Vì chuyện "tin đồn" với Khương Nhuệ Trạch nên sau khi tập 1 của "Một cuộc sống khác trên thế giới mùa 2" kết thúc, Tang Điềm đã bắt đầu trở về chế độ làm việc chăm chỉ, cần mẫn.
Cô ấy thực sự được rất nhiều nhãn hàng mời làm đại sứ, quay quảng cáo mãi không hết!
Advertisement
Trước đó, Tang Điềm cũng nổi tiếng, tuy không thể coi là đỉnh lưu nhưng cô ấy cũng là một trong bốn tiểu hoa đán thế hệ mới!
Những nhãn hàng gần đây mà cô ấy làm đại diện nói ra cũng khiến người ta giật mình!
Advertisement
Chỉ riêng thông báo chính thức về việc cô ấy làm đại sứ toàn cầu cho MP đã khiến các nữ minh tinh khác trong giới vô cùng ghen tỵ.
Giày của MP là mặt hàng xa xỉ hàng đầu trong ngành thời trang!
90% sản phẩm của MP được cung cấp cho hoàng gia hoặc lãnh đạo của nhiều quốc gia, 10% còn lại... theo như người nội bộ cho biết, đây được gọi là giảm giá thì cũng chỉ một lượng nhỏ được bán ra bên ngoài.
Như vậy thực sự cung cấp không đủ với nhu cầu!
Bao nhiêu gia đình giàu sang quyền quý muốn mua đồ của MP cũng phải xếp hàng bốc thăm!
Sau khi trở thành đại sứ của MP, giá trị của Tang Điềm đã tăng vọt, gần đây cô ấy nhận lời mời của các tạp chí thời trang đến mỏi cả tay.
Buổi chụp hôm nay là trong tòa nhà trụ sở của MP.
Sau khi cô ấy vất vả hoàn thành xong những bộ ảnh đầu tiên, vẫn còn bốn đoạn phim ngắn đang chờ.
Chụp liên tục từ sáng đến chiều, Tang Điềm vẫn còn chưa ăn trưa, vì quá bận rộn nên cô ấy đã uống hai ly cà phê, cô ấy đã đói cồn cào đến sắp không chịu nổi rồi.
Lúc này cũng coi như được nghỉ ngơi một chút nên cô ấy đã nhanh chóng nhét hai miếng bánh mì vào miệng.
"Tổ tông của anh ơi, em đừng ăn nữa, chút nữa tạo hình cần để lộ eo. Em nhìn cái bụng ngấn mỡ của em..." Anh Lưu nhanh chóng ngăn lại, vô cùng lo lắng.
"Bụng em làm gì có mỡ! Anh Lưu, anh nói linh tinh!"
Tang Điềm tức giận: "Có thực mới vực được đạo, nếu còn không ăn thì em sẽ chết mất!"
"Không được rồi, hôm nay quay xong nhất định em phải đi ăn một bữa lẩu! Không! Em muốn ăn liền mười bữa!"
Mặt anh Lưu vô cảm nói: "Em không sợ sẽ tăng cân thành mập ú à!"
Tang Điềm khóc lóc nói: "Sao số em khổ quá vậy".
“Nếu để đồng nghiệp nghe thấy câu này của em thì em sẽ bị ám sát.” Mặc dù là nghệ sĩ của mình nhưng lúc này anh Lưu cũng không thể chịu đựng được nữa rồi.
"Tang không cay à, em có tâm chút được không! Em xem những tài nguyên bây giờ của mình đi, em muốn thất nghiệp à?!"
Tang Điềm bĩu môi: "Anh không hiểu đâu. Sau khi giàu lên, người ta nhất định sẽ lười biếng. Gần đây em đã kiếm được quá nhiều tiền nên em nhận ra rằng cuộc sống của một người không có gì để làm cũng rất tuyệt vời."
Lúc này anh Lưu chỉ muốn nói một câu: Mang máy chém đầu đến đây cho tôi! Mau chặt con bé này ra cho tôi!