*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Các fan đã nói đúng một câu, có nhận được giải hay không, đối với Bạc Hạc Hiên mà nói, quả thực không quan trọng, nếu không phải vì lần này Khương Mạn có khả năng được nhận giải, Bạc Hạc Hiên chưa chắc đã trở về tham dự buổi trao giải này.
Dù gì thì anh cũng đã nhận không ít giải ảnh đế, cũng không phải chưa từng vắng mặt trong buổi trao giải, nhờ người khác đại diện nhận thay.
Advertisement
“Người nhận giải nam diễn viên xuất sắc nhất là:
——Bạc Hạc Hiên!”
Khi tên của Bạc Hạc Hiên được xướng lên trong buổi lễ trao giải, ánh đèn và ống kính đều tập trung trên người anh. Mà bản thân anh từ đầu tới cuối đều rất bình tĩnh.
Advertisement
Trước khi lên nhận giải, anh liếc nhìn người bên cạnh: “Lại đoạt giải rồi, có thưởng gì không?”
Khương Mạn trừng mắt nhìn anh: “Sau này không gọi anh là Bạc Hạc Hiên nữa, mà gọi anh là Bạc Phàm Phàm, Phàm trong phàm nhĩ tái*”
(*Phàm nhĩ tái: ý chỉ người giỏi làm màu, hay khoe mẽ)
“Cái tên này được, duyệt.” Bạc Hạc Hiên khẽ nhéo má Khương Mạn, xung quanh vang lên tiếng ồ, lúc này anh mới đứng dậy, sải bước lên sân khấu nhận giải.
Ánh đèn và ống kính đi theo bóng dáng anh, người đàn ông này giống như trời sinh phải đứng dưới ánh đèn, được mọi người chiêm ngưỡng.
Trên bục nhận giải, anh cầm chiếc cúp, ánh mắt xuyên qua biển người, rơi trên người Khương Mạn, rồi mỉm cười tự nhiên.
MC hít sâu một hơi rồi nói: “Nếu tôi nhớ không nhầm, anh Bạc đã là lần thứ ba nhận giải ảnh đế của Thanh Điểu rồi nhỉ.”
“Đúng vậy.”
“Lấy nhiều giải quá cũng rắc rối nhỉ, tôi nghi ngờ không biết phòng của anh Bạc có đủ chỗ để đặt cúp ảnh đế không đấy, sáng mở mắt ra thấy đâu đâu cũng là cúp ảnh đế, đó cũng là một loại ưu phiền nhỉ!”
MC hài hước dẫn dắt khiến mọi người đều cười to.
Bạc Hạc Hiên nói: “Phòng của tôi khá to, dựa vào một mình tôi mà muốn lấp đầy thì cũng có chút khó khăn.”
MC cũng hiểu ý, “Ồ? Thế phải dựa vào ai đây?”
Bạc Hạc Hiên nhìn xuống phía dưới sân khấu, “Tôi tin là sau này sẽ có rất nhiều cúp ảnh hậu, dù gì thì người tài giỏi nhất nhà tôi còn đang ngồi phía dưới, mọi người hãy thử trông đợi nhé.”
Ống kính lúc này quay tới khuôn mặt của Khương Mạn, sự tương tác của hai người khiến người khác bị ngọt đến ngây ngất.
(AAA! Người đàn ông này thật biết cách nói ngọt quá!)
(Ai nói Bạc Hạc Hiên không biết cách tán tỉnh? Người đàn ông này sau khi công khai chuyện tình cảm, chẳng khác nào mở khóa tính năng tán tỉnh!!)
(Ông bà ta có câu, đến sắt thép cũng có lúc tan chảy, giữa cặp đôi Bạc Khương này, ai làm tan chảy ai cũng chưa biết chắc được....)
Sau khi nhận giải, Bạc Hạc Hiên đang chuẩn bị đi xuống thì bị MC chặn lại.
“Anh Bạc đợi một lát, chút nữa xuống cũng không muộn.”
“Giải thưởng tiếp theo đây, vẫn cần anh Bạc phối hợp giúp đỡ đôi chút.”
Bạc Hạc Hiên bỗng cười và nói đùa: “Bên ban tổ chức đâu có nói gì, bất ngờ lên làm người trao giải thế này phải trả thêm tiền đấy nhé.”
“Hahahaha!!!” Khách mời trong hội trường đều bật cười.