Vợ Cũ Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế

Chương 924



 

Chương 924

Trả lời xong một đống tin nhắn, cô mới xem đến khung trò chuyện của Dụ Lâm Hải, có một điểm đỏ nhỏ, ấn vào xem, ba tin nhắn đã thu hồi.

Phía dưới là một câu: [Đã về chưa?]

Dụ Lâm Hải nhìn điện thoại vừa sạc pin xong, đúng là nhìn chằm chằm nó đến sắp thủng lỗ.

Anh cả đêm không ngủ, đôi mắt đầy tia máu, đồng tử cũng sắp thành màu đỏ rực.

Không muốn làm phiền Nam Mẫn, nhưng anh thực sự lo lắng cho sự an nguy của cô, không nhịn được gửi cho cô một tin nhắn.

Nhưng vừa gửi tin đi, anh lại thu hồi, chỉ sợ cô cảm thấy anh phiền phức.

Gửi đi rồi thu hồi ba lần, bên phía cô cũng chẳng có chút động tĩnh, cuối cùng anh cắn răng, lại gửi một tin nhắn qua.

Cảm giác cẩn thận e dè, tâm trạng vừa rối bời vừa mâu thuẫn, đúng là khó nói thành lời.

Có phải thích một người thì sẽ trở nên khác với bản thân ban đầu không?

Dụ Lâm Hải không biết.

Anh chỉ biết, cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng anh sẽ phát điên.

Anh chán nản vùi đầu lên cánh tay, ép bản thân bình tĩnh lại, điện thoại đột nhiên đổ chuông, chấn rung điên cuồng trong lòng bàn tay.

Dụ Lâm Hải ngẩng đàu, nhìn cuộc gọi đến của Nam Mẫn trên màn hình, như chỉ sợ cô nghĩ lại, lập tức ấn nút nghe, lật người dậy, kết quả động tác quá nhanh, trực tiếp lật ngã khỏi giường.

Nam Mẫn vừa định nói thì nghe thấy một tiếng hừ bực bội “Ách…” ở phía bên kia điện thoại, không khỏi cau mày.

“Anh sao thế?”

“Không, không sao”.

Dụ Lâm Hải trượt ngã xương sống đau đến tối mắt, đỡ hông ngồi dậy, cố gắng trấn tĩnh: “Tôi không sao, em nói đi”.

Chuyện gì vậy? Kỳ quặc.

Nam Mẫn nhướn mày: “Anh ngã từ trên giường xuống à?”

“…”

Cô có con mắt xuyên thấu sao?

Đồng tử của Dụ Lâm Hải giãn to, tay chống giường đứng lên, miễn cưỡng cứu vãn: “Không có, sao thế được, tôi cũng không phải trẻ lên ba”.

“Vậy…”, anh vội vàng chuyển chủ đề: “Em xem tài liệu về Vương Bình chưa?”

Nói vào chuyện chính, sắc mặt Nam Mẫn trở lại bình thường.

“Ừm”.

Cô đáp một tiếng, sau đó nhỏ nhẹ nói: “Vị giám đốc sở Vương đó không phải phức tạp bình thường. Nếu anh ta thực sự là trợ thủ mà Kiều Lãnh tìm, thì cơ bản ngang với bảo hổ lột da”.

“Đúng”.

Dụ Lâm Hải nói: “Hai người này lòng dạ độc ác, đều muốn tính kế đối phương, chi bằng chúng ta yên lặng quan sát, đứng ngoài cuộc. Cho nên sau đây, tôi có kế hoạch thế này, em nghe xem…”

Một con hồ ly đực, một con hồ ly cái, tính kế hai con sói xám.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.