*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Khi nhìn thấy cảnh Triệt đang đứng ở cửa thì hai mắt đột nhiên trợn tròn, ngơ ngác nhìn Cảnh Triệt
Không phải anh ấy đang làm gì kia với chị mình sao? Tại sao lại ở đây?
Cảnh Triệt duỗi cánh tay ra, bật công tắc đèn trên tường, trong phòng lập tức sáng sủa hơn
Quý Quân Tuyết ngồi dậy, ngơ ngác nhìn Cảnh Triệt
“Anh Cảnh Triệt, anh...”
Cảnh Triệt nhanh chóng bước vào trong phòng, đóng cửa lại, đồng thời thản nhiên nói: “Chị của em thấy không thoải mái, hình như đang bị sốt, cứ kêu mãi
Hiện giờ chị của em đang ở trong phòng anh
Đêm nay anh sẽ chen chúc với em để ngủ một đêm vậy.” “...” Quý Quân Tuyết ngơ ngác chớp2mắt
Hóa ra lúc nãy chị không thoải mái nên mới kêu, cậu còn tưởng là..
Nhưng nghĩ lại, vợ chồng bọn họ ngủ cùng một giường là chuyện rất bình thường
Lẽ nào bệnh của chị rất nặng nên anh Cảnh Triệt sợ bị lây bệnh sao? Vừa nãy trông chị ấy vẫn còn khỏe mà.
Nghĩ đến đây, Quý Quân Tuyết vén chăn lên định xuống giường: “Em đi xem chị thế nào...” “Em không cần đi đâu
Chị em đã uống thuốc ngủ rồi, đừng đánh thức chị em dậy.” Cảnh Triệt vội vàng ngồi xuống bên giường, nắm lấy cánh tay Quý Quân Tuyết
“...” Quý Quân Tuyết do dự một lát, mờ mịt “à” một tiếng, rồi lại quay về giường
“Chị em mới quay lại, gian7phòng trước kia của chị em đã lâu không có ai ở, vẫn chưa dọn xong
Anh cứ chen chúc ngủ với em một đêm trước đã.” “Vâng.” Quý Quân Tuyết không hề nghi ngờ, cậu tin tưởng Cảnh Triệt 100%
Cậu dịch mông ra, nhường cho Cảnh Triệt nửa giường
“..” Thấy Quý Quân Tuyết tin tưởng mình như vậy, Cảnh Triệt nhất thời hơi cảm thấy tội lỗi
Anh ta nhìn cậu chằm chằm mấy giây rồi đặt gối lên giường, cởi dép, nằm thẳng trên giường
Quý Quân Tuyết có lòng tốt kéo chăn lên cho Cảnh Triệt.
“Anh cảnh Triệt, anh ngủ sớm đi, ngày mai còn phải đi làm đó!” “Um!” Nói xong, Quý Quân Tuyết cũng nằm xuống, xoay người lại đối mặt với Cảnh9Triệt
“...” Cảnh Triệt vốn tưởng cậu sẽ xoay lưng lại với mình
Nằm như vậy, Cảnh Triệt lại không có cách nào ngủ yên được, mắt liếc thấy Quỷ Quân Tuyết cũng vậy, cũng đang mở to hai mắt nhìn mình
Cảnh Triệt âm thầm nuốt nước bọt, giả vờ thản nhiên hỏi: “Anh tắt đèn nhé.” “Vâng.” Quý Quân Tuyết gật đầu
Cảnh Triệt duỗi tay ra, sờ lên vách tường trên đỉnh đầu, ấn công tắc đèn
Căn phòng lập tức trở nên tối mịt, chỉ còn lại một ngọn đèn nhỏ ở trên tường còn sáng
Rõ ràng trong phòng có mở điều hòa, nhưng đèn vừa tắt, Cảnh Triệt lại lập tức cảm thấy nóng bức
Trên tủ đầu giường còn đặt một chai nước lọc mà5Quý Quân Tuyết uống dở còn một nửa
Cảnh Triệt không hề nhìn, theo bản năng nhổm người dậy, cầm chai nước lọc lên, vặn ra, cứ thể uống
“Anh Cảnh Triệt...” Thấy vậy, Quý Quân Tuyết khẽ gọi một tiếng
Cậu biết bình thường Cảnh Triệt có bệnh thích sạch sẽ
Nước này cậu đã uống vừa nãy rồi
Cảnh Triệt đặt chai nước lọc xuống, quay đầu lại hỏi: “Sao vậy?” Quý Quân Tuyết bò nửa người dậy: “Nước kia em đã uống qua rồi...” “À, xin lỗi nhé, anh lại đi lấy cho em bình khác!” Nói xong, Cảnh Triệt định đứng dậy
Quý Quân Tuyết kéo cánh tay anh ta lại: “Không sao.” Quý Quân Tuyết nghẹn lời, thì ra Cảnh Triệt hiểu sai ý của cậu
Cậu3nằm lại xuống giường, không nói gì nữa.
“...” Cảnh Triệt không rõ ý của cậu lắm, anh ta lại nằm xuống giường.