Vợ Chồng Ngọt Nhất Giới Hào Môn

Chương 52: Ngày thứ năm mươi hai ngọt



Tiệm cơm vợ chồng

Editor: Cheese

Beta: Chin 

Lộ Lê lần đầu tiên đối diện với anh trai không khom lưng cúi mình mà sống lưng thẳng tắp, cảm giác lâng lâng một hồi lâu mới đáp lại Trì Thầm Yến.

Cô nhìn anh cẩn thận, lại mang theo chút mong chờ: “Anh hôm nay tan làm sớm à?”

Trì Thầm Yến nghĩ nghĩ: “Trốn việc thì cũng có thể coi như là tan làm sớm.”

Anh vì nghe nói cô vợ nhỏ đang khóc ở nhà mới đi về, con tim nhỏ của Lộ Lê muốn nhảy ra khỏi lồng ngực rồi, nhưng cô vẫn cố gắng duy trì vẻ bình tĩnh, nói là bản thân đã tốt rồi, không thể quấy rầy anh nữa.

Lộ Lê: “Bây giờ anh nên chú tâm đi làm kiếm tiền, như vậy mới có tiền nuôi gia đình.”

“Lỡ anh trốn việc bị phát hiện thì sao, lỡ mấy ông chú trong hội đồng quản trị vì chuyện này mà nắm thóp chèn ép anh thì sao, rồi lỡ như có cuộc họp đột xuất nào đó thì sao…” Lộ Lê liên tục nói hết cái này tới cái khác, càng nói càng nghiêm trọng, sau đó còn chọc chọc vào người Trì Thầm Yến, “Nếu không thì giờ anh quay lại công ty đi, có gì nói sau.”

Trì Thầm Yến: “………………”

Anh lười dài dòng, trực tiếp hôn Lộ Lê.

Lộ Lê bị hôn đến không thể nói nổi, một lúc lâu sau mới có cơ hội thở dốc.

Cô bắt lấy bàn tay không an phận của anh, nuốt nước miếng, một bên nắm chặt tay anh, một bên nói: “Em vẫn cảm thấy bây giờ anh quay lại công ty vẫn còn kịp.”

Trì Thầm Yến nhìn khuôn mặt nhỏ của Lộ Lê, nhớ lại phản ứng đêm qua của cô, bộ dạng chịu không nổi mà khóc dầm dề xin tha.

Anh muốn xem thêm một lần nữa.

Lộ Lê bị dồn vào một góc sô pha, không ngừng gãi ngứa, hấp hối giãy giụa: “Đi làm, đi làm.”

“Anh hôm qua mới làm cái kia, em còn chưa có khỏe nữa.”

Trì Thầm Yến cầm điện thoại, tắt máy.

Anh thả điện thoại ra, bắt lấy tay cô, để lên trên đỉnh đầu.

“Hôm nay không muốn đi làm.” Anh cắn vành tai cô.

Bây giờ chỉ muốn làm cô.

……

Trận này mãi đến chiều tối mới kết thúc, ngoài kia, trời đã ngừng mưa, ánh hoàng hôn cam đỏ lan tỏa khắp nơi, không khí ướt át.

Bức màn đóng kín nãy giờ chậm rãi mở ra.

Tivi cũng bật lên.

Lộ Lê ngồi trên sô pha, nét mặt cổ quái, cầm remote tivi đập bạch bạch.

Anh cũng tự biết thân biết phận, bây giờ đang làm thịt viên trong bếp.

Lộ Lê muốn mở một cái gameshow xem, thấy gần đây có chương trình “Tôi là nhà thiết kế”, mới ra hai tập, có vẻ cũng không tệ lắm, báo chí đưa tin nhận xét cũng tốt, trong giữa một đống chương trình minh tinh show thực tế này nọ thì coi như cũng mới lạ.

Trong vòng bạn bè của Lộ Lê cũng có không ít chị em làm nhà thiết kế trang phục, thiết kế trang sức châu báu nổi tiếng, có người còn tự mình mở cửa hàng, trên Weibo hay instagram cũng đều là những nhà thiết kế đã xác thực, còn rất lợi hại, nhưng thực tế đa phần chỉ là lấy tiền trong nhà ra chơi đùa, thành phẩm cũng có nhưng cũng không lời lãi được bao nhiêu.

Trì Thầm Yến rửa sạch cherry cho cô, Lộ Lê ôm tô cherry, ngồi xem tivi.

Thể loại chương trình thi đấu này, mười mấy nhà thiết kế đấu với nhau, mỗi tập là một chủ đề liên quan đến thời trang, cuối mỗi tập sẽ có một người bị loại, ai có thể trụ đến cuối cùng thì sẽ là người chiến thắng, được ký hợp đồng với nhãn hiệu thời trang nổi tiếng, lại còn có thể ra mắt bộ sưu tập ở tuần lễ thời trang.

