…
Biệt thự nhà họ Dụ.
Thư phòng tĩnh mịch, Dụ Lâm Hải đang tập trung tinh thần xử lý công việc, trong căn phòng yên tĩnh chỉ có tiếng sột soạt của giấy tờ.
Ảnh hưởng của một bài viết còn khó giải quyết hơn những gì anh nghĩ.
Việc công bố tin kết hôn ảnh hưởng trực tiếp đến thương hiệu, bộ sưu tập trang sức “Cả Đời Một Lòng” của Dụ Thị bị cư dân mạng tẩy chay, bộ phận quan hệ công chúng đưa ra phương án giải quyết là hoãn đám cưới lại, đợi dư luận qua đi, hoặc tiếp tục lăng xê câu chuyện tình cảm giữa anh và Trác Huyên, cộng thêm hiệu ứng “Tình yêu đích thực trong nhiều năm, nguyện thề không thay đổi”, tốt nhất là nhờ vợ cũ ra mặt, thừa nhận bản thân là kẻ thứ ba chen chân vào.
Dụ Lâm Hải chau mày, anh ghét nhất là việc lẫn lộn giữa việc công và việc tư, lại càng không tán thành việc bọn họ lăng xê, những người trong bộ phận quan hệ công chúng cho rằng anh là ngôi sao hạng ba sao?
Dụ Lâm Hải cầm bút máy, vung tay lập tức viết xuống: Tạm dừng chuỗi hoạt động của bộ sưu tập “Cả Đời Một Lòng”, nhanh chóng khởi động dự án thương hiệu mới.
Nhìn tình hình cổ phiếu và ngân quỹ, ánh mắt Dụ Lâm Hải u ám, anh gọi cho trợ lý: “Thanh toán khoản còn lại của dự án từ thiện chữa bệnh miền Tây rồi sao?”
“Vâng, ba ngày trước đã nhận được”.
“Thông báo cho tổng biên tập Dương của Nhật báo Kinh Hoa, ông ta biết phải làm gì”.
“Vâng”.
Xử lý xong công việc thì đêm đã khuya.
Dụ Lâm Hải ngước mắt nhìn giờ, mày kiếm khẽ nhíu, lúc này còn chưa nhận được tin tức, hiệu suất của người nào đó so với trước đây đã thấp hơn rất nhiều.
Giống như tâm linh tương thông, anh đang suy nghĩ, tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên, anh nhấc máy: “A lô”.
Điện thoại được kết nối, chưa đợi anh “khởi binh vấn tội”, đối phương đã oang oang nói: “Người anh em, tôi điều tra tư liệu cậu gửi đến cả một buổi tối, cô vợ cũ của cậu đó hoàn toàn không tồn tại”.
Dụ Lâm Hải phỏng đoán rất nhiều khả năng, nhưng anh không ngờ lại nhận được đáp án như vậy, mày kiếm nhíu chặt: “Cậu nói cái gì?”
Phó Vực nhìn chằm chằm vào máy tính của mình, rất buồn bực: “Suy đoán của cậu không sai, quả thực là hacker xâm nhập vào hệ thống camera giám sát trong bán kính trăm dặm nhà cậu, xóa sạch mọi dấu vết của vợ cũ cậu, hơn nữa sau khi cô ta rời đi không bao lâu, tất cả thông tin đều bị xóa sạch.
Nhưng chỉ cần cô ta là người thật sự tồn tại, không thể nào đến một chút thông tin cũng không có, chắc chắn có thể lần ra manh mối, nhưng e là danh tính của cô vợ cũ này của cậu đã là giả ngay từ đầu”.
Dụ Lâm Hải mờ mịt, tay cầm bút dần siết chặt: “Ý cậu là toàn bộ tư liệu tôi đưa cho cậu đều là giả?”
“Đúng vậy, thông tin đều là giả, bằng không sao có thể không điều tra được người thật chứ?”
Phó Vực không nói được mấy câu nghiêm túc lại bắt đầu trêu đùa: “Rốt cuộc cậu đã kết hôn với loại phụ nữ nào vậy, thần bí như vậy, không phải là người ngoài hành tinh hay ma quỷ gì đó chứ?”
Dụ Lâm Hải lạnh lùng nói: “Phó Vực”..