*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 3��À.” Quý Quận Tuyết ngẩng đầu nhìn theo ánh mắt của chị ấy, thấy một người đàn ông cao ráo, kiệt ngạo, tuấn dật đi từng bước một xuống và đang nhìn bọn họ chằm chằm.
Cậu biết rõ người đàn ông này đang nhìn người chị xinh đẹp như hoa bên cạnh, nhưng cậu luôn có ảo giác rằng người đàn ông này người đang nhìn mình vậy
Cho đến khi Cảnh Triệt đi từng bước một tới gần bọn họ và chào hỏi Quý Quân Mỹ: “Quý cô này có vẻ là một gương mặt mới, lần đầu tiên cô tới nơi này phải không?” Quý Quân Mỹ lễ phép cười: “Đây đúng là lần đầu tiên tôi đến đây.” Cô ta vất vả lắm mới vào được đây
“Người này chính là?” Tầm mắt của2Cảnh Triệt lúc này mới chuyển sang Quý Quân Tuyết.
Quý Quân Mỹ vội hất tay Quý Quân Tuyết ra, phủi sạch quan hệ.
“Cậu ấy là em trai tôi, vừa lúc hôm nay tôi không có bạn nam đi cùng, cho nên tôi chỉ có thể đi cùng em trai đến đây.”
Quý Quân Mỹ giả vờ tỏ ra ngượng nghịu, thẹn thùng
“Một quý cô xinh đẹp như vậy mà lại không có bạn nam, thật là đáng tiếc, không biết tôi có vinh hạnh này hay không?” Nói xong, Cảnh Triệt vươn tay đến trước mặt Quỷ Quân Mỹ, đồng thời đôi mắt sâu thẳm nhìn thoáng qua Quỷ Quân Tuyết.
Lời này của Cảnh Triệt rõ ràng là nói với chị ấy, Quý Quân Tuyết lại cứ có ảo giác giống như là anh ta đang7nói với cậu vậy, mặt lập tức đỏ lên, cúi đôi mắt xuống.
Quý Quân Mỹ để bàn tay vào bàn tay to của Cảnh Triệt, cùng anh ta vào sân nhảy
Quý Quân Tuyết tìm nơi nghỉ ngơi vắng vẻ và uống đồ uống, nhìn chị mình và Cảnh Triệt kề sát nhau khiêu vũ trong sân nhảy
Mỗi lần Cảnh Triệt xoay người về phía cậu, còn chị gái thì đưa lưng lại, Cảnh Triệt luôn mỉm cười với cậu.
“...” Quý Quân Tuyết chỉ cảm thấy kỳ lạ, nhìn trái nhìn phải, bên cạnh ngoài mình ra, không còn ai khác nữa
Đến đêm, sau khi về nhà, chị ấy nói rằng mình vừa gặp Cảnh Triệt đã yêu, mà hình như anh Cảnh Triệt cũng có cảm giác giống như chị ấy.
Sau đó, Cảnh Triệt thường9xuyên hẹn chị ấy đi ăn cơm.
Biết nhà bọn họ không giàu có, Cảnh Triệt cũng không để ý
Thậm chí khi biết Quý Quân Tuyết vẫn là sinh viên đại học năm nhất, được chị gái chăm sóc đến khi trưởng thành, mỗi lần hẹn chị ấy ăn cơm, anh ta đều bảo chị ấy dẫn cả cậu đi cùng, để cậu không phải ăn cơm ở nhà một mình
Từ đó về sau, Quý Quân Tuyết mới phát hiện anh cảnh Triệt thật sự là một người đàn ông tốt và dịu dàng.
Không chỉ không chê bai nhà họ không cha không mẹ, điều kiện không tốt, thậm chí còn thường xuyên chăm sóc chị em bọn họ nữa
Ngay cả chi phí cho cậu học năm thứ hai cũng đều là anh Cảnh Triệt hỗ5trợ
Mà chị ấy lại dần dần quen được anh Cảnh Triệt chăm sóc quan tâm, bắt đầu mở miệng đòi anh Cảnh Triệt đủ thứ vật chất
Mỗi lần đi dạo phố, chị ấy đều xách một đống túi lớn to túi nhỏ về nhà
Nhưng anh Cảnh Triệt vẫn dịu dàng dặn dò chị ấy như vậy
“Em đừng chỉ mua cho mình thế, cũng phải mua cho Quý Tuyết mấy thứ mà em ấy cần chứ.” “Em biết rồi, rốt cuộc anh là bạn trai em hay là bạn trai Quý Tuyết thế? Cẩn thận em ghen đấy!” Quý Quân Mỹ mỗi lần kéo cánh tay Cảnh Triệt làm nũng như vậy, Quý Quân Tuyết đều đi theo phía sau bọn họ, có lúc cảm thấy mình giống như bóng đèn vậy.