#Doanh thu phòng vé Chiến cốt ngày đầu tiên vượt mốc 1 tỷ#
Dư âm của ngày lễ tình nhân kéo dài tới ngày thứ hai.
Khoang hạng nhất tới thành phố Quảng Châu, máy bay còn chưa cất cánh, chị Lam và Cố Trầm sau khi nhận cuộc điện thoại cuối cùng, đều nhanh chóng tắt máy.
Advertisement
Cố Trầm liếc mắt nhìn hai người trước mặt, nói với giọng quái gở: “Thế cục hiện giờ đã giống như những gì hai vị mong đợi rồi.”
Khương Mạn đắp chăn, đeo bịt mắt, đã ngủ rồi.
Bạc Hạc Hiên giả vờ như không nghe thấy gì hết, vẫn luôn nắm lấy tay cô, thỉnh thoảng lại nghịch chiếc vòng hồng ngọc trên cổ tay cô, ánh mắt vừa dịu dàng, lại vừa yêu chiều.
Cố Trầm thấy đối phương thiết lập chế độ ‘đeo mặt nạ’ thì dứt khoát im miệng luôn.
Hai người đại diện đối mắt nhìn nhau, cùng thở dài cho tình cảnh của kẻ làm thuê.
Chị Lam: “Hai người họ như này là công khai rồi sao?”
Cố Trầm: “Dù sao thì tư bản nhà tôi cũng đã công khai một cách hết sức rõ ràng rồi, người nhà cô còn chưa trả lời một cách chính thức đâu đấy.”
Chị Lam: “Vậy tôi cũng không vội, chờ cô ấy tỉnh dậy rồi nói.”
Cố Trầm: “Tôi cũng không vội, để nhà tư bản làm kẻ xu nịnh thêm một lúc thì tôi cũng vui vẻ.”
Hai người đại diện đối với chuyện này không hề hoảng hốt.
Ngoại trừ cánh truyền thông đang ầm ĩ và cư dân mạng sắp phát điên thì hai người họ cũng chẳng hề gì sất ~
Dù gì thì hai người này yêu đương cũng chẳng thèm để ý sống chết của người khác, nên bọn họ cũng đã quen rồi.
Sau khi máy bay cất cánh, một lúc sau, tiếp viên hàng không bắt đầu phục vụ.
“Xin chào anh Bạc, xin hỏi anh có cần gì không ạ?”
“Một cốc sữa nóng, cảm ơn.”
“Vâng, xin chờ một lát.”
Sau khi cốc sữa nóng được mang tới, Bạc Hạc Hiên mới gọi Khương Mạn dậy, cô mơ màng tỉnh dậy, mắt còn chưa mở lên được, hừ hừ rồi làu bàu: “Đừng phá, biến đi....”
“Uống cốc sữa đã rồi hãy ngủ, em còn chưa ăn sáng, không thấy đói sao?”
Khương Mạn khó khăn mở mắt, kéo bịt mắt lên, ghé vào tay anh, ừng ực uống hết sạch cốc sữa. Sau đó lại nhanh chóng kéo bịt mắt xuống ngủ tiếp.
Bạc Hạc Hiên giúp cô lau miệng, lại bị Khương Mạn còn chưa tỉnh ngủ nhỏ giọng mắng: “Phiền quá, tránh ra đi ……”
Giọng cô lúc sáng sớm hơi khàn, lúc này còn chưa tỉnh ngủ, lại mang theo một chút hấp dẫn khó tả.
Lại giống như đang làm nũng mà không hề biết gì hết, bất giác nhẹ nhàng tán tỉnh người ta.
Ở khoang hạng nhất về cơ bản đều là ekip của hai bên, không ít người đã chứng kiến trận chiến ngọt ngào của hai người, nhưng lúc này mặt cũng phải nóng lên vì ngượng ngùng.
Đặc biệt là Lộ Lộ, thỉnh thoảng lại xoa mặt, tai cũng đỏ cả lên. Vậy mà Cố Trầm còn cố ý nhìn cô, Lộ Lộ sợ quá nhắm chặt mắt lại.
Cố Trầm không nhịn được, khóe miệng khẽ nhếch lên, chị Lam ở bên cạnh u ám nói: “Nghe nói sói đuôi to thích ăn nhất mà mấy con thỏ trắng ngây thơ, haizz, câu này quả thực không sai.”
Cố Trầm thu lại vẻ mặt cười: “Chị Lam và tổng giám đốc Châu sắp kết hôn rồi nhỉ? Gặp mặt phụ huynh hai bên chưa?”
Sắc mặt chị Lam thay đổi, trợn mắt: “Ai mượn anh quan tâm.”
Trong khu vực chuẩn bị của tiếp viên hàng không. Tiếp viên hàng không phụ trách khoang hạng nhất kích động, hít thở gấp gáp.
“Nhìn thấy chưa, nhìn thấy chưa! Hai người đó thật sự yêu nhau rồi!”
“Trời ơi, Bạc thần thật đúng là yêu Khương võ thần quá đi! Khương Mạn ngủ, cả chẳng đường anh ấy đều nắm tay Khương Mạn, còn đút sữa cho cô ấy uống nữa!”
“Răng tôi sắp rụng cả ra rồi đây, nhưng mà Khương Mạn thật sự quá xinh đẹp, bộ dạng mơ ngủ của cô ấy lại còn đáng yêu nữa cơ, ban nãy tôi nghe thấy cô ấy chê Bạc Hạc Hiên phiền phức, tôi suýt thì cười chết mất ……”