*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Anh đã có con trai, cứ nghĩ tới chuyện này là Nhạc Phong lại không nhịn được nhìn Thượng Tiểu Ca một lần
“...” Tim quản gia đập thình thịch một cái, vừa sáng ra đã uống rượu Thần Tiên rồi?
Quản gia do dự hai giây nhưng vẫn xoay người đi lấy, ông ta lo boss sẽ uống say nên thuận tiện lấy ra chén sứ uống rượu loại nhỏ nhất
Nhạc Phong nhận lấy bộ đồ uống rượu bằng sứ màu vàng, tự rót cho mình một ly rồi lại rót cho Thượng Hảo Hảo một ly
Nhạc Phong nhớ tới lần trước Phong Thích Minh cũng lấy một bình từ chỗ anh là để cho Thượng Hảo Hảo uống.
Giờ nghĩ lại, chỉ sợ Phong Thích Minh bởi vì2bận lo chuyện hợp đồng nên Thượng Hảo Hảo chưa kịp uống.
Cũng may chưa uống, bằng không với sự gấp gáp và tính cách xúc động của Phong Thích Minh thì sớm muộn cũng sẽ “thịt” Thượng Hảo Hảo
Vừa hay ở đây, bọn họ có thể uống một chút
Nghĩ vậy, Nhạc Phong đắc ý nhướng mày
“...” Thượng Hảo Hảo nhìn ly rượu chỉ bé bằng nắp bình nước ở trước mặt
Cái này không khỏi cũng quá keo kiệt đi, có chút xíu như thế thì uống thế nào?
Dù cho rượu này rất mạnh nhưng chỉ ít thế này cũng đâu thể uống say được cơ chứ?
Thượng Hảo Hảo nghĩ vậy, thế nên khi Nhạc Phong đưa rượu để tới trước mặt cô, cô cũng không từ chối,7chỉ một hơi đã uống sạch rượu
Rượu này vừa ngọt lại vừa không bị sốc, uống rất ngon.
Đặt chén rượu xuống, Thượng Hảo Hảo tiếp tục ăn súp
“...” Nhạc Phong vừa bưng ly rượu của mình lên đã thấy Thượng Hảo Hảo uống một hơi cạn sạch
Anh há miệng định nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn không nói, có lẽ cô say rồi cũng không phải chuyện gì xấu.
Nghĩ vậy, Nhạc Phong chỉ hơi nhấp một ngụm nhỏ
Không tới mấy phút sau, Thượng Hảo Hảo liền cảm thấy hoa mắt chóng mặt
Cô vô thức ngước mắt lên nhìn Nhạc Phong.
“Rượu này...”
Nhạc Phong giả vờ giờ mới nhìn thấy ly rượu của cô đã bị uống sạch
“Rượu này hơi mạnh, cô là người không biết uống rượu9chỉ có thể từ từ thưởng thức, nào có ai uống như cô chứ?” “...” Đầu óc Thượng Hảo Hảo lại càng choáng váng nặng hơn
Bàn tay nhỏ nhắn đỡ cái trán đang váng vất: “Vậy..
vậy phải làm sao? Đầu tôi..
quay cuồng quá.” “...” Khóe miệng Nhạc Phong nở một nụ cười giống như vừa thực hiện được ý đồ
Nhìn Thượng Tiểu Ca ngồi bên cạnh vẫn đang cắm cúi ăn, bát ngũ cốc ăn sáng đã nhìn thấy đáy
Nhạc Phong hỏi: “Con đã ăn no chưa?”
Khuôn mặt mũm mĩm của Thượng Tiểu Ca gật gật
“Vậy con đi chơi đi! Sân vui chơi ở ngoài nhà đã được xây xong rồi, chú ý cẩn thận đấy!” “Có sân vui chơi ạ?” Thượng Tiểu Ca hào hứng
Quản gia5lập tức ôm Thượng Tiểu Ca xuống khỏi ghế ngồi
“Đã xây được vài ngày rồi ạ, hôm qua vừa mới xây xong, để tôi dẫn cậu đi xem.” Thượng Tiểu Ca hưng phấn cùng quản gia rời khỏi phòng ăn..
Nhạc Phong nhìn bóng dáng nhỏ bé của con trai rời khỏi phòng ăn rồi mới thu mắt lại, vẻ mặt đầy hứng thú nhìn Thượng Hảo Hảo
Cô say tới mức cái đầu cứ lắc lư trái phải, thật sự không chống đỡ nổi, một tay chống trán, một tay uể oải cầm thìa xúc đồ ăn cho vào miệng
Nhạc Phong khẽ cười rồi nhỏ giọng gọi: “Thượng Hảo Hảo!”
“Cái gì?” Thượng Hảo Hảo dại ra, tầm mắt mơ màng nhìn chằm chằm bát súp ở trước mặt,3ngay cả sức lực để nâng mí mắt để nhìn Nhạc Phong cũng không có.
“Em say rồi à?” Nhạc Phong nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ửng hồng của cô.