Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show

Chương 958



Sau khi Bạc Thiên Y xuất hiện, Quỷ Hổ đã trở nên ngoan ngoãn.

Giống như một con hồ ly bị lột da, ở một mình trong một góc và duy trì một khoảng cách xã hội an toàn.

Nghĩ đến những phát ngôn bừa bãi của mình, muốn trở thành em rể của Bạc Hạc Hiên, trong lòng Quỷ Hồ cảm khái: Bản thân thật sự là tuổi trẻ bồng bột, không biết sống chết là gì...

Advertisement

Bởi vì tất cả bọn trẻ đều đến trang viên nên buổi chiều điện thoại của Khương Mạn cũng vô cùng bận rộn.

Sau cuộc gọi của Lý Lão m (đạo diễn của "Một cuộc sống khác trên thế giới") thì là video call của Tôn Đại Ngọc.

Advertisement

Các cảnh quay của cô ta trong "Sinh tồn vô hạn" vẫn chưa đóng máy nên vẫn ở trong đoàn phim. Khi biết rằng bọn trẻ đang ở cùng Khương Mạn nên cô ta mới gọi điện thoại tới.

Trong video, sau khi cô ta và các bạn nhỏ chào hỏi nhau, Khương Mạn đã cầm điện thoại và đi đến bàn ăn.

“Cô đội cái mũ trùm đầu con chuột màu vàng đó để giả vờ làm nàng tiên à?” Tôn Đại Ngọc khinh thường con Pikachu mà cô đang đội.

Rõ ràng, chuyện Khương Mạn đến làm cameo khiến cả ekip đoàn kim và các diễn viên chính sợ phát khiếp vẫn khiến Đại Ngọc canh cánh trong lòng.

“Gu thẩm mỹ của cô không hiểu nghệ thuật của tôi.” Khương Mạn không muốn nhắc đến chủ đề mất mặt, vì vậy nhanh chóng lảng tránh: “Tết mà các người cũng không nghỉ sao?

Tôn Đại Ngọc thấy cô ăn uống mê say liên nuốt nước miếng nói: "Hôm nay quay xong cảnh này sẽ nghỉ nhưng chỉ nghỉ ba ngày thôi."

Khương Mạn cắn bánh tart trứng: "Ba ngày này cô kế hoạch gì không? Về nhà đón Tết à?"

Tôn Đại Ngọc bĩu môi, cau mày: "Tôi không về đâu, về sẽ bị thúc giục chuyện kết hôn."

"Vậy một mình cô sẽ cô đơn và buồn tẻ lắm? Qua đây góp vui đi." Khương Mạn cười nói: "Anh hai của tôi cũng ở đây đó."

Tôn Đại Ngọc lập tức trợn mắt nhìn cô: "Anh hai cô thì liên quan gì đến tôi chứ?"

"Tôi muốn tác thành cho cô. Hơn nữa, tiểu Vương Hinh cũng ở đây, con bé luôn nhớ tới người dì không đáng tin là cô."

Tôn Đại Ngọc cân nhắc một hồi, sau đó gật đầu: "Được rồi, tan làm tôi sẽ qua đó, nhớ chuẩn bị một ít bia, hạt dưa và mạt chược, buổi tối tôi sẽ áp đảo tất cả."

"Mà tôi nói này.. nhà tư bản các người đón Tết đều không giống với người bình thường à? Vừa rồi cô cho tôi xem xung quanh một vòng, sao tôi không thấy có một câu đối hay đèn lồng đỏ gì vậy?"

Sau khi cúp điện thoại, Khương Mạn đưa mắt nhìn quanh và cảm thấy … hình như thiếu thứ gì đó.

"Đại Ngọc nói rằng sau khi tan làm cô ấy sẽ đến đây cùng chúng ta đón giao thừa, muốn chúng ta chuẩn bị bia, mạt chược, hạt dưa, trong nhà có không?"

Bạc Hạc Hiên suy nghĩ rồi lắc đầu: "Có lẽ là không."

“Em nghĩ còn thiếu thiếu cái gì đó.” Khương Mạn lẩm bẩm nói: “Không có đèn lồng đỏ, không có câu đối thì bầu không khí không đủ vui.”

Bạc Hạc Hiên nhìn Lý Mặc, anh ta nói: "Tôi sẽ đi chuẩn bị."

“Định viết câu đối à?” Khương Vân Sênh đi tới nói: “Tôi có thể viết, nhưng tôi cần giấy đỏ và bút lông.”

Lý Mặc: "Giấy đỏ và bút lông thì không thành vấn đề."

“Vậy thì làm phiền thư ký Lý.” Khương Vân Sênh cười cười: “Vừa hay các bạn nhỏ cũng ở đây, tôi sẽ cùng bọn trẻ viết.”

Bốn anh em nhà họ Khương đều lớn lên ở nước ngoài, người phương Tây đó chỉ đón Giáng sinh cho nên bốn người cũng lần đầu tiên được trải nghiệm bầu không khí của Tết.

Hai anh em Bạc Hạc Hiên và Bạc Thiên Y còn tệ hơn, quan hệ gia đình phức tạp, ngày Tết giống như tra tấn, hai anh em cũng ít có cơ hội ăn cơm cùng nhau.

Arthur thì càng không phải nói, về phần Khương Mạn... những năm đó ở Mạt Thế đều là tìm cách sinh tồn, có thể sống sót đã là may mắn lắm rồi, làm sao còn có thể nói đến chuyện đón Tết?

Còn những bạn nhỏ... đều là trẻ mồ côi, trước đây còn ăn chẳng đủ no.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.