Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show

Chương 682



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Điện thoại lại kêu lên, Khương Mạn nhận điện thoại rồi đi xuống xe.  

Lý Mặc: “Cô Khương, lên đây.”  

Advertisement

Cô ngẩng đầu lên, cánh quạt của trực thăng cuốn đi mưa và gió, một màn này là cho tất cả những người đang tắc trên đường cao tốc đều kinh ngạc. Thang dây được ném xuống, Tang Điềm cũng xuống xe theo, ngước đầu nhìn cảnh tượng khó tin này.   

Khương Mạn đứng bên cạnh nắm lấy dây thừng: “Mau leo lên.”  

Advertisement

“Hả? hả???”  

Thấy Tang Điềm đã ngạc nhiên đến phát ngốc, Khương Mạn liền đeo dây an toàn cho cô và Tang Điềm, sau đó một tay ôm Tang Điềm một tay nắm lấy cái thang dây. Sắc mặt Tang Điềm tái nhợt, chuyện gì đang xảy ra đây? Sao tự nhiên lại có trực thăng tới đây? Chúng ta đang đóng phim à? Cảnh này k ích thích quá.   

“Đừng sợ, ôm chặt chị!” Khương Mạn nắm chặt lấy cái thang dây, tay kia ôm chặt lấy eo Tang Điềm.   

Lúc trực thăng bay lên thì bắt đầu leo lên, Tang Điềm hét lên một tiếng rồi ôm chặt lấy Khương Mạn như con gấu túi. Giao thông bên dưới vẫn tắc cứng, mọi người thi nhau bàn luận.  

“Mẹ kiếp, chuyện này ghê gớm thật?”  

“Quay phim à? Đúng là!”  

“Như hiệu tức bom tấn, vậy cũng được à?”  

Khi thang dây được kéo lên tay Khương Mạn dùng sức hất Tang Điềm vào trong cabin, sau đó cô mới chui vào. Vừa đóng cửa lại, Khương Mạn lau hết nước mưa trên mặt đi. Tang Điềm run run mặt thì đỏ bừng, vừa sợ vừa kích động.   

Lý Mặc đưa cái khăn lông qua.  

Khương Mạn nói một câu cám ơn, lúc này cô mới để ý không gian trong trực thăng cũng rất lớn.   

Sau đó lại nghe thấy một giọng nam quen thuộc từ chỗ buồng lái: “Ngồi xuống đi.”  

Khương Mạn kinh ngạc nhìn qua, người đàn ông quay đầu lại nhìn cô, hàng lông mi che đi đôi mắt cong cong đang cười, giây phút này cả thế giới trở nên ấm áp.  

“Xin lỗi, anh tới muộn.”  

Khương Mạn sững sờ, “Bạc Hạc Hiên……”  

Khương Mạn ngồi bên ghế lái phụ, nhìn cánh quạt cắt qua màn mưa. Nhìn người đàn ông lái trực thăng, cô cảm thấy đây là một giấc mơ.   

“Anh không phải ở biên giới phía Bắc quay phim à?”  

“Anh xin nghỉ nửa ngày.” Bạc Hạc Hiên nhẹ giọng: “Nghĩ đi nghĩ lại anh cảm thấy bản thân tự đến vẫn hơn.”  

Trái tim của Khương Mạn như bị cái gì đó lấp đầy, có chút chua xót nhưng lại ấm ấp.   


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.