Lộ Lê vừa ăn cherry vừa xem, thỉnh thoảng cũng tua nhanh một chút, xem hơn 10 phút, thấy MC giới thiệu giám khảo thì ngẩn người.

Hạt cherry trong miệng cũng quên phun ra.

MC sau khi kể tên một loạt các giải thưởng cùng danh hiệu, sau đó bỏ tập giấy trong tay xuống: “Xin hoan nghênh nhà thiết kế nổi tiếng quốc tế, người sáng lập nhãn hiệu YING, tiểu thư Bạch Thiên Nghênh.”

Bạch Thiên Nghênh ngồi trên ghế khán giả, là người nổi bật nhất trong bốn vị khán giả, lúc MC giới thiệu đến cô ta, cô ta hướng về máy quay gật đầu cười.

Tổ tiết mục còn chèn hiệu ứng nữ thần giáng trần nữa chứ.

Giờ cũng tham gia show tài năng à? Lộ Lê hừ một tiếng, lại liếc mắt nhìn vào trong bếp.

Cô liền bấm tua nhanh, kết quả lúc dừng lại là lúc Bạch Thiên Nghênh đang ra vẻ giảng giải cách phối trang phục và nguyên liệu, các thí sinh đang khoanh tay lắng nghe, người bên tổ tiết mục còn bày đặt chèn chữ vào, cái gì mà “kiên nhẫn”, rồi “tinh tế”.

Ủa chương trình tài năng thì vai chính phải là thí sinh chí, tự nhiên cho giám khảo lên hình nhiều vậy, Lộ Lê nhìn không lọt mắt nữa, liền thoát ra.

Chương trình mới ra hai tập, tập 1 thumbnail còn để hình các thí sinh, đến tập 2 đã để thumbnail hình Bạch Thiên Nghênh, còn làm hiệu ứng này nọ nữa.

Lộ Lê mất hứng không muốn ăn nữa, còn cảm thấy lúc nãy được Trì Thầm Yến ôm vào lòng dịu dàng dỗ dành cũng không thấy hấp dẫn nữa. Cô tùy ý chuyển kênh, cuối cùng lại ghé vào sô pha bấm điện thoại.

Cô lướt lướt trên Weibo, account chính của cô gần đây số lượng fans tăng lên tới hơn một trăm vạn, “Fanclub toàn cầu của Lộ Lê” mỗi ngày đều siêng năng cắt ghép video của cô trong “Thần tượng thiếu niên”, mỗi một lần xuất hiện đều không sót cái nào.

Cô lại vào account phụ “Quả lê vị tiểu tiên nữ” xem, phát hiện gần đây không có ai vào réo cô về làm admin cho Super Topic “Vợ chồng ăn lê” nữa.

Hiện tại fan Cp số một tên “Tôi thích ăn lê” trong “Vợ chồng ăn lê” quả là một cái tên thần bí, rất ít khi online, nhưng mỗi lần online đều chơi rút thăm trúng thưởng, hơn nữa toàn là các giải lớn, tiền tài đầy mình thu hút các fans CP của Vợ chồng ăn lê, bọn họ đều nhất mực đồng ý đi theo vị “Tôi thích ăn lê” này.

Lộ Lê nhìn Super Topic do chính tay mình lập nên nay đã thành của người khác, cô liền cảm thấy khó chịu, cái người “Tôi thích ăn lê” này nhân lúc vườn không nhà trống mà tiếp nhận Super Topic lúc huy hoàng nhất, đột nhiên Lộ Lê cảm thấy tủi thân.

Lộ Lê khe khẽ thở dài, sau đó lại vào quảng trường trong Super Topic mà xem, thấy có rất nhiều đồng nghiệp văn được đăng lên, vô cùng phong phú.

“…… Trì Thầm Yến nhìn Lộ Lê, ánh mắt sâu thẳm **, cắn răng: ‘Em chính là một tiểu yêu tinh’……”

“…… Trì Thầm Yến cho Lộ Lê xem đầu ngón tay ướt át, trên mặt lộ nụ cười tà mị: ‘Bảo bối, xem ra thân thể của em vẫn thành thật hơn so với cái miệng nhỏ của em.’ ……”

“…… Tổng cộng bảy lần, từ lúc mặt trời lặn đến lúc mặt trời mọc, anh tựa hồ không biết mệt mỏi, không ngừng cày cấy gieo giống… 

Lộ Lê: “………………”

Cô liền suy nghĩ không biết Trì Thầm Yến mà thấy mấy cái này thì sẽ phản ứng sao, cô lại tưởng tượng mấy câu của tổng tài bá đạo như “Tiểu yêu tinh quyến rũ người” hay là “Thân thể càng thành thật” này nếu mà phát ra từ miệng Trì Thầm Yến thì sẽ ra sao.

