*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 3rong gian phòng rộng rãi, xa hoa, trên chiếc giường lớn ấy, không biết anh đã phải ngủ cô độc một mình biết bao nhiêu đêm.
Nhạc Phong nhẹ nhàng đặt Thượng Hảo Hảo lên giường.
Mặt giường hơi lõm xuống
Từ trước tới giờ, Nhạc Phong luôn là người thích sạch sẽ tới mức điên cuồng, đặc biệt là nơi mình nghỉ ngơi, nếu phát hiện ra một sợi tóc, anh cũng không thể nào nằm xuống được
Trên chiếc giường này, ngoại trừ anh, còn có Tiểu Ca từng ngủ lại một đêm, anh chưa từng để cho bất cứ người phụ nữ nào đụng vào.
Nhạc Phong giúp người phụ nữ đang mơ màng ở trên giường cởi giày rồi nhẹ nhàng đặt đôi bàn chân trắng trẻo, tinh tế ấy lên giường
Thượng Hảo Hảo nằm thẳng trên giường, dường như không được thoải mái lắm nên cô trở mình,2quay lưng về phía Nhạc Phong
Rõ ràng là bộ quần áo hầu gái bình thường vô cùng kín đáo, nhưng khi cô mặc trên người, không hiểu sao Nhạc Phong càng nhìn càng thấy giống như cô đang mặc bộ trang phục gợi cảm vậy
Đặc biệt khi cô nằm nghiêng, chân gấp khúc, quần lót màu trắng bên dưới làn váy bồng cũng có thể nhìn thấy
“...” Đôi mắt của Nhạc Phong càng sâu thẳm, anh ổn định hơi thở, quay đầu sang chỗ khác rồi lấy chăn mỏng đắp lên cho cô, xong anh ngồi bên giường, nhìn cái gáy nhỏ xinh của cô.
So với rất nhiều mỹ nữ thì bề ngoài của Thượng Hảo Hảo cũng chỉ tính là xinh đẹp bình thường, cũng không phải quá nổi bật, thậm chí vài năm trước, Nhạc Phong còn chê cô không đủ xinh đẹp.
Hiện giờ không hiểu7sao càng nhìn, anh lại càng thấy đẹp, chỉ cần nhìn tư thế ngủ thô tục của cô, nhìn chằm chằm gáy nhỏ nhắn kia thôi cũng đã thấy đáng yêu làm sao
Lỗ tai nhỏ nhỏ, cái cổ trắng nõn, gương mặt hồng hồng
“Trước kia anh đã từng bỏ lỡ, em có còn bằng lòng cùng anh đi hết nửa quãng đời còn lại không?” Nhạc Phong lẩm bẩm, anh biết rõ cô sẽ không đáp lại, bàn tay anh vuốt ve những sợi tóc mềm mại ở sau gáy cổ, rồi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn dịu dàng, mềm mại lên môi cố...
“Em nói đi, phải làm thế nào, em mới có thể thích anh một lần nữa? Để em và con trai ở lại bên anh, mà không chạy trốn nữa?”
Nói rồi, đôi mắt của Nhạc Phong trở nên sâu thêm, khóe miệng nở một9nụ cười tà mị...
Buổi trưa, tám đại ti úy liền nhận được thông báo do quản gia Robert gửi tới.
Đêm nay boss mời tám đại ti úy đến biệt thự Ước Phong để ăn tối, mừng ti úy Minh sắp tổ chức kết hôn...
Ánh chiều tà màu cam dịu dàng chiếu vào xuyên qua cửa sổ
Cô gái nhỏ ở trên giường cảm thấy hơi nóng bức nên mơ mơ màng màng lắc lắc đầu, cố gắng mở mắt ra
Từng luồng không khí trong mỗi hơi thở đều có vẻ nóng bức, xen lẫn với mùi hương hơi thở quyến rũ dễ ngủi của đàn ông
Thượng Hảo Hảo không uống nhiều rượu, cô ngủ một giấc thẳng tới trước bữa cơm tối mới tỉnh lại
Cô mơ màng tỉnh lại, đầu óc vẫn chưa hồi thần lại được, chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ, cả người mỏi mệt,5eo nhức, lưng đau
Đôi mắt hơi khô khốc mơ màng mở ra, tầm mắt mơ hồ trước mặt dần dần trở nên rõ ràng hơn.
Khung cảnh xa lạ trước mặt làm Thượng Hảo Hảo ngỡ ngàng, hoảng sợ, theo bản năng chậm rãi ngồi dậy khỏi giường.
Chiếc chăn mỏng trên người trượt xuống, đột nhiên cô cảm thấy mát mẻ
Rũ mắt xuống, trên người trần như nhộng
“A!” Thượng Hảo Hảo khẽ hô một tiếng
Cô vội vàng kéo chăn lên che phong cảnh trước ngực
Thượng Hảo Hảo hoảng loạn, mặt đờ ra ngồi nguyên tại chỗ
Không biết đã xảy ra chuyện gì? Cô cố gắng nhớ lại tại sao mình lại ngủ ở nơi này?