Chương 1397
Hoắc Hoài Lễ về đến nhà, nhìn đến mẹ mình đang ở trong phòng khách xem ti vi, liền khẩn trương tiến lên, quan tâm hỏi: “Mẹ, sao giờ này mẹ còn chưa ngủ?”
“Mẹ cao hứng.” Bà nội Hoắc hưng phấn cầm tay con trai nói.
“Có việc gì vui sao? Xem mẹ thực cao hứng!” Hoắc Hoài Lễ thở phào nhẹ nhõm một hơi, nho nhã cười hỏi.
“Con trai từ lâu không yêu của con rốt cuộc cũng vướng phải lưới tình rồi.” Bà nội Hoắc đắc ý nói.
Hoắc Nhiên mấy năm nay đều lưu luyến ở bụi hoa bên ngoài, tuy bạn giường có không ít, nhưng bạn gái chân chính thì một người cũng không có. Thằng bé rốt cuộc cũng có thể khống chế trái tim mình, cùng người co gái bình thường bàn chuyện yêu đương.Cái này cón có thể không khiến bà vui vẻ sao?
“Mẹ là nói Tiểu Nhiên?Thằng nhóc này không phải ngày nào cũng yêu sao?” Hoắc Hoài Lễ không cho là đúng nói. Hoắc Nhiên ba ngày hai bữa đổi bạn gái, ông đối với đứa con trai này một chút tâm muốn giáo huấn cũng không có, bởi vì căn bản là không khuyên được.
Hai thằng con trai cùng ông vốn là hai thái cực. Người nào cũng không nghe ông nói.
“Trước kia không gọi là yêu, kia gọi là trò đời, gọi là phong lưu không kềm chế được. Thằng bé bây giờ là thật tình.” Bà nội Hoắc cười tươi như hoa nói.
“Mẹ, mẹ biết cái gì là trò đời, phong lưu không kềm chế được?” Hoắc Hoài Lễ bị mẹ mình dùng từ làm cho ông buồn cười không nhịn được.
“Sao? Mẹ không thể nói sao?” Bà nội Hoắc nghiêm mặt, tức giận nói.
Hoắc Hoài Lễ cười quỳ gối trước xe lăn của mẹ mình, một bên giúp bà xoa bóp chân, một bên cười nói: “Có thể!”
Bà nội Hoắc đắc ý nở nụ cười.
“Bạn gái lần này của Tiểu Nhiên là ai? Chúng ta có từng gặp qua sao?” Hoắc Hoài Lễ tò mò hỏi.
Mấy ngày nay thật đúng là không có nghe thấy chuyện lùm xùm tình yêu của con trai truyền đến tai, chẳng lẽ là hồi tâm chuyển ý rồi sao?
“Đã gặp qua. Là nha đầu đêm 30 đã đến nhà chúng ta ăn cơm rồi đấy, bạn thân của Tiểu Nhiễm.” Bà nội Hoắc hài lòng cười nói.
“Con bé ấy?” Hoắc Hoài Lễ sửng sốt một phen.Con trai ông đối với người phụ nữ nào cũng không quá 3 phút nhiệt tình nóng bỏng, cho nên đêm 30 đó Hoắc Nhiên nhiệt tình với đứa nhỏ kêu Giai Tuệ kia ông cũng không coi là thật. Ông cho rằng con trai cũng chỉ như mọi khi mà thôi, không nghĩ tới vậy mà lại thành thật rồi.
“Uhm. Một nha đầu rất xinh đẹp.” Bà nội Hoắc cười haha không ngừng nói, “Không nghĩ tới Tiểu Nhiên thằng bé này lại thích trâu già gặm cỏ non.”
Hoắc Hoài Lễ cũng bị mẹ mình lây cười theo.
Hoắc Hoài Lễ trở lại phòng ngủ, nhìn thấy vợ đã ngủ, nhẹ nhàng đi rửa mặt, nhẹ nhàng lên giường.
Nhưng ông vẫn đánh thức vợ.
Chu Cầm nhíu mày một phen, đạm mạc nói: “Anh lại uống rượu à?”
“Có xã giao.” Hoắc Hoài Lễ xin lỗi trả lời.