Chắc là sẽ rất mắc cười, có khi cô còn cười sặc sụa nữa.

Lộ Lê đỏ mặt ôm gối, lại nhịn không được nghĩ lỡ cô cười to quá, Trì Thầm Yến có khi nào dỗi không làm nữa không.

Trì Thầm Yến sau khi làm xong thịt viên thì đi từ trong bếp ra, thấy trên tivi đang chiếu thời sự điểm tin, Lộ Lê ngồi trên sô pha, ôm gối, không biết nghĩ cái gì mà cười thần thần bí bí.

“Em cười cái gì đó?” Bên tai đột nhiên có tiếng hỏi.

“A.” Lộ Lê bị dọa sợ, hoàn hồn, nhìn thấy nhân vật chính trong truyện tổng tài bá đạo.

Cô quay đầu xém chút nữa là hôn lên mặt anh rồi.

“Không, không có gì.” Cô ngồi thẳng lưng, bỏ gối ra.

Trì Thầm Yến nhướng mày, cảm thấy chắc chắn có liên quan đến anh: “Thật sự không có gì?”

Lộ Lê chột dạ: “Đương nhiên.”

Cũng may Trì Thầm Yến là loại người đơn giản lạc hậu đến mức Super Topic là gì cũng không biết, đương nhiên cũng sẽ không thể biết được mây thể loại truyện 18 cộng đồng nghiệp văn kia.

Hai người ngồi đối diện nhau ăn cơm.

Tuy trong nhà có đầu bếp đàng hoàng, nhưng mà Lộ Lê vẫn cảm thấy Trì Thầm Yến nấu cơm ngon hơn.

Trì Thầm Yến gắp cho Lộ Lê một viên thịt bỏ vào trong chén.

Lộ Lê nhìn thịt viên, đột nhiên hỏi: “Trì….Ông xã, anh đoán xem lỡ lúc nào đó anh phá sản, không còn xu dính túi, thì em còn muốn ở bên cạnh anh không?”

Trì Thầm Yến đang gắp đồ ăn cho Lộ Lê thì dừng lại, cười nói: “Sẽ không.”

Lộ Lê trừng mắt: “Hóa ra trong mắt anh em là người như thế…”

Trì Thầm Yến nhìn vào mắt cô: “Bởi vì anh không muốn em đi theo anh chịu khổ.”

Lộ Lê liền mềm lòng, trong lòng cảm động, lại nghĩ về một đêm đông tuyết trắng, cô đi theo Trì Thầm Yến, hai người màn trời chiếu đất.

“Hu hu hu hu hu hu em nhất định sẽ đi theo anh.”

“Ở bên cạnh ông xã thì không thể gọi là chịu khổ được, có cùng nhau ăn cỏ tranh cũng thấy ngọt nữa.”

“Anh biết làm thịt viên, chúng ta sẽ không chết đói, anh mở quán ăn, em rửa chén, tên quán em cũng nghĩ ra rồi, sẽ gọi là Tiệm cơm vợ chồng.”

Trì Thầm Yến nghe những lời này, lại nghe thấy cái tên quán giản dị mà tự nhiên, nhìn vào mắt Lộ Lê.

Cô vợ nhỏ Lộ Lê của anh đã trở lại rồi. Chẳng qua lúc trước là bị mất trí nhớ, còn bây giờ là thật lòng.

“Được.” Anh đáp lời. “Vậy thì gọi là tiệm cơm vợ chồng.”

Anh đột nhiên cảm thấy Lộ Lê lấy tên này không tệ. Vừa bình đạm mà vừa hợp lý.

……

Tối hôm qua mới làm, buổi chiều cũng mới làm, đêm nay mà làm nữa thì chắc là thân thể nhỏ bé của Lộ Lê chịu không nổi, Trì Thầm Yến mới hôn cô một cái, Lộ Lê đã trùm chăn lăn qua lộn lại.

Trì Thầm Yến cười cười, ngồi dậy, nói: “Anh còn chút việc.”

Quả nhiên tổng tài bá đạo cũng không rảnh như trong phim thần tượng, mỗi ngày không có gì làm chỉ biết yêu đương với nữ chính. Trì Thầm Yến buổi chiều trốn việc, buổi tối đành phải tăng ca trong thư phòng.

