*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Hơn nữa thịt trên lỗ tai là thịt non, xương lại mềm, Lý Minh Quốc đau không chịu được, kêu không thành tiếng
Lão lăn qua lộn lại để tránh đi, máu mũi chảy ngược vào trong miệng, bị sặc rất khó chịu
“..” Lý Minh Quốc bị trói nên lăn lộn vặn vẹo lung tung trên đất giống như sâu lắng để tránh né
Vào lúc Lý Minh Quốc ngã chổng vó thì Nhạc Nhu đã bị đánh thức
Đột nhiên nhìn thấy Đại Đâu Đâu ở đây, cô cũng hiếu kỳ không hiểu đứa bé này chạy đến đây làm gì
Kết quả, hành vi của Đại Đâu Đâu khiến cho Nhạc Nhu thật sự không biết phải nói gì cho phải
Cô rất muốn hỏi rốt cuộc thứ nước màu vàng trongly là cái gì? Đại Đâu Đâu2dùng cái muỗng đâm vào lỗ tai Lý Minh Quốc, mang dáng vẻ bạn nhỏ tò mò ngồi xổm trên mặt đất chọc con kiến trong lỗ
Lý Minh Quốc khổ sở né tránh
“Đại Đâu Đâu! Con đang làm cái gì vậy?”
Nghe được âm thanh này, Đại Đâu Đâu giống như một đứa bé đang làm chuyện xấu nhưng lại bị phát hiện
Cậu bé vội đứng lên, xoay người nhìn về phía ánh trăng, giấu cái muỗng ra phía sau.
Đại Đâu Đâu mở to đôi mắt tròn xoe của mình, mang vẻ hồn nhiên mà nhìn Nhạc Nhu
“Cô ơi! Lúc nãy lão nói nếu có cơ hội chạy thoát, lão sẽ cưỡng bức cô, giết chú đã lừa mình
Con tức quá nên mới đâm lão thôi!” Bàn tay nhỏ mũm mĩm của Đại Đâu Đâu chỉ9vào Lý Minh Quốc
Nghe vậy, Lý Minh Quốc đột nhiên ngước mắt nhìn Đại Đâu Đâu
Lão không hiểu tại sao mấy câu chửi trong lòng mình lại bị đứa nhỏ này biết được?
Đứa bé này cũng chẳng phải là cái gì tốt, là thứ chó hoang mà Lục Minh đã sinh ra.
“Lão còn mắng con là chó hoang nữa!”
Vốn Nhạc Nhu có bệnh trầm cảm, hay suy nghĩ lung tung
Nghe Đại Đâu Đâu nói vậy, cô càng tức đến phát điện, không quan tâm đến lời nói của Đại Đâu Đâu có hợp logic hay không, trực tiếp đạp lên bụng của Lý Minh Quốc, sau đó tức giận mắng: “Muốn cưỡng bức bà đây, sao mày không cưỡng bức con gái mình đấy? Mày còn là thủ trưởng nữa, m* nó, sao mày không6đi chết đi
Lão già khốn khiếp!” “..” Miệng của Lý Minh Quốc đã bị bịt lại rồi, chẳng thể nào giải thích được nên chỉ có thể nhịn đau, kêu ư ử
Lão lại liên tục thầm kêu cha gọi mẹ: “Người phụ nữ này ngu xuẩn, không có đầu óc hay sao? Miệng của mình đã bị bịt kín rồi, sao có thể mắng được?” “Còn tin lời của một đứa bé vô điều kiện nữa chứ.” “Cô ơi, lão mắng cô là ngu xuẩn, không có đầu óc đó!” “..” Nghe vậy, Lý Minh Quốc kinh hoàng nhìn đứa bé trước mắt mình, không dám nghĩ bất cứ câu nào trong lòng nữa
Lão chịu đựng trận đòn của Nhạc Nhu, không dám kêu rên, không dám nghĩ gì trong lòng
Không biết vợ của Lục0Minh là người hay là quỷ, đứa bé sinh ra lại càng khủng bố hơn
Lý Minh Quốc chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn...
Chờ đến lúc đánh xong, Nhạc Nhu mệt đến mức thở hồng hộc mới phản ứng lại
Cô mờ mịt nhìn Đại Đâu Đâu rồi hỏi: “Miệng của lão bị bịt kín, sao có thể nói được?” Đại Đâu Đâu nói với vẻ hiển nhiên: “Lão mắng ở trong lòng ạ!”
“Cô! Cô trói lão như vậy, lão có thể nhảy rồi chạy thoát đó!” Đại Đâu Đâu có lòng tốt đề nghị.
Nói xong, Đại Đâu Đâu bắt chước cách nhảy của cương thi cho Nhạc Nhu xem.
Nhạc Nhu vừa nghĩ cũng thấy đúng, lúc nãy cô ngủ quên, nếu Đại Đâu Đâu không tới, nói không chừng lão thật sự đã nhảy khỏi7phòng, suy nghĩ cách cởi trói.