*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 9uôn hình muôn vẻ, kiểu người nào cũng có.
Cảnh Triệt mặc đồ âu phục màu xám và giày da, đi cùng với Quý Quân Tuyết mặc âu phục màu trắng
Một người như ác ma địa ngục, một người như thiên sứ mỉm cười mê hoặc lòng người, chào hỏi và chúc rượu với từng người khách
Vì Quý Quấn Tuyết không biết uống rượu nên toàn bộ loại rượu vang mà Cảnh Triệt đặt chỉ có 5% độ cồn
Uống được vài ly, mặc dù cậu không say, nhưng mặt đã đỏ ửng lên
Quý Quân Tuyết mang vẻ mặt ngưỡng mộ ngước nhìn cảnh Triệt khôi ngô tuấn tú, đẹp trai phi phàm.
Cảnh Triệt đối xử không kiêu ngạo không siểm nịnh với khách mời, bình thản chúc rượu và uống, cực kỳ đẹp trai
Còn Quý Quân Tuyết thì luôn căng thẳng, người khác chúc rượu với cậu, hay3là câu chúc rượu với người khác cũng đều không yên, cậu không quá quen với những trường hợp như thế này.
Đây là lần đầu tiên Quý Quân Tuyết đi xã giao
Tuy rằng cậu không thích như vậy, nhưng cậu biết Cảnh Triệt muốn cậu đi xã giao là vì tốt cho cậu, hy vọng cậu có thể trưởng thành, như vậy thì sau này cậu cũng sẽ không bị thiệt thòi
Đàn ông không giống phụ nữ, phụ nữ bị thiệt thòi thì có thể ở nhà, để chồng nuôi là được
Còn nếu như đàn ông quá kém thì sẽ bị người ngoài bắt nạt
Khi nào cậu mới có thể giống Cảnh Triệt, trưởng thành, nghiêm túc, bất cứ lúc nào, bất kỳ tình huống nào cũng để người khác cảm thấy anh ta là một người không phải dạng thường? Cảnh Triệt mới vừa ngước đầu0uống ngụm rượu, vô tình chú ý thấy ánh mắt ngưỡng mộ của Quý Quân Tuyết đứng bên cạnh
Cảnh Triệt để ly rượu xuống, mỉm cười với Quý Quân Tuyết
“Sao vậy? Phát hiện được điểm hấp dẫn ở người đàn ông của em rồi sao?” “...” Quý Quân Tuyết định thần lại, mặt đỏ ửng lên.
Không ngờ bản thân lại mê muội Cảnh Triệt trước đám đông như vậy, cậu vội che giấu vẻ ngượng ngùng, nói: “Anh nghĩ nhiều quá rồi đấy!”
“...” Cảnh Triệt mỉm cười.
Lúc này, Cung Tư Vũ mặc bộ lễ phục dạ hội màu tím, nhìn thấy Quý Quân Tuyết và Cảnh Triệt không chào khách nữa, cô ta liền đi tới với vẻ tao nhã, mỉm cười với Quý Quân Tuyết và cảnh Triệt
Cô ta đi đến trước mặt họ, nắm lấy tay của Quý Quân Tuyết mà kích động nói:
“Quân Tuyết,5lần này phải cảm ơn cậu rồi, nếu như không phải có cậu thì cuộc đời của tôi coi như xong rồi.”
“...” Sự kích động của Cung Tư Vũ có vẻ hơi quá khích, sự biết ơn của cô ta nhìn có vẻ không thật lòng.
“Cậu có thể không tính toán mà tha thứ cho tôi không? Cho tôi một cơ hội để bù đắp? Tôi biết cậu ở nước ngoài nhất định phải chịu nhiều cực khổ rồi, bị đám người bắt cóc kia không ngừng làm nhục, đây đều là lỗi của tôi, nếu như không tại tôi thì cậu sẽ không gặp những chuyện ấy!”
“...” Cung Tư Vũ nói mà không suy nghĩ, vẻ mặt tỏ ra hổ thẹn, khiến những người xung quanh có suy nghĩ sai lầm, nghĩ bậy nghĩ bạ
Những người xung quanh nghe thấy đều quay sang nhìn Quý Quân4Tuyết, xì xào bàn tán.
“Cậu ta chính là đứa con trai mà Cảnh tổng muốn tìm khắp thế giới sao? Thì ra là bị người khác bắt cóc à?”
“Không phải bị làm nhục rồi sao? Xảy ra chuyện như vậy, người đàn ông không sạch sẽ này mà Cảnh tổng vẫn lấy à?” “Tuy trong xã hội thượng lưu chúng ta đều biết Cảnh tổng là gay, những loại đàn ông không sạch sẽ này cũng quá ghê tởm đi!”
Sắc mặt Quý Quản Tuyết trắng bệch, còn Cung Tư Vũ thì tỏ vẻ vô tội.