*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Chỗ này không phải là phòng của Nhạc Phong hay sao? Tại sao cô lại ở trong phòng của Nhạc Phong? Thượng Hảo Hảo cố gắng nghĩ đi nghĩ lại, thế nhưng làm cách nào cũng không thể nhớ ra được chuyện gì đã xảy ra
Cô chỉ nhớ rõ mình uống say nên ngủ mất, sau đó cô lại mơ một giấc mộng xuân...
Mộng xuân? Thượng Hảo Hảo kinh hãi vén chăn lên, lúc này cô mới phát hiện ra trên người mình toàn là vệt đỏ và vết hôn trên ngực, rõ ràng là dấu vết đã bị..
Thượng Hảo Hảo lập tức đỏ mặt, hoang mang trợn to đôi mắt tròn xoe của mình
“...” Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Trong nháy2mắt, Thượng Hảo Hảo lập tức nghĩ đến việc bất ngờ vào bốn năm trước
Đây là say rượu làm loạn sao? Xưa nay cô chưa bao giờ uống rượu, bốn năm trước chỉ có một lần uống say liền làm rối mọi chuyện, hôm nay cô mới chỉ uống một hớp rượu thôi mà, tại sao lại như vậy chứ?
Rốt cuộc cô đã ngủ với ai?
Thượng Hảo Hảo nhíu chặt lông mày.
Chỗ này là phòng của Nhạc Phong, chẳng lẽ..
Vừa nghĩ như vậy, Thượng Hảo Hảo sợ đến mức mặt mày trắng bệch, nhưng nghĩ lại thì lắc đầu
Không thể nào, nếu như là Nhạc Phong, chuyện đầu tiên mà anh làm sau khi tỉnh lại là bóp chết cô, sao có thể để7có lành lặn ngủ ở đây chứ.
Hơn nữa tuy rằng cô không thấy rõ người đàn ông ở trong mơ, thế nhưng cô nhớ động tác của người này vô cùng dịu dàng
Không ngừng khiêu khích nhưng vẫn dịu dàng vỗ về chỗ mẫn cảm nhất của cô, sau khi làm cho cô có phản ứng mới bắt đầu động tác kế tiếp.
Sau khi tiến vào, người kia vừa hoạt động eo, vừa nhẹ giọng gọi từng tiếng bên tai cô:
“Hảo Hảo! Hảo Hảo!” Trước đó Thượng Hảo Hảo còn cho rằng mình đang nằm mơ, thậm chí còn muốn say chết trong đó
Chưa từng có người đàn ông nào thương tiếc cô như vậy, thậm chí đây còn là lần thứ hai trong9đời cô làm chuyện đó, nhưng lại là lần đầu tiên được cảm nhận sự tuyệt vời của nó.
Thượng Hảo Hảo nghĩ vậy thì khuôn mặt nhỏ lập tức hồng như quả cà chua.
Rốt cuộc cô đang suy nghĩ cái quái gì vậy? Còn biết rụt rè không đây? Say rượu xong bị người ta gì gì rồi mà còn có thể hồi tưởng nữa chứ.
Rốt cuộc ai đã làm chuyện quá đáng như vậy với cô, nếu tìm được thì cô phải chém người này ra thành từng mảnh
Nhưng trong phòng này ngoại trừ người đàn ông là Nhạc Phong thì chỉ còn quản gia..
Thượng Hảo Hảo quả thực không dám nghĩ tiếp, sợ mình nghĩ quá nhiều sẽ nôn ra hết
Ngay vào5lúc này, tiếng nước vẫn đang truyền ra từ trong nhà vệ sinh đột nhiên dừng lại
Hai phút sau, cửa nhà vệ sinh bị kéo ra
Trái tim của Thượng Hảo Hảo treo đến tận yết hầu, tiếng nước trong nhà vệ sinh vừa dừng, lúc này cô mới phản ứng lại, có người ở trong đó.
Cô không dám khẳng định người đàn ông sắp đi ra khỏi nhà vệ sinh rốt cuộc là ai? Trái tim căng thẳng đến mức bồn chồn, cô nghĩ lát nữa phải làm sao để cãi nhau với người đàn ông này, lại còn có mặt mũi mà ở lại đây
Thượng Hảo Hảo nhìn cửa kính mờ từ từ bị đẩy ra.
Trước mắt cô xuất hiện dáng người lạnh3lùng kiêu ngạo, để trần nửa người trên.
Dáng người gợi cảm kiêu ngạo của người đàn ông này không hề có sẹo lồi, cơ bụng dưới đủ để bất kỳ người phụ nữ nào phát điên, nhân ngư tuyến đẹp đẽ khiến người ta phải suy nghĩ vẩn vơ
Dưới khăn tắm là một đôi chân thon dài
Thượng Hảo Hảo ngừng thở, thầm hít vào một hơi, trái tim kinh hãi đến mức muốn nhảy ra khỏi miệng, đôi mắt chợt co rụt lại, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.
Chuyện như vậy lại xảy ra một lần nữa trên người bọn họ, lần này Nhạc Phong định nhục nhã cô như thế nào đây?
Trong nháy mắt Thượng Hảo Hảo nhìn thấy Nhạc Phong, cô đã sợ đến mức run rẩy cả người, ngay cả việc hô hấp cũng trở nên khó khăn.