Chương 659
“Thế nào, thấy em lợi hại đi?” Tề Mẫn Mẫn uy vũ cười hỏi.
“Lợi hại. Em là người con gái lợi hại nhất anh đã từng thấy. Chỉ cần em động một ngón tay cũng có thể giết chết anh!” Hoắc trì Viễn đặt lên trán Tề Mẫn Mẫn một nụ hôn, thanh âm khàn khàn nói.
Ngay tại lúc cô đang đắc ý, Hoắc trì Viễn đột nhiên ghé vào bên tai cô nói một câu: “Nha đầu, em đã làm xong bài tập chưa?”
Hoắc trì Viễn mới vừa hỏi xong, trong phòng vệ sinh liền truyền đến một tiếng hét kinh thiên động địa, Quỷ Thần cũng phải khiếp sợ… Chỉ trong chốc lát liền nhìn thấy bóng dáng Tề Mẫn Mẫn bọc áo tắm chạy ra, luống cuống tay chân lục túi sách: “Tiếng Anh còn có hẳn một bài luận! Oh! MyGod! Ba quyển toán! Thơ cổ chép 100 lần?”
“Đây là kiệt tác của thầy nào?” Hoắc trì Viễn đột nhiên xuất đằng sau Tề Mẫn Mẫn, nhìn tờ giấy ghi chép trên tay cô, buồn cười hỏi.
“A! Hoắc trì Viễn! Anh- cái người bại hoại này! Anh hại em một chữ cũng chưa viết! Ngày mai em phải ăn nói như thế nào với thầy giáo đây??” Tề Mẫn Mẫn xoay người, dùng sức đấm không ngừng lên người Hoắc trì Viễn.
Hoắc trì Viễn nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, trấn định nói: “Đừng sợ, anh giúp em, một giờ liền xong.”
“Anh giúp em viết! Em muốn đi ngủ!” Tề Mẫn Mẫn ỷ vào trong lòng Hoắc trì Viễn làm nũng nói.
Là anh hại cô không hoàn thành bài tập, cho nên anh phải làm tất!
Cô sai bảo anh đúng tình hợp lý như vậy, không biết rằng mẹ anh có biết không?
“Anh chỉ đáp ứng hỗ trợ.” Hoắc trì Viễn bất đắc dĩ cười nói.
Tiểu miêu miêu vô lại này!
Vậy mà lại nghĩ muốn không làm mà hưởng!
Thế nhưng anh lại không có biện pháp đi phê bình cô.
“Anh nói là anh giúp em, một giờ liền xong, cho nên trong một giờ đương nhiên là anh phải hoàn thành xong tất cả bài tập.”Tề Mẫn Mẫn bá đạo ra lệnh.
“Đột nhiên phát hiện cuộc đời anh có chút khổ.” Hoắc trì Viễn cố ý lộ ra vẻ mặt chua sót, giống như rơi vào cảnh khốn cùng vậy.
“Anh cảm thấy khổ sao?” Tề Mẫn Mẫn hơi hất mày.
“Không!” Hoắc trì Viễn khẩn trương sửa lại. Anh khom lưng với Tề Mẫn Mẫn: “Có em ở đây, anh nào có khổ?”
“Vậy là tốt rồi, viết cho cẩn thận!” Tề Mẫn Mẫn ngáp một cái, ngồi vào bên cạnh bàn, ngáp thêm cái nữa rồi gục mặt xuống bàn ngủ thiếp đi, để lại Hoắc trì Viễn một mình cầm cuốn bài tập trên tay trừng mắt ngẩn người…..
Lúc Lynda tỉnh lại thì phát hiện mình đang nằm trong lòng Trịnh Húc.
“Trịnh Húc, hôm qua là anh Hoắc ý đúng không?” Lynda lạnh lùng trừng mắt nhìn Trịnh Húc.
Hôm qua, Trịnh Húc bao cả nhà hàng, chuẩn bị một bữa tối lãng mạn dưới ánh nến và hoa tươi trong âm nhạc du dương. Vì quá cảm động nên cô mới uống nhiều rượu, kết quả đã bị Trịnh Húc thành công dụ lên giường. Cô thật sự rất hối hận, sao lại vì một chút xíu cảm động mà mất hết lý trí?
Nhưng mà không thể không thừa nhận, tối qua cực kỳ hoàn mỹ. Ở trên giường, anh không hề mang dáng vẻ lịch sự như bề ngoài, khiến cho cô cảm thấy đê mê.
Trịnh Húc không hề sợ hãi sự hung dữ của Lynda, ôm chặt Lynda vào lòng, tì vào trán cô nói: “Đúng là anh Hoắc ý. Anh thích em, muốn biến em thành người của anh!”
Trước kia, quả thật anh không chú ý đến vẻ đẹp của cô, chưa từng hưởng qua tư vị của cô, anh có thể nhịn được nhưng khi biết anh là người đàn ông đầu tiên của cô, anh phát hiện dường như mình biến thành một người khác. Ngay cả lúc làm việc, trong đầu anh đề nhớ đến cơ thể xinh đẹp, mẫn cảm của cô, muốn đắm chìm vào trong đó.