Lộ Lê sau khi tắm rửa xong thì bước ra khỏi phòng tắm, trên mặt đắp mặt nạ, mở tivi trong phòng ngủ lên.

Bấm qua bấm lại, cuối cùng lại dừng lại.

Là chương trình “Tôi là nhà thiết kế” cô mới xem chiều nay, đêm nay chiếu tập thứ ba.

Lộ Lê nhìn trong tivi lại là Bạch Thiên Nghênh.

Không biết đang nói cái gì, mắt cô ta đỏ lên, khẽ mỉm cười, biểu tình khiến người ta rung động, còn lấy tay quệt nước mắt nữa.

Bên cạnh là phụ để của tổ hậu kỳ “Cảm động”, “Tiên nữ rơi lệ.”

Lộ Lê nhếch môi, trực tiếp chuyển kênh.

Cô vừa xem tivi vừa đắp mặt nạ, sau đó làm xong chu trình dưỡng da, lại chạy đến cửa thư phòng, đứng ở cửa, ló ra cái đầu nhỏ.

Trì Thầm Yến ngẩng đầu.

Lộ Lê tay nắm chặt khung cửa, nói: “Anh nhanh xong việc nha, em chờ anh.”

Trì Thầm Yến sửng sốt chớp mắt một cái, đầu óc liền nghĩ đi đâu đâu.

Xong lại nghĩ đến lúc nãy Lộ Lê trùm chăn kín mít lăn qua lộn lại, biết cô không phải ý đó, ý muốn anh nhanh xong việc rồi ôm cô ngủ thôi.

Trì Thầm Yến: “Anh biết rồi.”

Lộ Lê vui vẻ chạy về phòng.

Cô nằm trên giường đăng hình lên Weibo, cho một trăm vạn người theo dõi xem loại mặt nạ đêm nay cô đắp.

Đăng Weibo xong, lại vào xem hot search.

Lộ Lê thấy hot search đêm nay chính là “Mối tình đầu.”

Đối với ba chữ này, Lộ Lê liền đỏ mặt.

Tuy nói là cô có bạn trai nhà trẻ, nhưng mà Trì Thầm Yến bảo bạn trai nhà trẻ không tính, cho nên nói anh là mối tình đầu của cô.

Không chỉ là mối tình đầu, còn có nụ hôn đầu, còn có…. Lần đầu tiên nữa.

Lộ Lê cắn góc chăn thẹn thùng, trong lòng tự nhiên ngọt ngào đến trái tim bay đầy phòng, sau đó bấm vào xem hot search kia.

Chỉ là so với trong tưởng tượng của cô không có giống lắm.

Chính là trong tập thứ ba của chương trình “Tôi là nhà thiết kế”, các thí sinh muốn lấy chủ đề “Mối tình đầu” làm chủ đề thi đấu của tuần này.

Ở đoạn nhận xét, mọi người đương nhiên không thể nào không bàn tán về chủ đề này, trong đó còn nói về việc giám khảo Bạch Thiên Nghênh rất xúc động, cô không chia sẻ kỹ chuyện mối tình đầu thế nào, chỉ nói là hồi cấp ba, sau đó vẫn luôn mỉm cười, nhưng nước mắt lại lặng yên rơi.

MC hỏi cô bây giờ hai người còn liên lạc không, cô ta dùng ngón tay gạt đi nước mắt, chỉ nói: “Anh ấy bây giờ rất tốt.”

Các account marketing đem hình ảnh Bạch Thiên Nghênh rơi lệ mà cắt ra, chia sẻ khắp nơi.

Trong khu bình luận:

【Quả là tiên nữ, đến khóc cũng rất đẹp. 】

【Sao lại có người vừa đẹp vừa tài giỏi như thế chứ, đến khóc cũng đẹp nữa. 】

【Tác phẩm đoạt giải nhất của Bạch Thiên Nghênh hình như cũng là để kỷ niệm mối tình đầu đó】

【Mối tình đầu của cô ấy là ai thế? Sao có thể từ bỏ một người con gái tốt đẹp thế này? 】

【 Đúng vậy đúng vậy, không biết anh ta có đang xem chương trình không, hai người có thể quay lại không?】

【Chắc là có liên lạc rồi, cô ấy không phải mới nói anh ta vẫn sống rất tốt sao】

【Người như Thiên Nghênh, chắc là vẫn chưa quên được mối tình đầu rồi.】

【Mối tình đầu có đang xem không? Hai người nhanh bày tỏ tình cảm đến với nhau đi! Cố lên!】

……

Lúc này, Lộ Lê đọc đến đây, ngồi dậy, tức đến đau ngực.

Cái người này mắc gì dây dưa mãi không dứt vậy nè!

~ Hoàn chương 52 ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.