(Đạo diễn Khương định đi phá hoại sao? Được đấy! Là anh hai, sao có thể để cho em gái mình bị kẻ khác ẵm đi được chứ, Khương võ thần là của Đại Ngọc!)
(Lầu trên ôm mưu đồ đừng quá rõ ràng như vậy, Bạc thúi thúi của bọn tôi có điểm nào không tốt chứ? Vất vả làm thuê một ngày trời, toàn bộ tiền lương đều nộp lên trên, còn không thể làm chính cung sao?)
(Fan của gameshow ngồi đây xem mấy người cắn xé lẫn nhau, đừng vui vẻ quá! Đánh nhau đi, đánh nhau đi!)
Advertisement
(Thật ra tôi cảm thấy Bạc thần và Thiên Sách cũng khá đẹp đôi mà ~)
Cư dân mạng đều trông đợi Khương Vân Sênh bộc lộ năng lượng cuồng em gái mà đi phá bĩnh.
Kết quả là sau khi anh bạn già này ra khỏi cửa, đi được vài trăm mét liền giống như đang tìm cái gì đó, sau vài phút, anh ấy quét mã lấy một chiếc xe điện công cộng.
Advertisement
Cư dân mạng:????
PD:???
“Đạo diễn Khương, anh đây là……?”
Khương Vân Sênh mang vẻ mặt chính trực nói: “Quen tay hay việc, luyện tập nhiều một chút, ngày mai lái nhanh một chút thì tôi có thể kiếm nhiều tiền hơn một chút, em gái sẽ không phải đi tìm người khác để xin bao nuôi rồi.”
PD:……Anh thật là có chí khí!!
Ở một nơi khác, Bạc Hạc Hiên nhận được cuộc điện thoại của Khương Mạn.
“Giang hồ cầu cứu, anh Bạc hy sinh một chiếc giường đi.” Khương Mạn nói với giọng điệu không nghiêm túc.
Bạc Hạc Hiên cong môi: “Anh sẽ cân nhắc.”
Khương Mạn nhướn mày, ai yo, đắc ý gớm nhỉ.
“Anh Bạc là Bồ Tát cứu khổ cứu nạn mà, hết ba giây rồi, anh cân nhắc xong chưa?”
“Vậy em tới đi.” Bạc Hạc Hiên tỏ vẻ miễn cưỡng, thở dài nói: “Ai bảo anh là Bồ Tát cơ chứ?”
Khương Mạn trợn mắt, được nước lấn tới đó phải không.
“Vậy em bắt xe qua đó đấy nhé, anh nhớ đứng yên tại chỗ chờ em, lát trả tiền xe cho em.”
Cư dân mạng trên kênh livestream đã vui đến nhảy cẫng cả lên rồi!!
(Bạc thúi thúi có phải muốn tạo phản không! Lại còn cân nhắc? Anh không phải là nên lập tức đồng ý hay sao?)
(Giỏi lắm tên nhóc! Bạc Hạc Hiên mà không nắm bắt được cơ hội này thì chính là đồ vô dụng!)
(Một bức huyết thư cầu xin hai người chung phòng!!!)
(Bạc Hạc Hiên mạnh mẽ lên cho tôi!)
(Tôi không biết lầu trên đang vui mừng cái gì, Bạc Khương đứng chung một khung hình, chỉ cần không có người thứ ba thì sẽ có kết cục gì chắc không cần nói ra đâu nhỉ? Không lẽ mấy người quên vụ cấm sóng rồi à!)
(Đệt! ‘Một cuộc sống khác’ lại gặp nguy hiểm rồi!)
(Gọi tên lão Lý, nhanh chóng tách hai người này ra!!!)
Không bao lâu sau.
Chiếc taxi đã đến nơi, Bạc Hạc Hiên đã sớm đứng đợi ở đây rồi, anh giúp cô trả tiền xe.
Khương Mạn đánh giá anh một vòng: “Sao hôm nay không thúi nữa rồi?”
“Đã tắm sạch sẽ lúc ở đoàn phim rồi.”
PD ghi hình cho Bạc Hạc Hiên nói: “Bộ phim cuối cùng mà anh Bạc đóng là Trầm Đường, đoàn phim cho mượn chỗ tắm gội.”
“Trầm Đường? Cảm giác bộ phim này rất vi diệu đấy, diễn vai gì vậy?” Khương Mạn thuận miệng hỏi.
Bạc Hạc Hiên hiển nhiên là không muốn trả lời.
PD nhanh nhẹn thẳng thắn bên cạnh đáp: “Gian phu.”