Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show

Chương 640



(Xì — cái sờ đầu chết tiết này! Tôi có thể!!)  

(Chờ đã, có phải tôi đã hiểu đúng vấn đề rồi không? Cái gì mà Bạc Yêu Nhi nhà em?)  

Advertisement

(Yêu Nhi không phải là cách gọi con cún của nhà Bạc Thần sao?)  

(Có phải là Bạc Khương yêu nhau rồi không?)  

Advertisement

(Livestream của Thiên Tài toàn là dân FA, hai người làm ơn tha cho chúng tôi được không?)  

Tự Thiên Sách gật đầu: "Vẫn là Hiên Hiên sáng suốt! Lần trước anh thua, bọn họ liên tục bắt anh hát, ôi, giọng hát của anh..."  

"Tôi đã nói là tối nay nhất định sẽ khiến tất cả mọi người trong livestream phải "cúi đầu." Vẻ mặt anh ta ấm ức: "Hay là hai người ra tay giúp đỡ anh đi? Tối nay anh góp thịt xiên, trong phòng còn có vài chai bia nữa, chúng ta đi thôi?"  

Không biết Khương Mạn đã nuốt nước bọt bao nhiêu lần, cô thật sự rất đói. Sử dụng nhiều siêu năng lực nên bây giờ cần gấp phải ăn.  

Nhưng cô không đồng ý ngay mà quay lại nhìn Arthur và nhỏ giọng hỏi: "Cháu có muốn đi cùng không?"  

Arthur không thích giao tiếp với người lạ. Mặc dù bình thường khi rảnh Tự Thiên Tài rất hay trêu chọc Arthur, cũng được coi là thân quen với cậu bé nhưng Khương Mạn vẫn lo lắng rằng khi livetream cậu bé sẽ không quen.  

Arthur nắm lấy mặt nạ hình Pikachu và nói nhỏ: "Đi cùng nhau đi, chút nữa thím hãy ăn nhiều một chút."  

Dáng vẻ Pika Khương và Pika Arthur thì thầm với nhau đã được máy quay ghi lại, Bạc Hạc Hiên đứng bên cạnh và nhìn họ đầy vẻ cưng chiều.  

Cư dân mạng bắt đầu trở nên kích động.  

(Tại sao lại có thêm một cậu bé nữa vậy?)  

(Tôi bị ảo giác à? Tại sao đôi mắt của cậu bé này lại có màu tím?)  

   

(Tôi đi chết đây, tại sao tôi lại cảm thấy Bạc Thần như đã làm cha rồi? Ánh mắt này dường như đang nhìn vợ và con trai của mình vậy!)  

(Bạc Thần: Tôi không quan tâm, miễn là vợ và con trai tôi vui là được rồi!)  

Ba phút sau.  

Trên giường trong phòng của Tự Thiên Sách có ba diễn viên chính xuất hiện trước camera, còn Arthur ở trong góc và không xuất hiện.  

Khương Mạn một tay cầm chai bia, một tay cầm xiên thịt lên, ăn một miếng, uống một ngụm, đống xiên sắp hết sạch rồi.  

"Em gái, em ăn từ từ, ăn từ từ thôi, để lại cho anh một chút..."  

Tự Thiên Sách thật sự sợ hãi khi thấy cô ăn, không nhịn được liền nói với Bạc Hạc Hiên: "Em thật sự không quan tâm chút nào sao?"  

"Ăn được chính là phúc." 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.