*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 3��Ồ, không tồi, đã bắt đầu làm quen bạn gái rồi!” “..” Quý Quân Tuyết ngỡ ngàng quay đầu nhìn Cảnh Triệt
Sao lời nói của Cảnh Triệt nghe có vẻ chua vậy? Cậu hiểu lầm à? Bây giờ đại học hầu như ai cũng có bạn gái mà, hơn nữa cậu cũng đã 20 tuổi, ngẫu nhiên có người thổ lộ cũng là điều rất bình thường
“Em không nhận lời, em cự tuyệt rồi.” “...” Nghe vậy, cơn tức giận trong lòng Cảnh Triệt lập tức bình ổn lại, anh ta ra vẻ tiếc hận nói: “Em bị ngốc à? Cô gái kia trông cũng xinh đẹp, đáng yêu mà.”
“Nhưng hình như em không có cảm giác gì với cô ấy cả.”
“Cảm giác là cần từ từ bồi dưỡng...”
“Em đã thích người khác rồi.”
Cảnh Triệt còn chưa nói2xong, Quý Quân Tuyết đã đột nhiên tung ra một câu, giống như bom vậy, Cảnh Triệt giật mình hoảng sợ, lập tức giẫm mạnh phanh lại
“Két” một tiếng, lốp xe ma sát mặt đất gây ra âm thanh chói tai
Cảnh Triệt lạnh mặt chất vấn: “Em đã thích người khác rồi?” “...” Quý Quân Tuyết chớp mắt, ngỡ ngàng nhìn Cảnh Triệt.
Có cần phải phản ứng mạnh đến vậy không? “...” Cảnh Triệt cũng phát hiện ra mình phản ứng quá kích động, tiếp tục lái xe, ra vẻ bình tĩnh giải thích.
“Ý của anh là không ngờ em lại có người mình thích, đáng chúc mừng nên có chút kích động.”
“...”Quý Quân Tuyết liếc Cảnh Triệt một cái, có chút thất vọng mà khẽ nói: “À” một tiếng
Khuôn mặt của Cảnh Triệt có vẻ buồn bực,7anh ta liếc Quý Quân Tuyết qua gương chiếu, hỏi thử: “Là bạn cùng trường à?” Quý Quân Tuyết lắc đầu: “Không phải.”
“Trường khác?”
“Không phải.” “Chẳng lẽ là người thành thục trong xã hội?” “...”Quý Quân Tuyết im lặng một lát gật đầu: “Vâng.” “Một sinh viên sao lại kết giao với người thành thục trong xã hội làm bạn gái chứ, lớn tuổi hơn em à?”
“Vâng.”
“Không được, nếu em muốn yêu đương thì nên tìm cô bé đơn thuần trong trường học ấy, sao lại tìm người thành thục trong xã hội chứ, cẩn thận bị lừa đấy.” Quý Quân Tuyết ngỡ ngàng hỏi: “Em là đàn ông, người khác có thể lừa em cái gì?”
“Em hỏi lừa cái gì? Lừa sắc chứ lừa cái gì!”
Cảnh Triệt tức giận đến mức kích động rống lên với Quý9Quân Tuyết, không nhìn chiếc xe phía trước.
“Anh cảnh Triệt, nhìn xe phía trước kia!” Quý Quân Tuyết chỉ ra ngoài kính chắn gió, Cảnh Triệt lái xe như vậy là định dọa chết người ta à? Cảnh Triệt vội đánh tay lái tránh chiếc xe phía trước.
“Em đã nói là chưa chắc mà, em không chắc mình có thích người ấy hay không, hơn nữa người ta đã thích người khác rồi.” “Loại phụ nữ thành thục ấy căn bản không xứng với em, còn cần phải nói nữa sao, một khi đã như vậy rồi thì em mau cắt đứt qua lại với chị ta đi.” “...”Quý Quận Tuyết có chút tủi thân nhìn Cảnh Triệt, chỉ sợ rất khó cắt đứt.
“Anh đang nói chuyện với em đấy, có nghe không?” “Em biết rồi, anh dài5dòng quá!”
“Còn dám chê anh dài dòng à! Thằng nhóc này!”
Quý Quân Tuyết bĩu môi giống như đứa trẻ vậy
“Ông già, nếu không phải dựa vào quan hệ giữa anh và chị em thì dựa vào tuổi của anh, em phải gọi anh là chú mới đúng.” “Cái thằng nhóc trời đánh này!”
“Ông chú trời đánh!”