*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Đến cô ấy mà cậu còn không biết, cậu đúng là đồ ngốc!"
"Ngày xưa có Lỗ Trí Thâm nhổ cây liễu thì ngày nay có Tôn Đại Ngọc leo núi ngắm sao Bắc Đẩu, cậu đã từng nghe nói chưa?"
Advertisement
Tề Tư Miểu hất cằm, giơ ngón tay cái lên: "Nữ thần của Đế Quốc chính là Tôn Đại Ngọc!"
Advertisement
Sau khi Khương Mạn giải quyết xong "chuyện lớn của đời mình" cô đã kéo Khương Nhuệ Trạch bỏ chạy. Đi được nửa đường thì dùng điện thoại của Khương Nhuệ Trạch để liên lạc với Tề Tư Miểu bảo anh ta xóa tất cả các video giám sát mà cô để lộ mặt. Việc cô đến và đi đều không được để lại dấu vết, đảm bảo bí mật, duy trì sự khiêm tốn!
Dù sao, trong bãi xe của Cyber cũng không có nhiều người nhìn thấy mặt của cô, sau khi được nhiều người chú ý thì cô luôn đội mũ bảo hiểm.
"Võ thần, em yên tâm đi! Anh đã xóa hết các video để đảm bảo không ai biết em là Đại Ma Vương!"
"Được rồi, cảm ơn nhé, hẹn gặp lại trong cuộc thi chính thức."
Khương Mạn cúp điện thoại, nhìn Khương Nhuệ Trạch đang vô cùng phấn kích bên cạnh, không khỏi dở khóc dở cười:
"Anh có đến nỗi phải vui như vậy không?"
"Không chỉ là vui mà còn tự hào!"
Khương Nhuệ Trạch vừa lái xe vừa hào hứng nói:
"Em gái, kỹ năng của em quả là đỉnh! Ha ha ha, sau này để xem lão Hiên còn kiêu ngạo được không, lần sau em giúp anh xử lý cậu ta đi."
Khương Mạn mỉm cười, vô thức hỏi: "Kỹ năng đua xe của anh ấy tốt lắm sao?"
Tuy Khương Nhuệ Trạch không muốn thừa nhận, nhưng vẫn gật đầu:
"Dù sao cũng tốt hơn anh."
Khương Mạn nghĩ thầm: Có quá nhiều người có kỹ thuật tốt hơn anh, người bình thường lái xe không liều lĩnh như anh.
“Thực sự không hiểu nổi anh và anh ấy có thể trở thành bạn bè được.” Cô thuận miệng nói, Bạc Hạc Hiên ghét nhất là phiền phức, nhưng Khương Nhuệ Trạch có thể gọi là đi đến đâu phiền phức đến đó.
Tính khí nóng nảy như anh ta có thể tóm gọn trong một câu: Không phục thì cũng kệ m* mày!
Khương Nhuệ Trạch cong môi nói:
"Cái thứ lòng dạ xấu xa, nham hiểu như cậu ta, nếu có thể chọn lại, anh sẽ không làm bạn với cậu ta đâu!"
Tên xấu xa ngày nào cũng nhòm ngó cái cải bao của nhà mình mà là bạn à? Bạn bè cái chết tiết, tuyệt giao, tuyệt giao!
"Có điều…"
Khương Nhuệ Trạch đổi cách nói: