu cũng là bất đắc dĩ than thở: thảo nào mà mẹ mình ghét lão như vậy, hóa ra cũng là loại siêu cấp cực phẩm. Không biết lão cha hắn sống kiểu gì với mấy “siêu nhân cực phẩm” như vầy xung quanh. Cho một đứa trẻ vừa đầy một tuổi ăn thịt? Khái niệm "chăn nuôi" gì đây?

Đến khi bước vào bên trong tòa thấp thì Kim Hậu bấy giờ mớt giật mình kinh ngạc. So với bề ngoài cổ quái thì điều làm hắn hiện phải trợn mắt trợn mũi ra là bên trong tòa tháp này là một không gian thư viện với biết bao cơ man sách là giá sách. Ngửa mặt lên nhìn gian trần đúng là cũng không thể thấy rõ đỉnh chót.

" Đây là nhà, kiêm thư viện của ông, Thế nào? rất đồ sộ phải không? Nhà của ông là một cái không gian ma pháp tháp đó nha!" lão Ezio cũng là rất đắc ý giới thiệu, nhưng cùng lúc đó cũng cảm thấy khá giật mình. Lão chú ý từng động tác, cử chỉ của Kim Hậu từ lúc vừa gặp tới giờ thì chưa thấy hắn lần nào khóc nhè đòi mẹ hay là càn quấy cái gì cả. Ngược lại trong ánh mắt xanh biếc kia toát ra một sự trầm ổn trấn định, là cái loại ánh mắt không bao giờ nên có từ một đứa bé một tuổi…
__________________________

Đại lục Vô Biên ký sử năm 8980 có ghi chép, lúc ấy xảy ra một trận hạo kiếp làm suýt nữa đại lục diệt vong, đội quân vong linh bỗng bất ngờ từ hướng Băng nguyên tiến hành tấn vào công đại lục. Đại quân này được suất lĩnh bởi tứ đại ma tướng mà cầm đầu là Alvin, hoàng tử của triều đại Markland đã diệt vong từ thời viễn cổ. Nghe nói hắn lúc còn là con người thì đã tự tay giết cha mình rồi hủy diệt cả triều đại Markland, liền sau đó mất tích không thấy, không ngờ vạn năm sau lại hiện thân, tự nhận mình là chúa Quỷ, cầm đầu đại quan chết chóc, đe dọa diệt vong tất cả sự sống trên đại lục.

Hiện mục tiêu của hắn trước tiên là hướng đến Sinh linh đại thụ cùng bên dưới nó là hồ nước sinh mệnh, nằm sau bên trong khu rừng rập vĩnh cửu của tộc người Elf. Sinh linh đại thụ được coi như nguồn sống, là một nửa tính mạng của đại lục, cùng với nguồn ma lực gần như vô hạn từ hồ sinh mệnh cho nên đến cả chúa quỷ cũng phải thèm dỏ dãi, chỉ cần làm bẩn sinh mệnh chi tuyền biến nó thành tử vong chi tuyền là hắn có thể sở hữu vô biên ma lực, sau đó thoải mái triệu hồi quỷ dữ càn quét sự sống mà không phải lo sợ tiêu hao năng lượng cùng loạt phản công của cường giả của đại lục.

Đại quân vong linh một đường hành quân hướng tuyến phòng ngự đầu tiên của đại lục - Thiên Kim tuyết sơn - quê hương của tộc người Dwarf. Để ngăn cản bước đi của đại quân chết chóc, nhiều chiến sĩ, pháp sư , cung thủ, kỵ sĩ v.v.. của tất cả chủng tộc cũng được điều động tiếp viện. Tuy vậy, tuyến phòng thủ từ các thành trì của tộc người Dwarf vẫn cứ bị đột phá liên tục, những tưởng sẽ không có gì có thể ngăn cản được bước đi của đại quân chết chóc chuẩn bị tiến vào đại lục. Các siêu cấp cường giả mọi chủng tộc cũng đã rục rịch, tùy thời tiếp ứng tới các tuyến phòng thủ, mà các chủng tộc trên đại lục thì một mực chuẩn bị tất cả các công tác đối kháng sự xâm lăng của quân đoàn vong linh. Một khi để chúng tràn vào đại lục thì sẽ là một tràng là sinh linh đồ thán, máu chảy thành sông.

Các siêu cường giả Hóa hình sư của tộc người Elf cũng được xuất động, nhằm mục đích để thi triển siêu cấp cấm chú của họ, hòng một đòn tiêu diệt đại quân chết chóc. Tuy nhiên cấm chú cần thời gian khá dài để hoàn thành cho nên để thi triển ra thì hầu như là điều không thể.

Nhưng trong lúc đại lục chi nhân còn đang hoang mang thì xuất hiện một tổ đội cường hãn gồm từ rất nhiều chủng tộc khác nhau tạo thành , cầm đầu là dũng mãnh Thánh kỵ sĩ Nguyễn Hữu Nam cùng thê tử là vu nữ Lê Bảo Yến và các bằng hữu pháp sư, chiến sĩ, hóa hình sư, mục sư, xạ tiễn thủ, và thuật sĩ các chủng tộc. Chỉ bằng sức chưa tới hai mươi người, một tổ đội ngăn cả cả một siêu đại quân vong linh,chém giết tứ đại Ma tướng, khiêu chiến Chúa Quỷ.

Nhưng là, giờ khắc cuối cùng vì để bảo hộ các hóa hình sư của tinh linh tộc hoàn thành cấm chú, cũng là vì bảo hộ bạn bè và các chiến hữu của mình, phu thê nhà họ Nguyễn đã chấp nhận liều mạng hy sinh thân mình phong ấn Chúa Quỷ, đem hắn ngay từ phòng tuyến đầu tiên của đại lục đánh chặn thành công, kết thúc trường hạo kiếp khủng khiếp này. Mở ra một kỷ nguyên hòa bình mới cho đại lục Vô Biên...

Tưởng niệm hai vị phu thê cường giả hy sinh thân mình để bảo vệ đại lục, trong mỗi thành phố lớn của tất cả các chủng tộc, mọi người có thể bắt gặp tượng điêu khắc cặp đôi cường giả này. Nam thì hiên ngang một thân quang thánh kim giáp, mũ trùm che đầu, đeo một lớp mặt nạ bằng sắt, một tay thì cầm cự kiếm giơ lên, một tay thì nắm tay thê tử bên cạnh mình, mà nữ tử thì một thân tóc dài, khuôn mặt như tiên giáng trần cùng ánh mắt kiên nghị, tay trái cầm bùa chú trước ngực tay phải thì lại nắm tay phu quân mình.

Từ dân thường cho tới quý tộc, từ người bình thường cho tới tu luyện giả, ai ai cũng là ngưỡng mộ cùng tôn kính họ, dưới đài tưởng niệm quanh năm luôn luôn đầy ắp hoa tươi, mà những sự tích truyền kỳ của cặp đôi này đã từng sáng tạo ra sẽ mãi mãi được lưu danh sử sách muôn đời, truyền cho bao thế hệ sau này....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.