Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show

Chương 359



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Giao kèo thế này, anh cho tôi đua, tôi lấy hạng nhất cho anh.”  

Khương Nhuệ Trạch không tin tưởng lắm: “Cô biết đua xe?”  

Advertisement

“Trên lý thuyết thì không khác nhau lắm.”  

Khương Nhuệ Trạch buồn cười: “Lý thuyết? dám hỏi cô đã từng lái xe số sàn hoặc từng chạy xe tốc độ cao chưa?”  

Advertisement

Khương Mạn ăn ngay nói thật: “Tôi lái xe cơ giáp.”  

“Hahahaha!” Khương Nhuệ Trạch cười rung cả người, sau đó làm tư thế Ultraman rồi hét lên: “Thế giới này, ta sẽ bảo vệ ngươi!”  

“Hahahaha – ”  

“Haha, ha……ha…..”  

Khương Nhuệ Trạch trong tư thế Ultraman, Khương Mạn thì nhìn anh ta như tên thiểu năng, tiếng cười của anh ta bé dần đi.   

Khương Nhuệ Trạch: “Ánh mắt của cô nhìn người khác thất lễ rồi đấy.”  

Khương Mạn mỉm cười: “Chỉ số thông minh của ngài làm ta kinh ngạc.”  

Khương Nhuệ Trạch siết nắm đấm lại, dùng đôi mắt như ác thần nhìn chằm chằm Khương Mạn một lúc, hất đầu một cái nói: “Tôi là người đàn ông tốt không thèm chấp con ranh xấu xa như cô.”  

Nói xong anh ta đi ra ngoài, ra đến cửa còn dừng lại nói: “Mà cô họ Khương, chắc bố cô tên là Khương Hổ à?”  

Khương Mạn mặt vô cảm nói: “Ông ta tên là Khương Đại Cường.”  

Khương Nhuệ Trạch lại bắt đầu ghét bỏ nói: “Nhà cô không biết đặt tên à?”  

Sau đó tiếng rầm vang lên, trước khi Khương Mạn ra tay thì Khương Nhuệ Trạch đã đóng cửa.   

Trong phòng Khương Mạn có chút trầm ngâm, Khương – Husky vừa mới thăm dò cô, não của con vi khuẩn này đang nghĩ cái gì không biết.   

“Khương Hổ……” Khương Mạn lẩm bẩm, đây là người Khương Nhuệ Trạch muốn tìm?  

……  

Khương Nhuệ Trạch đi xuống tầng ngầm thứ hai, vừa ra khỏi thang máy anh ta không vội vàng đi ra ngay, mà đưa tay vuốt tóc rồi bứt lấy một sợi tóc.   

Một mũi tên bay qua đầu anh ta.   

Khương – Husky bạo phát, hét lớn với người đàn ông đứng đối diện: “Anh đang phạm pháp, phạm pháp đấy biết không, giết người chính là phạm pháp!”  

Bạc Hạc Hiên mặc bộ đồ luyện tập, từ từ nhặt mũi tên khác lên cho vào cung. Lạnh nhạt nói: “Mũi tên đã làm lại rồi, không bắn vỡ đầu được đâu.”  

Anh ta nhướng mày nhìn Khương Nhuệ Trạch: “Có vài cái mũi tên mà cậu tránh không được, mấy năm nay không luyện tập à.”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.