Bạc Thiên Y ở trên tầng thăm bà ngoại, khóc như mưa.
Bạc Hạc Hiên ở dưới tầng tiếp nhận tứ đường hội thẩm, cũng là một cảnh tượng đặc biệt.
Bốn anh trai nhà họ Khương đều đã đến rồi, chú Elijah ở Lancelot xa tít, nửa đêm cũng bị đánh thức, nếu không phải Khương Lệ Sính ngăn cản thì giờ này đã ngồi trên máy bay rồi.
Advertisement
Khương Lệ Sính ngồi ở giữa sô pha, bên cạnh là Khương Vân Sênh.
Khương Nhuệ Trạch và Khương Tử Mặc ngồi ở hai bên.
Khương Mạn ôm một ly nước ép, ngồi ở phòng ăn, ực ực ực, uống một mạch hết bốn ly, ánh mắt không ngừng liếc về phía phòng khách.
Bạc Hạc Hiên ngồi nghiêm túc trên chiếc ghế sô pha đơn giữa phòng khác.
Khương Lệ Sính cau mày, mở miệng nói: “Tiểu Mạn có thai rồi à?”
“Khụ——” Khương Mạn suýt nữa thì phun ngụm nước ép ra, cao giọng đáp: “Anh cả, em....”
“Ngồi xuống.” Khương Lệ Sính cũng không thèm nhìn cô lấy một cái.
“Ờm.” Khương Mạn thành thật ngồi xuống, co ro thành một cụm.
Bạc Hạc Hiên cười đáp: “Chuyện mang thai này, em vẫn đang cố gắng.”