"Chuyện cô Khương Nhược lai là người có siêu năng lực không phải là bí mật đối với họ. Khi Khương Nghiệp Thành bắt cóc Yêu Nhi, ông ta đã không đưa cô ấy vào Zeus, có lẽ bởi vì "cô ấy" khi còn nhỏ không để lộ ra siêu năng lực của mình! "
"Nhưng với những gì tôi biết về Zeus, họ sẽ không dễ dàng bỏ cuộc như vậy."
Advertisement
"Có thể bọn họ đã có được thông tin."
Hai mắt Khương Mạn nheo lại: "Cho nên, một khi em rời khỏi Đế Quốc, bọn họ nhất định sẽ dốc toàn lực!"
"Họ không dám phơi bày chuyện người có siêu năng lực và người thay đổi gen ra ngoài ánh sáng. Từ góc độ tình hình chung, chúng ta không cần phải vội vàng ép bọn họ vào đường cùng."
Advertisement
Ánh mắt Bạc Hạc Hiên lạnh lùng: "Nhưng chúng ta có thể chặt đứt tay chân và đuôi trước!"
Quỷ Hồ nuốt nước bọt, anh ta thì thào: "Vậy thì... thái tử gia Bạc, Bạc Khôn... là cha ruột của anh sao?"
Đây là... con trai muốn giết cha à?
Thật tàn nhẫn?
Biểu cảm của Bạc Hạc Hiên lãnh đạm: "Đó chỉ là về mặt sinh học thôi."
Giữa anh và Bạc Khôn làm gì có chút tình cảm cha con nào.
Hơn nữa, nếu như ông ta cũng dính líu đến cái chết năm đó của mẹ anh…
Anh gia nhập Zeus để trả thù và trở thành một người thay đổi gen thì đây đúng là một trò đùa thảm hoạ! Anh đã bị chính cha mình biến thành một con quái vật!
Bộ não của Khương Tiểu Bảo đang vận hành một cách chậm chạp.
Khi nghe đến cái tên "Bạc Khôn", cậu ta sững sờ.
"Anh rể, cha anh tên là Bạc Khôn à?"
"Sao cái tên này giống hệt tên của quân chủ hiện tại vậy?!"
Mọi người nhìn Khương Tiểu Bảo, im lặng...
Thằng bé này, haizzz...
Lịch trình của Khương Nhuệ Trạch và Quỷ Hồ đã được ấn định. Ngày hôm sau, họ sẽ ngồi máy bay tư nhân trở lại Tây bán cầu đi tìm Khương Nghiệp Thành.
Trước khi đi, Khương Nhuệ Trạch nói rằng anh ta phải đi giải quyết một số việc cá nhân và không dẫn Quỷ Hồ đi cùng.
“Con sói chết tiệt, còn dám có bí mật sau lưng mình!”Quỷ Hồ rất tức giận, cảm thấy mình bị bỏ rơi.
Arthur đang tưới hoa trong vườn, bình tĩnh nói: "Dù chú husky ngốc nghếch nhưng trông chú ấy đẹp trai hơn chú nên đương nhiên sẽ không cô đơn giống như chú."
“Chú không đẹp trai!” Quỷ Hồ sờ sờ khuôn mặt đẹp trai của mình: “Tiểu Arthur, mắt cháu...”
Arthur liếc nhìn anh ta.
Quỷ Hồ cười lộ ra tám cái răng, giơ ngón tay cái: "Thị lực của cháu thật là tốt!"
Anh ta không thể đụng vào thằng bé này.
Ôi, người phương Đông chết tiệt, tại sao lại tàn nhẫn với khuôn mặt tiểu hồ ly xinh đẹp của anh ta như vậy chứ.