*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bạc Hạc Hiên thấy vậy thì không đẩy Khương Mạn về phía trước nữa, anh rất muốn kéo cô lại phía sau mình, nhưng… không thích hợp lắm.
Rõ ràng là anh biết người vừa tới là ai.
Mặt Khương Vân Sênh và Khương Tử Mặc cũng đầy vẻ bất lực.
Advertisement
Khương Mạn thấy thấp thoáng chút bóng dáng của gia đình mình trên khuôn mặt của tên côn đồ mặc vest đó, sửng sốt vài giây không thể che giấu.
Ngay sau đó, cô cảm thấy đôi chân của mình đang lơ lửng trên không, toàn bộ cơ thể cô đã bị nhấc lên.
Advertisement
Còn có cảm giác được nâng cao như vua sư tử!
Tên côn đồ mặc vest đó nhấc bổng cô lên, cười lớn và dùng ngôn ngữ phương Tây để nói với đoàn xe: "Các người đã nhìn thấy chưa! Đây là công chúa nhỏ của gia đình Lancelot chúng ta!!!"
Trong tình huống này, chỉ còn thiếu Bgm của cảnh kinh điển của "Vua sư tử": Ha ~ Kuramena~~
Tê dại… Cả người Khương Mạn tê dại...
Linh hồn đã bay mất rồi...
Ôi trời, ăn nấm độc gây ảo giác cũng chẳng là gì so với cảnh tượng mất mặt này!!
Bạc Hạc Hiên lộ ra biểu cảm không chịu được nữa, âm thầm về phía sau hai bước, Khương Vân Sênh và Khương Tử Mặc cũng tránh ra xa.
Khương Tử Mặc xoa xoa lông mày: "Ai nói với chú Elijah chuyện Tiểu Mạn quay về vậy?"
“Thằng ba.” Khương Vân Sênh chột dạ nói: “Anh cũng không ngờ là chú ấy về nhanh như vậy. Trước đó, chú ấy còn đang xử lý dự án năng lượng ở khu vực phía Nam cơ mà”.
Bạc Hạc Hiên nói nhỏ: "Nếu còn không thả cô ấy xuống, hồn vía của cô ấy sắp không còn rồi."
Khương Tử Mặc đẩy Khương Vân Sênh: "Anh hai, anh đi đi."
Khương Vân Sênh kinh hãi, hai người??
"Chú Elijah, chú làm Tiểu Mạn sợ hãi rồi."
Kẻ côn đồ mặc vest nhấc bổng Khương Mạn lên để "mọi người nhìn thấy" là chú của 5 anh em họ - Elijah D. Lancelot.
"Không đâu, chú đã xem đoạn video công chúa nhỏ của chúng ta đánh người, con bé rất can đảm mà!"
Khóe miệng Khương Mạn giật giật: "Xin lỗi... làm ơn thả cháu xuống."
Elijah có chút miễn cưỡng thả cô xuống, đôi mắt xanh đáng thương như một con cún lớn.
"Sweet, chú thật sự rất nhớ cháu, đứa trẻ đáng yêu của chú, chú... oa, oa, oa. " Nói xong lại ôm một cái, tên côn đồ mặc vest bật khóc ngay tại chỗ.
Khương Mạn cảm giác mình bị nhét vào một núi thịt, a... Sự nhiệt tình của chú...
Cô có nghe các anh kể rằng đằng nhà mẹ còn có một người chú nhưng bọn họ chưa từng nói đến tính cách của chú ấy...!!