*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau khi cúp điện thoại, Khương Mạn lẩm bẩm nói: "Nói có mấy ngày mà đã nói đỡ cho Châu Dã rồi..."
Vốn dĩ cô muốn báo cáo chuyện của cô với Bạc Hạc Hiên yêu nhau cho quản lý của mình là chị Lam biết.
Cô thề là mình không cố tình giở trò, muốn k ích thích chị Lam - một fan cứng của Bạc Thần (chắc là vậy).
Advertisement
Sau khi chạy bộ buổi sáng, trên đường về biệt thự, cô gặp Bạc Hạc Hiên.
Anh mặc một bộ đồ thể thao màu đen trắng, dáng người cao, trên đầu có đeo một chiếc băng đô, chóp mũi có chút mồ hôi.
Hai người gặp nhau ở ngã ba đường, nhìn nhau một lúc rồi cả hai cùng bật cười.
Advertisement
Hai tay Khương Mạn chống nạnh: "Chạy thể dục buổi sáng mà không gọi em, người bạn trai như anh thật quá đáng!"
Bạc Hạc Hiên kéo chiếc khăn lau mồ hôi thể thao đang quấn trên cổ mình, bước lên trước, giúp cô lau mồ hôi.
Chiếc khăn khô ráo giống như chưa qua sử dụng, còn có một một chút hương bạc hà nhè nhẹ.
"Chủ yếu là vì tìm bạn gái của anh khó quá. Điện thoại toàn báo máy bận, anh đã chạy quanh đảo một vòng, đến đây mới tìm thấy cô ấy."
Bạc Hạc Hiên lau sạch mồ hôi cho cô rồi nheo mắt nhìn cô: "Anh đi đâu đòi công lý đây?"
Khương Mạn ho khan hai tiếng, ôm lấy cánh tay của anh: "Vậy thị em miễn tội chết cho anh."
"Còn tội sống thì sao?"
“Phạt anh làm bữa sáng cho em, em muốn ăn mì hải sản!” Khương Mạn nhướng mày nói: “Em muốn có bốn con tôm ta, ba con bào ngư, hai trứng chần!
Bạc Hạc Hiên nhịn cười, cau mày giả vờ khó xử: "Hình phạt này khó quá..."
"Khá khó đó, anh nhớ làm ba phần nhé."
Bạc Hạc Hiên: "???"
"Anh tư của em viết bài hát mới đã cả đêm không ngủ. Sáng nay trước khi chạy bộ em đã gặp anh ấy, bọn em đã nói chuyện một lúc."
Nụ cười của Bạc Hạc Hiên có chút ý vị sâu xa, cả đêm không ngủ sao?
"Anh hai của em thì sao? Cũng cả đêm không ngủ à?"
Khương Mạn nhìn anh: "Làm sao anh biết? Hình như anh ấy đang viết kịch bản cho phim mới, còn giấu giếm không cho em xem"
Bạc Hạc Hiên gật đầu: "Đó cũng là điều bình thường, sáng tác kịch bản là như vậy mà."
Khương Mạn mím môi, cô tin mới là lạ đấy.
"Dù sao hai người bọn họ đã cả đêm không ngủ, tới tìm em nói chuyện rồi em đã buột miệng nói tối hôm qua anh nấu bữa đêm cho em, sau đó..."
Cô liếc trộm anh một cái: "Bọn họ cũng muốn nếm thử tay nghề của anh."
"Không vấn đề gì."
Bạc Hạc Hiên có lẽ có thể đoán được hai anh trai vợ đã trải qua một đêm khó khăn như thế nào.
"Tối hôm qua một hồi lâu mà anh vẫn chưa xuống là vì gặp anh tư của em, đúng không?"
Đột nhiên Khương Mạn nhéo vào eo anh rồi hỏi: "Anh và anh ấy đã nói những gì?"
Sáng nay, vẻ mặt anh tư khi nhìn thấy cô là vô cùng ngại ngùng nhưng lại cố để không ngại ngùng.
Còn dặn dò cô sau này ăn thứ gì cũng phải học cách kiểm soát, nếu không sẽ rất dễ bị đau bụng...
Khương Mạn nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy liệu có phải mình đã bị hiểu lầm rồi không! Nghi phạm lớn nhất là Bạc xảo quyệt!