*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc này Tự Thiên Sách cũng đi xuống, nghe thấy liền nói: "Là cháu trai của Tiểu Mạn hay cháu của Bạc Hiên vậy, hay là cháu chung của hai người?"
“Có khác biệt gì không?” Khương Mạn hỏi ngược lại.
Advertisement
Bạc Hạc Hiên cười gật đầu: "Không có gì khác biệt cả, của anh chính là của em."
Hai người cùng nhau nhìn vào đám đông
Advertisement
Câu trả lời này … Lão Vân và những người khác ngoài giơ ngón cái lên thì còn có thể làm gì đây?
Bởi vì Arthur sợ người lạ, Bạc Hạc Hiên định đưa cậu bé về phòng của mình trước.
Vân Chí Sam như nhớ tới điều gì đó: "Đúng rồi, tối hôm qua có người..."
Ông tha chưa kịp nói xong thì bên ngoài vang lên tiếng gào thét.
"Bạc xấu xa!!!"
Giọng nói này...
Khương Mạn ngạc nhiên nhìn ra ngoài cửa thấy một bóng người xông vào, phía sau còn có người đàn ông phía điển trai, nho nhã, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng.
Anh hai và anh ba?
Sau khi Khương Nhuệ Trạch đi vào, nhìn thấy Khương Mạn không nói lời nào liền ôm chầm lấy cô: "Làm anh sợ muốn chết, anh còn tưởng rằng Lão Hiên khốn kiếp này bắt cóc em rồi!"
"Em không sao" Khương Mạn dở khóc dở cười.
Sau khi Khương Nhuệ Trạch buông cô ra, mặt hung hãn nhìn chằm chằm vào Bạc Hạc Hiên. Ngay sau đó, anh ta bắt gặp một đôi mắt màu tím xinh đẹp, sát khí cuồn cuộn.
Khi Arthur nhìn thấy Khương Nhuệ Trạch, cậu bé lập tức biến thành một con nhím gai. Đặc biệt khi thấy anh ta ôm Khương Mạn, nếu không phải tay Bạc Hạc Hiên đang đặt trên vai mình thì e rằng Arthur đã sớm lao lên rồi.
Khương Nhuệ Trạch nhìn Arthur, ban đầu anh ta không nhận ra cho đến khi nhìn thấy đôi mắt tím đó. Anh ta sững sờ, đứa trẻ này không phải là...
Anh ta nhìn Bạc Hạc Hiên chằm chằm, vừa định nói gì đó liền bị anh hai mình đẩy ra.
Khương husky bị Khương Vân Sênh đẩy ra trong trạng thái thất thần, Khương Vân Sênh kéo Khương Mạn đến bên cạnh mình, sau khi xác nhận cô không sao, anh ta mới thở phào nhẹ nhõm:
"Nghe nói em mất tích một đêm khiến bọn anh lo muốn chết. "
“Em không sao, anh hai, sao các anh lại đến đây?” Khương Mạn trầm giọng nói.
Đương nhiên, Khương Vân Sênh không thể nói rằng mình bị kích động bởi động cơ " bắt cóc em gái" của người nào đó nên chỉ có thể cười đáp:
"Anh đến thăm phim trường."