Khương Nhuệ Trạch sắc mặt nghiêm túc, anh ta mới nhận một cuộc gọi từ Khương Lệ Sính
“Thằng tư về nước rồi à? Tin tức có chính xác không?”
Khương Nhuệ Trạch đè thấp giọng xuống, căng thẳng nhìn xung quanh, chỉ sợ có người nghe thấy.
Advertisement
“Bạc Hạc Hiên liên hệ với anh, nói dạo này em vẫn luôn ở bên cạnh bảo vệ em gái.”
Giọng nói của Khương Lệ Sính có chút trầm thấp, “Thằng tư về nước để tổ chức concert, tên nhóc đó cụ thể muốn gây chuyện gì, để anh tìm được nó rồi nói.”
Khương Nhuệ Trạch hít sâu một hơi: “Cũng không thể cứ giấu diếm mãi, lỡ như em gái hỏi em thì phải làm sao?”
Khương Lệ Sính: “Em gái vẫn chưa từng gặp thằng tư.”
“Đều ở Bắc Thành, hơn nữa tên nhóc thối đó còn sắp mở concert gì đó, em gái một ngày nào đó rồi cũng sẽ biết thôi!”
Khương Nhuệ Trạch giọng nói gấp gáp, “Hơn nữa, fan của thằng tư rải khắp thế giới, chưa biết chừng người bên cạnh em gái lại có người là fan của thằng tư đấy……”
Khương Nhuệ Trạch vò vò đầu: “Em thấy hay là cứ sớm nói chuyện này cho em gái biết đi, dù gì thì đầu óc thằng tư có vấn đề, em gái lại thấu hiểu lòng người như vậy, nhất định có thể thông cảm ……”
Khương Nhuệ Trạch nói mãi nói mãi, chợt thấy ống quần nóng nóng, cúi đầu xuống thì nhìn thấy một con chó ngu ngốc đang nhấc chân lên đái.
“Bạc Ngạo Thiên!!!!”
Khương Husky gào lên tức giận!
Bạc Hạc Hiên cậu nuôi cái giống chó gì vậy, vậy mà dám đái lên chân ông đây!
Bên kia đầu điện thoại, Khương Lệ Sính đau đầu tắt máy.
Trong nhà chỉ có mấy đứa em, mà không có đứa nào khiến người ta bớt lo.
……
Lúc này, một vị phụ huynh khác cũng đang rơi vào tình huống đau đầu tương tự.
“Em……vào bếp rồi à?”
Bạc Hạc Hiên sau khi quay phim xong, còn chưa kịp gọi điện thoại cho Khương Mạn, cuộc điện thoại của Bạc Thiên Y đã tới rồi.
“Hử.” Bạc Thiên Y hừ một tiếng: “Không đích thân ra tay thì sao mà thể hiện được thành ý? Yên tâm, em đã điều tra rồi, chị dâu thích ăn đồ ngọt.”
Bạc Hạc Hiên day trán: “Phòng bếp chưa bị hủy đấy chứ?”
Bạc Thiên Y: “……”
Đầu bên kia điện thoại vang lên tiếng gầm gừ khó chịu: “Cái tên Lý Mặc kia lại thông báo cho anh à?”
Một phút sau, Bạc Thiên Y khôi phục vẻ lạnh lùng, nói: “Lý Mặc còn chưa trở về, anh ta nói rồi, chị dâu rất thích món quà của em, ăn rất vui vẻ.”
Bạc Hạc Hiên im lặng một lúc, “Em làm món gì vậy?”