Chương 705
“Đương nhiên là bán lại rồi! Mẹ con mình không có cơ hội mặc, về có thể đổi ít tiền tiêu vặt!” Dương Nguyệt Quyên đắc ý cười nói.
Trước khi đến, cô ta đã đoán được phản ứng của Tề Mẫn Mẫn. Nếu như Tề Mẫn Mẫn mặc những thứ này thì chính là tự rước lấy nhục. Cho dù không có ai cười nhạo ngay trước mặt cô thì mọi người cũng bể cả bụng. Nếu như cô không chịu mặc thì mẹ con họ sẽ cố gắng chọc giần Tề Mẫn Mẫn. Sau đó mang quần áo đi, để cho mọi người thấy cô ta là một cô dâu bủn xỉn. Làm gì có cô dâu nào vẫn mặc bộ váy cưới trong tiệc rượu chứ? Hoắc trì Viễn lại là người có tiền bạc cũng không có khả năng trong khoảng thời gian ngắn thế này thì làm sao có thể tìm được lễ phục thích hợp chứ? Chắc chắn hôm nay Tề Mẫn Mẫn sẽ bị xấu mặt!
Ngay lúc Dương Nguyệt Quyên và Tề Lạc đang vui vẻ vì mưu kế của mình thì một loạt nhân viên đẩy một lượng lớn trang phục đi qua hai mẹ con họ. Gõ cửa, rồi vào phòng nghỉ.
“Này…… này…… đây là có chuyện gì?” Tề Lạc kinh ngạc hỏi mẹ. Mấy bộ lễ phục kia có thể sử dụng hai từ ‘tuyệt mĩ’ để hình dung.
Dương Nguyệt Quyên cũng kinh ngạc há to mồm.
ĐÚng lúc này, hai mẹ con họ nghe thấy giọng của Tề Mẫn Mẫn trong phòng nghỉ.
“Sao giờ mới đến vậy? Nếu giờ tôi không thay quần áo sẽ không kịp nữa!”
“Hôm qua, Hoắc tổng mới yêu cầu thêu thêm kim cương Châu Phi lên. Chúng tôi phải sửa lại cả đêm, vừa rồi mới xong. Cố thiếu thiếu phu nhân, Hoắc tổng đối với cô thật tốt. Chỗ kim cương này cũng mấy trăm vạn Tệ đó. Cô thấy có đẹp hay không?”
“Rất đẹp! Hoắc trì Viễn rất hiểu tôi. Từ trước đến giờ tôi chỉ muốn mặc một bộ này thôi!” Giọng nói của Tề Mẫn Mẫn vui vẻ truyền đến.
Dương Nguyệt Quyên thu hồi vẻ kinh ngạc trong mắt, căm tức nói: “Lại là Hoắc trì Viễn!”
Vậy mà Hoắc trì Viễn đã chuẩn bị trước cho Tề Mẫn Mẫn một số lượng lớn lễ phục cực kỳ xa hoa. Khó trách lúc hai mẹ con họ lúc lấy trang phục đi, Tề Mẫn Mẫn không hề bối rối, bởi vì ngay từ đầu đã không có ý định mặc quần áo do hai mẹ con họ đưa.
Thật là tức chết bà ta rồi!
“Mẹ, đừng nóng giận! Cô ta sẽ không còn vênh mặt được bao lâu nữa đâu. Tưởng phu nhân kia sẽ không để yên đâu. Chúng ta chờ trò hay đi!” Tề Lạc oán hận cười lạnh. Không phải cô ta không tức giận nhưng mà cô ta biết những ngày tháng tươi đẹp của Tề Mẫn Mẫn sẽ chấm dứt hôm nay.
Cho dù Tề Mẫn Mẫn mặc váy áo xa hoa như thế nào đi nữa cũng không thể thay đổi vận mệnh bị chồng bỏ rơi!
Hoắc trì Viễn, cậu khiến tôi vô cùng thất vọng.
Cậu đã quên Y Nhiên yêu cậu đến như thế nào sao?
Cậu đã quên con bé vì cái gì mà chết sao?
Gia đình tôi vốn đang hạnh phúc, chỉ bởi vì Tề Mẫn Mẫn mà tan cửa nát nhà, cô ta dẫm lên thi thể của con gái tôi mà cười nhạo!
Nếu cậu đã cố ý cưới hung thủ hại chết con gái tôi, được, tôi thành toàn cậu!
Tôi muốn cho cậu vĩnh viễn nhớ kỹ ngày này!
Tôi muốn dùng máu tươi làm váy cưới cho Tề Mẫn Mẫn!
Để cho cậu nhớ kỹ, để cho Tề Mẫn Mẫn nhớ kỹ!
…
Đôi tay Hoắc trì Viễn run rẩy dính đầy máu tươi, tâm tình trầm trọng đọc từng chữ trên tờ giấy.