Vợ Cũ Thật Quyến Rũ

Chương 578



Chương 578
“Anh muốn để cho các cô ấy biết chuyện không tốt anh làm hôm qua à?” Tề Mẫn Mẫn kéo áo khoác ra, nhanh chóng trưng bày dấu hôn ở chỗ xương quai xanh cho Hoắc trì Viễn nhìn một cái, nhanh chóng mượn quần áo bao chặt lấy thân thể của mình.
“Anh là người đàn ông bình thương!” Hoắc trì Viễn kiêu ngạo mà kéo cô vào văn phòng, đóng cửa lại, ngăn trở ánh amwts tò mò của mọi người.
Tề Mẫn Mẫn vừa vứt áo khoác lên ghế sofa, đã bị Hoắc trì Viễn kéo vào trong ngực “Làm việc cho tốt, em muốn làm bài tập!” Tề Mẫn Mẫn đặt tay trước ngực Hoắc trì Viễn, dùng lực kháng cự anh.
“Bên này thiếu một dấu hôn, đối xứng mới đẹp.” Hoắc trì Viễn cúi đầu, nhiệt tình hôn lên xương quai xanh của Tề Mẫn Mẫn.
“Không cần!” Tề Mẫn Mẫn ngửa người ra đằng sau, khanh khách cười kháng nghị.
Hoắc trì Viễn dùng lực mút, mãi đến khi chỗ da bị anh hôn đến xanh tím, anh mới vừa lòng buông cô ra: “Lần này đối xứng rồi, thật đẹp!”
“Anh nghĩ em là bản vẽ à? Lại còn đối xứng mới đẹp!” Tề Mẫn Mẫn chu miệng nhỏ, bất mãn kháng nghị.
“Chỉ có anh có thể vẽ tranh lên em thôi.” Hoắc trì Viễn kiêu ngạo nói.
Tề Mẫn Mẫn hếch mũi chân lên, dùng lực nắm lấy khuôn mặt lạnh lùng của anh: “Da mặt anh có thể dày hơn được không?”
“Có thể!” Hoắc trì Viễn cười nói, anh đặt túi sách lên bàn trà, đi tới bàn làm việc, đè xuống điện thoại nội tuyến: “Cho tôi một Latte, một ly ca cao nóng!”
“Muốn thêm sữa!” Tề Mẫn Mẫn yêu cầu.
“Được, cho thêm nhiều sữa một chút!” Hoắc trì Viễn phân phó xong, mới bắt đầu làm việc.
Tề Mẫn Mẫn xem sách luyện tập, không hiểu cắn bút. Đề này phải giải thế nào? Cô nhanh chóng cảm thấy hồ đồ. Cô lấy IPAD từ trong cặp ra, nhanh chóng lên Baidu tìm kiếm, nhưng tìm nửa ngày cũng không ra đáp án. Cô ngẩng đầu nhìn Hoắc trì Viễn liếc mắt một cá, thấy anh đang làm việc rất nghiêm túc, ngại ngùng không muốn quấy rầy anh. Cô đành phải để đề này sang một bên rồi làm cái bài tập khác trước.
Lúc cô đang vùi đầu làm bài thì một vòm ngực dày rộng đột nhiên áp vào lưng cô, cánh tay Hoắc trì Viễn vòng qua người ôm lấy cô.
“Không làm được bài nào?”
“Đề này.” Tề Mẫn Mẫn nhanh tay đem đề toán kia đưa cho Hoắc trì Viễn. “Em đã tra trên Baidu rồi cũng không ra đáp án.”
“Em xem chỗ này, đây là điều kiện đã biết, nếu em muốn….” Hoắc trì Viễn cầm lấy bút, nhanh chóng viết hướng giải ra nháp.
“Hoắc trì Viễn, anh còn giỏi hơn cả Baidu!” Tề Mẫn Mẫn sùng bái nhìn Hoắc trì Viễn.
“Em chẳng phải đã nói có Baidu rồi thì không cần anh làm thầy giáo dạy kèm tại gia nữa?” Hoắc trì Viễn nhíu mày.
“Baidu là cái gì chứ, sao lợi hại bằng anh được?” Tề Mẫn Mẫn ôm cánh tay Hoắc trì Viễn, thỏa mãn cười nói.
Đúng lúc này, Lynda gõ cửa tiến vào:”Hoắc tổng, quản lý các bộ phận đã đến, chờ anh đến chủ trì hội nghị.”
“Được!” Hoắc trì Viễn buông Tề Mẫn Mẫn ra, tiêu sái đứng dậy, chỉnh lại bộ âu phục rồi cầm lấy văn kiện ra ngoài cùng với Lynda.
Sau khi Hoắc trì Viễn rời đi, Tề Mẫn Mẫn vừa uống ca cao nóng, vừa làm bài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.