Vợ Cũ Thật Quyến Rũ

Chương 780



Chương 780

Bác sĩ Lưu vội vàng trả lời: “Đi chụp X Quang rồi ạ! Cố tiên sinh, cậu đừng có lo, vừa rồi tôi cũng kiểm tra qua cho cô ấy một chút rồi, bị thường ngoài da không quá nghiêm trọng đâu. Có thể do bị đá quá mạnh cho nên tôi bảo bạn cô ấy dẫn cô ấy đi chụp X – Quang!”

“Bị thương bên trong? Có nghiêm trọng không?” Hoắc trì Viễn lo lắng đến mức trán đổ mồ hôi lạnh.

“Anh, bình tĩnh nào!” Hoắc Nhiên đẩy Hoắc trì Viễn ngồi xuống ghế, mạnh mẽ ra lệnh, “Anh cũng là bác sĩ, sao lại gặp chuyện của chị dâu nhỏ lại mất hết lý trí thế này?”

“Em không hiểu vì em chưa gặp tình huống này!” Hoắc trì Viễn kéo kéo cà vạt. Lo lắng cho vết thương của Tề Mẫn Mẫn, sao anh có thể ngồi chỗ này được. “Anh đi tìm cô ấy!”

“Bây giờ chưa chắc đã chụp xong. Cố tiên sinh, anh ngồi đây chờ một lát đi. Hơn nữa, bạn cô ấy cũng rất biết chăm sóc!” Bác sĩ Lưu cười nói.

“Bạn?” Tim Hoắc trì Viễn loạn nhịp nhìn bác sĩ Lưu.

Vương Giai Tuệ lo lắng nhìn Hoắc trì Viễn, “Là Ninh Hạo. May mà cậu ấy kịp thời chạy đến không thì Tề Mẫn Mẫn bị mấy bạn nam sinh kia giẫm gãy xương mất!”

“Cô có nhận ra mấy người kia không?” Hoắc trì Viễn lạnh lùng nheo mắt hỏi.

“Có thể. Bọn họ đều là học sinh của ban 2 bên cạnh.” Vương Giai Tuệ khẩn trương gật đầu.”Anh hỏi bọn họ để làm gì?”

“Anh, anh không phải là muốn tìm người đến cắt xương sườn của lũ nhóc kia chứ?”Hoắc Nhiên lo lắng hỏi.

“Chú cứ lo việc phẫu thuật của chú đi! Việc này chú không cần bận tâm!” Hoắc trì Viễn lãnh khốc nói.

“Em chỉ là muốn nhắc nhở anh một phen, mấy tên côn đồ kia chỉ là tòng phạm. Anh nên xuống tay từ thủ phạm.”Hoắc Nhiên cười nói.”Bắt giặc phải bắt vua trước.”

“Không cần chú dạy! Còn không đi sao?” Hoắc trì Viễn trầm trầm hỏi.

“Chuyện chị dâu nhỏ bị thương lớn như vậy, làm sao em có thể không quản? Giải phẫu em đã giao cho tiểu Từ rồi. Cậu ấy phụ trách những ca phẫu thuật gấp, còn những tai nạn đột xuất là do em phụ trách.” Hoắc Nhiên không nén được cười nói.

“Đây không phải coi mạng người như cỏ rác sao? Thật đúng là bác sĩ Mông Cổ!” Vương Giai Tuệ nhỏ giọng than thở.

Tuy Hoắc Nhiên giúp cô chữa lành xương đùi, cô nên cảm tạ anh ta, nhưng vừa thấy khuôn mặt tươi cười đáng đánh đòn kia, cô chỉ muốn mắng anh là” bác sĩ Mông Cổ”.

Bộ dáng kia của anh chẳng có cách nào có thể khiến cho người ta liên tưởng đến người có quyền lực nhất khoa chỉnh hình cả!

“Chân của cô là do bác sĩ Mông Cổ tôi đây phụ trách! Cô không sợ sao?” Hoắc Nhiên cúi đầu xuống bên tai Vương Giai Tuệ, tà tà cười hỏi.

“Sợ có tác dụng sao?” Vương Giai Tuệ thụt cổ lại, hoảng hốt nhìn khuôn mặt tuấn tú Hoắc Nhiên gần trong gang tấc.

“Vô dụng!” Hoắc Nhiên lưu manh cười to.

“Hoắc Nhiên, không được bắt nạt con nít.” Hoắc trì Viễn nghiêm mặt trách mắng.

“Em đây là thích cùng cô ấy chơi đùa.” Hoắc Nhiên khẩn trương lui ra phía sau, cười cùng Hoắc trì Viễn giải thích.”Anh, anh không biết ngày kết hôn đó, em bị cô ấy cho lăn qua lộn lại như thế nào đâu…”

Hoắc Nhiên sau khi nhìn đến khuôn mặt Hoắc trì Viễn càng ngày càng âm trầm, liền lựa chọn im lặng không nói thêm gì.

Vương Giai Tuệ nhìn đến biểu tình Hoắc Nhiên như vậy, đắc ý nở nụ cười bỏ đá xuống giếng: “Đáng đời!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.