Chương 425
”Tối về nhà ăn cơm. Bà nội có nấu cháo cho con bé.” Bà nội Hoắc quan tâm nói.
”Thể lực cô ấy còn chưa có khôi phục. Ngày mai rồi đi.” Hoắc trì Viễn suy tư vài giây rồi trả lời.
”Còn chưa có khôi phục thể lực sao?” Hoắc Nhiên nghe thấy anh trai nói, lập tức đoạt lấy điện thoại, trêu chọc nói, “Anh, chị dâu nhỏ phát sốt, anh đừng ra sức hành hạ cô ấy nữa.”
”Lắm miệng!” Hoắc trì Viễn lãnh khốc phun ra một câu.
”Đừng nói cho em biết là anh không thể nhịn được nhé.” Hoắc Nhiên cười ha ha nói.
”Chú còn có việc?”Giọng nói Hoắc trì Viễn thâm trầm, tựa hồ như vô cùng không kiên nhẫn.
”Em đây không phải là đang quan tâm sao? Muốn hỏi anh một chút là có cần em đưa thuốc qua không, hay là để anh tự tiêm cho cô ấy một mũi.” Hoắc Nhiên tiêu sái dựa vào ghế sô pha, thoải mái cười hỏi.
Bà nội Hoắc nghe thấy vậy, vẻ mặt có chút kích động: “Thật sao? Tiểu Nhiên, con để cho anh con tự mình tiêm thuốc cho con bé???”
Hoắc Nhiên gật đầu một cái, ý bảo bà nội đừng lên tiếng.
”Tạm thời không cần. Nếu buổi tối lại sốt cao, anh call cho chú!” Hoắc trì Viễn nói xong liền cúp điện thoại.
”Nửa đêm CALL cho em sao?” Hoắc Nhiên bất mãn trừng di động trong tay.
Anh đây là cố ý! Hơn nửa đêm nếu anh không tăng ca nhất định là đang ở trên giường người đẹp. Anh ấy làm một cuộc điện thoại tới chẳng phải là hủy đi anh sao!
”Hoắc trì Viễn đã nhiều năm không có chạm qua dao giải phẫu, thậm chí không có động tới kim tiêm. Con nói thằng bé có thể mở lòng vì Tề Mẫn Mẫn không?” Bà nội Hoắc kích động bám theo Hoắc Nhiên.
Hoắc Nhiên nghĩ đến anh trai cùng Tề Mẫn Mẫn vẫn luôn quấn quýt lấy nhau, cau mày nói: “Có thể đi.”
Nếu anh ấy cùng Tề Mẫn Mẫn yêu thương nhau thật lòng, vậy nhất định có thể.
Tưởng Y Nhiên vẫn luôn hành hạ anh ấy 30 năm, giờ cũng nên buông xuống thôi.
Tề Mẫn Mẫn đi ra khỏi thư phòng, bày ra ipad bắt đầu lên mạng tìm trang dạy nấu ăn.
Lynda nói muốn bắt được trái tim của người đàn ông trước tiên phải bắt lấy dạ dày của anh ta.
Cô không thể ưu tú như Tưởng Y Nhiên, không xinh đẹp như Tưởng Y Nhiên, ngay cả nấu cơm cũng không bằng Tưởng Y Nhiên. Nếu cô là Hoắc trì Viễn, cô cũng sẽ chọn lựa Tưởng Y Nhiên.
Cho nên cô nhất định phải có một thứ vượt qua Tưởng Y Nhiên.
Cô không có khả năng vượt qua Tưởng Y Nhiên về nghệ thuật, cũng không thể thay đổi tướng mạo bên ngoài, cho nên nấu cơm chính lựa chọn duy nhất của cô.
Cô muốn học nấu ăn, để Hoắc trì Viễn nhìn cô với con mắt khác xưa.
“Cua hấp? Cái này có vẻ đơn giản! Nhưng trong nhà không có cua.” Tề Mẫn Mẫn dẩu môi nhìn màn hình, chọn lựa thực đơn đơn giản.
“Ngô hầm xương? Trong tủ lạnh có ngô sao? Mình đi xem thử.” Cô giơ ipad lên, đi dép vào bỏ chạy xuống lầu.
“Có xương, nhưng không có ngô. Vẫn không được.” Cô mở tủ lạnh ra, thật sự nhìn những nguyên liệu có thể nấu được trong tủ lạnh, bắt đầu lựa chọn thực đơn tương ứng: “Cháo dê! Cái này được!”
Rốt cục tìm được nguyên liệu nấu ăn lại xem ra cách làm những món đơn giản.
Cô lập tức nghiên cứu thực đơn: “Rửa thịt dê…”
Hoắc trì Viễn trở lại phòng không thấy Tề Mẫn Mẫn, xuống lầu tìm kiếm: “Nha đầu!”
“Em ở trong bếp!” Tề Mẫn Mẫn ló ra khỏi phòng bếp, cười trả lời.
Hoắc trì Viễn bước qua, cau mày hỏi: “Em ở đây làm gì?”